Thập Niên 80: Mẹ Kế Nuôi Con Hằng Ngày

Chương 171. Thú vị 6

Tuy rằng Hứa Đào biết, đứa nhỏ hay quên, chờ Triệu Lệ Nam ở hẻm Lão Cửu đường Chung Lâm quen rồi, cuộc sống của cậu lại xuất hiện những người bạn mới, có lẽ sẽ dần dần quên đám bạn ở hẻm Lão Bát này. Nhưng nếu đứa nhỏ vẫn luôn nhớ rõ đám nhóc Thạch Đầu, cũng muốn trở về chơi, cô có rảnh cũng sẽ mang đứa nhỏ trở về.
Rốt cuộc đây cũng là hồi ức của mấy tháng!
“Vâng.” Triệu Lệ Nam hít hít mũi gật đầu, đứa nhỏ lại tiếp tục ghé vào cửa sổ xe quan sát chung quanh, đáng tiếc xe đã quẹo vào, hẻm Lão Bát cũng hoàn toàn biến mất khỏi tầm nhìn.
Ba chiếc taxi lái đại khái hai mươi phút tới hẻm Lão Cửu đường Chung Lâm, Triệu Vệ Quốc cùng hai người Tần Dục Bân lại nhanh nhẹn bắt đầu chuyển nhà, lúc Hứa Đào sửa sang đồ vật đã đánh dấu đồ đạc rất rõ ràng, nồi niêu bát đũa cũng đặt ở một chỗ.
Sau khi Hứa Đào xuống xe dọn dẹp sơ qua đồ đạc phòng bếp, liền lập tức đi ra cửa đến chợ gần đó, mua một đống thịt và rau trở về.
Triệu Vệ Quốc cùng đám Tần Dục Bân còn đang thu dọn, đem gia cụ, bàn ghế dọn đến nhà mới, còn cố ý ở cửa nhà đốt một chuỗi pháo đỏ.
Bùm bùm pháo nổ ra, thu hút không ít đứa nhỏ trong ngõ, chờ pháo nổ xong, một đám nhóc liền bắt đầu vây quanh vụn pháo giấy tìm kiếm pháo lép không nổ để chơi.
Lần này dọn nhà mới tổng thể đều rất náo nhiệt, giữa trưa 12 giờ, Hứa Đào ở phòng bếp bận rộn làm ra một bàn lớn thức ăn.
Ba người Triệu Vệ Quốc sau khi dọn đồ vào nhà xong hết rồi, lái ba chiếc xe taxi về công ty rồi mới trở lại ngồi chờ ăn cơm trưa.
Mấy người đàn ông đều rất chăm chỉ, chuyển nhà cũng không chê mệt, trong lúc Hứa Đào nấu cơm, mấy người còn đi nhà hàng xóm mượn cuốc, xới mảnh đất trống ở sân sau.
“Ăn cơm.” Hứa Đào đi ra nhìn thấy kiệt tác của bọn họ đều nhịn không được kinh ngạc, cảm phục tinh thần của bọn họ.
“Chị dâu, mấy cái rau dưa này đều mọc không tồi, chúng tôi liền để lại, qua mười ngày nữa hẳn là có thể ăn.” Không phải bị xới hết, mấy loại rau xanh bên cạnh bọn họ đều không đụng vào.
Những cây rau dưa đó là chủ nhà hàng xóm gieo, nhà phía trước bỏ không, dì chủ nhà liền xới đất trồng chút rau dưa, nhưng trong sân bọn họ cũng trồng không ít rau dưa, hai vợ chồng đều ăn không hết, ngày đó khi mang Hứa Đào đi xem nhà, cũng nói số rau dưa này trực tiếp cho bọn họ.
“Ừm, hôm nay làm phiền các cậu.” Hứa Đào cười, bảo bọn họ rửa tay ăn cơm trưa.
“Chị dâu cũng vất vả rồi.” Dọn nhà xong, mấy người đàn ông bọn họ chỉ có sắp xếp lại đồ đạc, Hứa Đào vừa đến bên này liền ra cửa mua đồ ăn, hiện tại còn làm một bàn đồ ăn phong phú như vậy.
Hứa Đào nghe vậy chỉ cười cười.
Bởi vì chuyển nhà, ba người đàn ông đều bỏ không ít sức lực, lúc ăn cơm cũng đều không khách khí, thịt kho tàu mà Hứa Đào hầm cũng đặc biệt được hoan nghênh.
“Ngại quá chị dâu, thật sự là món thịt kho tàu mà chị làm ăn quá ngon.” Một đĩa thịt kho tàu rất nhanh đã được ăn đến thấy đáy.
Tần Dục Bân cùng Liêu Đồ Hàng ăn đến đã ghiền, kết quả sau khi phát hiện Hứa Đào một khối thịt kho tàu cũng chưa ăn được, tức khắc có chút xấu hổ.
“Không sao, các cậu ăn nhiều một chút, chị dâu các cậu không thích ăn thịt heo.” Triệu Vệ Quốc giải thích giúp một câu.
“Làm sao không thích ăn thịt, gạt chúng em à!” Hai người đều có chút không tin tưởng cho lắm.
Vẻ mặt giống y như Triệu Vệ Quốc lần đầu tiên biết Hứa Đào không thích ăn thịt vậy, trong ánh mắt đều tràn đầy vẻ lạ lẫm, đúng là ở niên đại ít chất béo này, người không thích ăn thịt heo, thật sự xem như tương đối kỳ lạ.
Nhưng hai người nhìn thấy Hứa Đào nho nhã ăn rau xanh, liền giống như có thể hiểu được.
“Tôi thật sự không thích ăn thịt.” Hứa Đào cười cười, cảm thấy hai người Tần Dục Bân cùng Liêu Đồ Hàng cũng rất có thú vị.
Có thể là bởi vì bọn họ đều chưa kết hôn, người đàn ông tư duy đơn giản, sống cũng đơn giản. Cho nên ấn tượng của Hứa Đào đối với ba người Tần Dục Bân, Liêu Đồ Hàng, Triển Dược đều rất tốt, Tần Dục Bân cùng Liêu Đồ Hàng tuy rằng không có khôn khéo như Triển Dược, nhưng tính cách lại đều rất không tồi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận