Thập Niên 80: Mẹ Kế Nuôi Con Hằng Ngày

Chương 679. -

Triệu Lệ Noãn liền vui vẻ chia sẻ với Hứa Đào, nói đã quen với trường học giáo viên lên lớp.
“Mẹ, giáo viên toán của bọn con có một câu cửa miệng.” Triệu Lệ Noãn nói chuyện, dùng tay che cái miệng nhỏ, tiếng đến bên tai Hứa Đào thì thầm: “Mỗi tiết học thầy ấy nói rất nhiều từ “cho nên”, “cho nên”, con cũng đếm rồi, cả tiết học buổi chiều thầy ấy đã nói hai mươi sau lần “cho nên”.
“Thật vậy sao! Noãn Noãn cái này cũng tính rõ như vậy à!”
“Dạ vâng, con đã tính rồi, nhưng con cũng chăm chỉ nghe giảng, mẹ.” Triệu Lệ Noãn lập tức ngoan ngoãn tự giác giải thích.
“Mẹ tin cục cưng.” Hứa Đào hôn trán Triệu Lệ Noãn ướt nhẹp.
Đi đường núi hơn hai tiếng đồng hồ, Triệu Lệ Noãn đi đến mức mồ hôi đầy đầu, người sạch sẽ như Hứa Đào đối với đứa con gái Triệu Lệ Noãn, hiếm thấy không có ghét bỏ.
Triệu Lệ Noãn nhất thời cũng hết sức vui mừng, mối quan hệ của hai mẹ con càng phát triển vượt bậc.
Triệu Lệ Noãn tự mình kiên trì đi học, ban đêm ngày thứ hai ăn cơm tối xong, liền đi ngủ sớm, cô bé có hơi bất án, lúc ngủ chân mày đều nhíu lại, Hứa Đào có thể cảm nhận được, sự mệt mỏi và yếu ớt hai ngày nay của cô bé, nhưng cô bé cũng đang dần lột xác.
Hứa Đào sờ đầu Triệu Lệ Noãn, vuốt chân mày nhỏ của cô bé, Triệu Lệ Noãn đang trong mộng yên tâm chìm vào giấc ngủ.
Sau khi Triệu Lệ Noãn đến thung lũng Tiên Nữ năm ngày, cô bé đã hoàn toàn thích nghi được, công chúa nhỏ kiểu cách của ngày đầu tiên cũng hoàn toàn biến mất, mỗi ngày lúc tan học trở về liền nhào về phía Hứa Đào, còn vui vẻ chia sẻ thời gian vui vẻ trong ngày với Hứa Đào.
Thời gian năm ngày ngắn ngủi, Triệu Lệ Noãn đã bị nắng ăn đen rõ ràng, trước đó cô bé trắng đến phát sáng, hiện giờ hơi đen một chút, nhưng sức sống cũng tỏa ra bốn phía, Hứa Đào rất vui vẻ yên tâm.
Thời gian đảo mắt cái đã đến cuối tuần, Triệu Lệ Noãn và đám trẻ trong thôn đều không cần đi học, Triệu Lệ Noãn liền đi theo Quách Phi ra đồng làm ruộng.
Thung lũng Tiên Nữ dựa vào núi, người trong thôn dựa vào núi kiếm ăn, tất cả nguồn thu nhập kinh tế đều dựa vào núi, cũng vì thế, việc người trong thôn mỗi ngày phải làm đa phần là liên quan đến làm nông.
Triệu Lệ Noãn chưa từng sống những cuộc sống này, nhưng sáng sớm thức dậy lúc cùng Quách Phi làm ruộng trồng mầm khoai lang, cô bé lại tràn đầy vui vẻ.
“Mẹ ơi, mũ của Noãn Noãn có đẹp không?” Trên đầu Triệu Lệ Noãn đang đội một cái mũ rơm che nắng to lớn, mũ rơm ố vàng và cũ nát, nhưng cô bé không ghét bỏ chút nào.
“Đẹp.” Hứa Đào gật đầu.
“Cô bé thật xinh đẹp.” Bà Quách cũng khen ngợi cô bé dữ dội, khen đến mức Triệu Lệ Noãn sắp bay lên.
Sự thật chứng minh, cha mẹ đối với con cái bất kể tận tình khuyên giải bao nhiêu, nói rách cả miệng lưỡi, nói khô nước miếng, cũng không bằng để cho đứa trẻ tự mình trải nghiệm cuộc sống thực tế chân thực.
Triệu Lệ Noãn đến thung lũng Tiên Nữ một chuyến, thời gian nửa tháng thay đổi vô cùng lớn, lớn đến mức Hứa Đào và Triệu Vệ Quốc đều vô cùng kinh ngạc.
Bọn họ cũng không ngờ tới, Triệu Lệ Noãn sẽ thật sự ngoan ngoãn đi học, cũng cắn răng chịu đựng qua nửa tháng, ngày đó sau khi khóc với Hứa Đào, ngày thứ hai sau khi Hứa Đào hôn, bế một chút, Triệu Lệ Noãn cũng không nói tới một chữ “không” nữa, cũng chưa từng than mệt một tiếng, mặc dù vào một tuần trước, lòng bàn chân cô bé lúc nào cũng cọ xát mọc mụn nước.
“Mẹ.” Tuần thứ hai ở thung lũng Tiên Nữ, hai ngày trước khi rời khỏi thôn ở thung lũng Tiên Nữ.
Hứa Đào và Triệu Vệ Quốc đã dành thời gian đến trường học nông thôn, tiện thể đón Triệu Lệ Noãn tan học.
Hứa Đào và Triệu Vệ Quốc đều từng đón Triệu Lệ Noãn tan học, nhưng lại là lần đầu tiên hai vợ chồng cùng tay trong tay đón Triệu Lệ Noãn, bình thường hai vợ chồng bận rộn, chỉ có một người đón con tan học, căn bản chưa từng có suy nghĩ cùng nhau đi đón Triệu Lệ Noãn tan học.
Đại đa số cha mẹ đều sẽ chểnh mảng điểm này, nhưng không ngờ, lúc trẻ con nhìn thấy cha mẹ đến đón mình tan học, kiểu ánh mắt ngưỡng mộ của bạn học hướng về cô bé, sẽ khiến cho đứa trẻ hài lòng và vui vẻ biết chừng nào.
“Cục cưng.” Hứa Đào cũng dắt tay Triệu Lệ Noãn, hai vợ chồng buổi sáng đến, ăn cơm trưa ở quán ăn nhỏ ở thung lũng Tiên Nữ, lúc đi ngang qua tiệm trái cây, còn mua một túi táo lớn.
Đợi trường tan học, lúc Lệ Noãn và một đám trẻ ở thung lũng Tiên Nữ đi ra, Triệu Lệ Noãn vô cùng vui vẻ.
Triệu Vệ Quốc gọi đám trẻ, chia táo cho mọi người, một đám trẻ có đứa ngoan ngoãn nói cảm ơn, có đứa thì ngượng ngùng từ chối nói không cần, cuối cùng cũng đều nhận lấy quả táo lớn.
Triệu Lệ Noãn cũng nắm một quả táo, vui vẻ tay trong tay với Hứa Đào trở lại thung lũng Tiên Nữ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận