Thập Niên 80: Mẹ Kế Nuôi Con Hằng Ngày

Chương 420. Nghĩ tới 5

“Em dâu, cô nói thật cho tôi biết, có phải anh ấy lén tìm phụ nữ bên ngoài không.” Ngô Huệ nghi ngờ, không đợi Hứa Đào nhắc nhở, liền mở đầu lên tiếng hỏi.
Hứa Đào có chút vui vẻ yên tâm, còn chưa ngu ngốc đến mức không có cảm giác, khó trách cô ấy phản ứng mạnh như vậy có lẽ trong lòng sớm đã biết rồi.
“Quần áo của anh ấy đều là tôi giặt, mấy tháng trước, tôi phát hiện trên cổ áo anh ấy có một cọng tóc xoăn, trong nhà cũng vậy, Công ty Đào Viên cũng thế, đều không có ai tóc xoăn, tôi vẫn luôn nghĩ rằng tóc đó làm sao kiếm được.” Ngô Huệ nói, nhìn không được nghẹn ngào.
Buổi tối ngày hôm kia anh ấy trở về, cả người kỳ lạ, nửa đêm nhân lúc cô ấy ngủ, lặng lẽ bò dậy lục sổ tiết kiệm. Lúc đó cô ấy giả vờ ngủ, cũng biết chuyện không đúng lắm, tối hôm qua về nhà Diệp Chấn Hoa lại nói không làm việc ở Công ty Đào Viên nữa.
“Chẳng qua trước đó tôi nghi ngờ, nhưng không dám nghĩ nhiều, dầu sao tiền lương mỗi tháng của anh ấy đều đưa cho tôi, trên người anh ấy không có bao nhiêu tiền, lại có thể làm ra chuyện gì khác thường chứ.” Ngô Huệ nói vừa bật cười chế nhạo: “Cô nói anh ấy đã phạm phải một số sai lầm, thì tôi nghĩ anh ấy có thể phạm phải sai lầm gì, Vệ Quốc sắp xếp anh ấy quản lý công ty, anh ấy phụ trách giữ sổ sách, thu tiền, cho nên có phải anh ấy lấy tiền từ công ty ra ngoài tìm phụ nữ không.”
Nói thật, nếu không phải tình huống không hợp, Hứa Đào rất muốn cho Ngô Huệ một tiếng vỗ tay.
Dựa vào trực giác suy đoán, vậy mà cũng có thể đoán gần như đúng hết, có thể thấy giác quan thứ sáu của phụ nữ đáng sợ đến mức nào.
“Chị dâu, nếu đã sớm nghi ngờ vì sao đến bây giờ mới nói ra.”
Ngô Huệ khóc rồi cười, vẫn nắm chặt cái ly, giống như muốn hút lấy một chút sức mạnh từ cái ly: “Tôi sớm đã muốn hỏi anh ấy rốt cuộc là chuyện như thế nào, nhưng tôi không dám hỏi.”
Không dám hỏi! Ba chữ này, đơn giản không có chút trọng lượng nào, nhưng lại nói hết ra sự buồn đau và bất lực của Ngô Huệ.
Hỏi rồi, vạch trần chân tướng sự thật, cô ấy còn có thể làm gì, ly hôn sao? Ly hôn rồi tương lai cô ấy sống như thế nào, người phụ nữ từ nông thôn ra ngoài, gần bốn mươi tuổi, lại không có trình độ, đi làm giúp việc cho người ta, nhưng nhiều người không muốn mời giúp việc về.
Hơn nữa con gái nhỏ mới sáu tuổi, con gái lớn sắp tốt nghiệp trung cấp chuyên nghiệp, gần như sắp đến tuổi kết hôn gả cho người ta, nếu cha mẹ trong nhà ly hôn, cô bé tìm nhà chồng cũng sẽ chịu ảnh hưởng.
Bản thân Ngô Huệ lại là một phụ nữ truyền thống, rất nhiều chuyện đều suy đi nghĩ lại như thế, sao dám đi vạch trần, nắm giữ tất cả tiền tích góp trong nhà, giả vờ không biết tâm địa gian xảo của người đàn ông, duy trì gia đình yên ổn, đoán chừng đã là cách tốt nhất mà cô ấy có thể nghĩ ra. Chắc hẳn đây cũng là nguyên nhân Diệp Chấn Hoa không lo ngại gì!
“Chị dâu, tháng sáu năm sau Tiểu Cầm sẽ tốt nghiệp trung cấp chuyên nghiệp đúng không.” Năm nay Diệp Tiểu Cầm đã mười chín tuổi rồi, đã là một cô gái trưởng thành hiểu chuyện.
“Ừm.”
“Vậy Tiểu Kỳ cũng sắp rồi.” Hứa Đào tính toán thời gian, suy đoán có lẽ hai đứa con gái của Ngô Huệ có lẽ đều sẽ che chở cô ấy.
“Đúng vậy! Tôi vẫn mãi chờ mấy đứa nhỏ tốt nghiệp trung cấp chuyên nghiệp, đợi bọn chúng bắt đầu đi làm, đến lúc đó trong nhà đã được mấy người đi làm lĩnh lương, tích góp thu nhập hai năm thì đã có thể mua nhà yên ổn ở Dương Thành rồi.” Ngô Huệ nói suy nghĩ ban đầu.
“Hiện tại cũng có thể nghĩ như vậy.” Hứa Đào tiếp lời.
Ngô Huệ lắc đầu yên lặng.
“Chị dâu, nếu anh Hoa đã làm chuyện có lỗi với chị, cho sẽ chọn lựa ly hôn với anh ấy chứ?” Hứa Đào nhìn Ngô Huệ, muốn nhìn thử cô ấy sẽ chọn như thế nào.
“Anh ấy thật sự tìm phụ nữ rồi.” Ngô Huệ không trả lời Hứa Đào, trái lại còn dùng thái độ chắc chắn, hiểu ra từ lời Hứa Đào nói.
Chuyện đã đến nước này, Hứa Đào cũng dứt khoát quyết định nói rõ với Ngô Huệ, cuối cùng muốn làm như thế nào, hoàn toàn xem bản thân Ngô Huệ. Nêu cô ấy chọn lựa chịu đựng duy trì gia đình, cũng dễ hiểu, chọn lựa ly hôn cũng cần dũng khí lớn như thế. Thật ra thì bất kể là quyết định nào, Ngô Huệ cũng không dễ chịu.
“Từ cuối năm ngoái anh ấy đã bắt đầu làm giả sổ sách, lấy tiền làm giả sổ sách đi tìm một người phụ nữ. Mấy ngày trước Vệ Quốc phát hiện sổ sách công ty không đúng, anh Hoa mới đành thừa nhận. Hiện tại người phụ nữ đó đã mang thai, gần như sắp sinh rồi.”
Hai tay Ngô Huệ vẫn luôn bưng cái ly, khi nghe Hứa Đào nói xong, cô ấy đã yên lặng rất lâu, dường như không có phản ứng quá lớn gì, nhưng đôi tay run rẩy định đặt cái ly lên bàn uống trà, lại bán đứng tâm trạng thực sự của cô ấy.
Bạn cần đăng nhập để bình luận