Thập Niên 80: Mẹ Kế Nuôi Con Hằng Ngày

Chương 141. Ăn cắp 3

“Ừm, mất rồi sau này mua cái mới.” Triệu Vệ Quốc trấn an một câu, ánh mắt nhìn về phía Hứa Đào: “Anh đoán chắc là người quen trong ngõ làm.”
Hứa Đào dẫn Triệu Lệ Nam đi đến trạm y tế rồi về không tới một tiếng đồng hồ, Triệu Vệ Quốc chắc chắn, đối phương chắc cũng là ý muốn nhất thời phạm tội, trùng hợp biết Hứa Đào đưa Triệu Lệ Nam ra ngoài, vừa thấy cửa nhà không đóng mới đột nhập vào.
Dựa theo tình huống này để suy đoán, không cần phải nghĩ, chắc chắn là người xung quanh đây làm.
“Em có chút nghi ngờ Lâm Tiểu Cường ở đối diện.” Hứa Đào ở phòng bếp nói nhỏ với Triệu Vệ Quốc về suy đoán của mình: “Không phải em đoán bừa, em cảm thấy chắc chắn là nó.”
Bản tính của trẻ con trong ngõ Lão Bát này đều rất tốt, trong đám trẻ con, cũng chỉ có Lâm Tiểu Cường là một cục phân chuột thôi.
Nhưng vì là suy đoán, nên Hứa Đào cũng tránh mặt Triệu Lệ Nam, sau khi an ủi Triệu Lệ Nam xong, cố ý rời khỏi phòng mới nói với Triệu Vệ Quốc.
Hứa Đào nghi ngờ, cũng nói về chuyện lúc cô dẫn Triệu Lệ Nam đi gọi điện thoại xong, quay về gặp được Lâm Tiểu Cường.
“Hơn hai trăm đồng, có cách nào để gọi cảnh sát không?”
Thường có thể báo cảnh sát xử lý, Hứa Đào đều sẽ chọn báo cảnh sát, nếu quả thực là Lâm Tiểu Cường ở nhà đối diện làm, Hứa Đào sẽ không vì đối phương nhỏ mà tha cho nó.
“Có thể thử xem.” Triệu Vệ Quốc gật đầu.
Nếu thật sự tiền và đồ chơi bị Lâm Tiểu Cường ở đối diện lấy đi, người ở đồn cảnh sát đến hỏi mấy câu chắc chắn có thể hỏi ra.
“Tranh thủ trời còn chưa tối, anh lên đồn cảnh sát một chuyến.” Triệu Vệ Quốc nói xong, rửa tay rồi đi ra ngoài.
“Được.” Hứa Đào gật đầu đồng ý đi vào bếp làm bữa tối.
Triệu Lệ Nam không thoải mái, đồ chơi lại bị mất, đứa trẻ có hơi khó chịu, nằm ở trên giường cũng không ngủ được, liền bò dậy mang giày rồi vào phòng bếp.
“Mẹ ơi, Tiểu Nam không ngủ được.”
“Vậy Tiểu Nam cùng nấu bữa tối với mẹ nhé?”
Hứa Đào không ép cậu phải ngủ, mặc đồ vào cho cậu, sau khi xác định đủ giữ ấm, liền để Triệu Lệ Nam ngồi trước bếp, nơi đó tương đối ấm hơn những chỗ khác một chút.
“Dạ.” Triệu Lệ Nam xoa bàn tay nhỏ gật đầu.
Hứa Đào thấy cậu xoa tay, liền lấy một cái bình rỗng, là cái bình lần trước Triệu Vệ Quốc uống rượu, Hứa Đào đun sôi nước rồi đổ đầy bình rỗng đó, sau khi đóng nắp đưa cho cậu ủ ấm tay.
“Mẹ ơi, nóng.” Triệu Lệ Nam bê cái bình, cảm nhận được sức nóng, đứa trẻ vẫn luôn không vui cuối cùng cũng lộ ra nét mặt tươi cười.
Hứa Đào mỉm cười sờ gò má đứa trẻ, sau đó bắt đầu nấu bữa tối.
Cắt vài củ khoai tây, chuẩn bị xào khoai tây miếng, xào một ít rau xanh, xào thêm gan lợn mà Triệu Vệ Quốc tan làm mang về, rồi nấu thêm món canh trứng.
Triệu Vệ Quốc ra ngoài đến đồn cảnh sát và quay về rất nhanh, trong khi Hứa Đào vẫn đang nói chuyện với Triệu Lệ Nam trong nhà, bên ngoài truyền đến giọng nói của bà Lâm, Hứa Đào thấy canh trứng có thể đổ ra, lấy tô đựng canh xong, lại thuận tay dập bếp lửa, ngay sau đó mới bế Triệu Lệ Nam đi ra khỏi sân.
Trong con hẻm ngoài cổng sân, Triệu Vệ Quốc đã đứng thẳng người trong đó.
Triển Dược và một cảnh sát mặc đồng phục cũng đang đứng bên cạnh, tất cả đều mang vẻ mặt nghiêm túc, cùng lúc đó tay đồng nghiệp của Triển Dược còn đang kéo tay Lâm Tiểu Cường, Lâm Tiểu Cường khóc hu hu, trong tay còn nắm mấy túi ăn vặt đang thịnh hành, tay còn lại đang ôm chặt một chiếc xe ô tô nhỏ của Triệu Lệ Nam.
Đây là bị bắt tại chỗ ư?
Hứa Đào nhìn thấy xe ô tô nhỏ trong tay Lâm Tiểu Cường, cô liền biết kẻ trộm vào nhà bọn họ, lấy đồ chơi của Triệu Lệ Nam còn trộm tiền đúng là Lâm Tiểu Cường, quả nhiên cô suy đoán không sai.
“Chắc chắn các người nói bậy nói bạ, Tiểu Cường nhà chúng tôi ngoan như thế, mới không ăn trộm đồ!” Bà Lâm hét lên, còn làm ra vẻ muốn kéo Lâm Tiểu Cường giấu ra sau lưng.
Nhưng đồng nghiệp của Triển Dược vẫn nắm Lâm Tiểu Cường không buông: “Chứng cớ xác thực, Lâm Tiểu Cường cũng thừa nhận đã lấy trộm tiền nhà họ Triệu, bà có phủ nhận cũng vô dụng.”
Triển Dược hung dữ nói, ngữ điệu nghiêm túc, lại cộng thêm vị cảnh sát kia, cả người trông vô cùng mạnh khỏe.
Triệu Vệ Quốc đã đến đồn cảnh sát nói về vụ trộm trong nhà trước, sau khi Triển Dược và đồng nghiệp thụ lý đã đến để điều tra vụ trộm, kết quả họ đã chặn Lâm Tiểu Cường lại ở quầy bán đồ ăn vặt bên ngoài con ngõ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận