Thập Niên 80: Mẹ Kế Nuôi Con Hằng Ngày

Chương 200. Bạch ban 5

"Không cần lo lắng vấn đề hư hỏng, cô chọn lựa nguyên liệu nấu ăn để làm món sở trường của mình là được rồi." Hứa Đào khích lệ nhìn Vương Quyên Quyên.
"Được." Vương Quyên Quyên mím môi, mặt đầy kiên nghị gật đầu, giống như là quyết tâm rất lớn.
Người nấu cơm trước nhất là Quách Bình Bình, cô ấy lấy một nắm cải xanh, tùy ý cho dầu vào chảo để xào, cải xanh thật ra là món đơn giản nhất, nhưng tài nấu nướng của cô cũng chỉ giống như cô tự nói vậy, rất thông thường.
Cô ấy xào cải xanh, do dự một chút, lại cho một chút nước vào trong cải xanh, thời gian xào rau cũng không đong đo được tốt, lúc cải xanh ra nồi không xanh biếc, hơn nữa dư nước rất nhiều.
". . ." Quách Bình Bình đặt một đĩa cải xanh ở trước bếp lò, trong mắt đều là chột dạ và lo âu.
"Mọi người cũng nếm thử một chút xem." Hứa Đào cầm đũa, để mấy người cũng nếm mùi vị một chút.
"Sao, như thế nào?" Quách Bình Bình rất khẩn trương nhìn Hứa Đào, cũng nhìn Ngô Huệ và Vương Quyên Quyên một chút.
"Cải xanh xào quá lửa rồi, màu sắc không quá đẹp, bản thân cải xanh có chứa một lượng nước, lúc xào không cần thêm nước nữa, còn về mùi vị, dùng hết sức đánh giá chỉ có thể chấm sáu điểm." Hứa Đào rất bình tĩnh, cô đối với tài nấu nướng của bọn họ cũng không mong đợi quá mức, yêu cầu chỉ cần không khó ăn là được.
Hơn nữa sau khi phòng ăn nhỏ khai trương, toàn bộ cung ứng thức ăn trong một tuần lễ sẽ được quyết định, dựa theo công thức nấu ăn để cung ứng thì có thể làm tạm được.
“Đúng vậy, quả thật cho vào hơi nhiều nước." Ngô Huệ gật đầu một cái.
"Đúng vậy." Vương Quyên Quyên cũng nếm thử rồi nói: "Thêm nước thì sẽ khiến cải xanh giảm bớt cảm giác xanh tươi, sau này có thể không cần thêm nước."
"Như vậy sao? Vậy sau này tôi sẽ chú ý." Quách Bình Bình gật đầu một cái, một bộ dáng khiêm tốn thụ giáo.
Ngô Huệ là người thứ hai nấu ăn, tài nấu nướng của cô ấy tương đối mà nói thì tạm được, nhưng mà khoai sọ cần chiên ngập dầu, thời điểm cô ấy cho dầu vào thì phải hạ quyết tâm lắm mới cho vào, trong lòng cũng ầm ầm đánh trống.
Nhưng mà khoai sọ chiên này là món ăn ở quê nhà của Ngô Huệ, ngày lễ ngày tết cũng sẽ làm một ít để ăn, bình thường làm cũng tạm được, chỉ là thỉnh thoảng có mấy khối sẽ không được nóng và giòn nhưng tổng thể tạm được.
"Tám điểm!" Hứa Đào cho ra đánh giá, cô không quá thích ăn thức ăn nóng, nhưng cũng công bằng cho điểm, tương đối mà nói, tài nấu nướng của Ngô Huệ khẳng định tốt hơn so với Quách Bình Bình một ít.
"Cám ơn." Ngô Huệ thở phào cười cười, ít nhất số điểm tạm được.
Ngô Huệ và Quách Bình Bình cũng đã làm một món ăn, còn dư lại chính là Vương Quyên Quyên, mặc dù tính cách Vương Quyên Quyên hèn nhát, nhưng làm việc thật khá, thịt heo được thái tốt, xào thịt, thái ớt xanh phối hợp, xử lý món ăn gọn gàng ngăn nắp, sau khi xào xong thì mùi thịt cũng rất thơm.
"Món ăn này, cho dù không ăn tôi cũng cảm thấy thơm." Quách Bình Bình có chút không nhịn được ứa ra nước bọt: "Chị dâu Phùng, tài nấu nướng của chị và em dâu hẳn là gần như giống nhau."
"Tôi làm không tốt lắm, mọi người nếm thử một chút xem." Vương Quyên Quyên cười cười khách khí nói chuyện.
Vương Quyên Quyên xào thịt và các nguyên liệu phối hợp rất tốt, mùi thơm cũng xông vào mũi, Hứa Đào cầm đũa ăn một hột tiêu màu xanh nhỏ, mùi vị rất ngon, so với tài nấu ăn của Ngô Huệ và Quách Bình Bình đều tốt hơn.
Hứa Đào cũng không nghĩ tới, trong ba người thì tài nấu nướng của Vương Quyên Quyên lại là tốt nhất, hơn nữa món xào này cũng hợp lý, lựa chọn món ăn này cũng rất thích hợp với khẩu vị của một đám đàn ông.
Triệu Vệ Quốc cũng rất thích món ăn này, Hứa Đào không thích ăn thịt xào, nhưng phối hợp với các nguyên liệu khác như cải hay ớt xanh thì cô cũng rất thích.
"Chín điểm, còn một điểm không cho cô là bởi vì sợ cô kiêu ngạo." Hứa Đào để đũa xuống khen ngợi.
"Ừ, thật sự rất thơm." Quách Bình Bình và Ngô Huệ cũng đều cầm đũa nếm thử mùi vị, hai người là người bằng lòng ăn thịt heo, rối rít ăn một miệng dầu, Quách Bình Bình còn kẹp miếng thịt đút cho con gái Lý Phán Đễ.
Lý Phán Đễ ngoan ngoãn há miệng nuốt vào, ánh mắt cô bé rất vui vẻ híp một cái, đã quên đi nỗi sợ lúc trước khi nhìn thấy Vương Quyên Quyên, bây giờ chỉ có vui mừng.
"Mọi người cảm thấy ăn ngon thì tốt rồi, tôi sợ mọi người không thích ăn." Vương Quyên Quyên bởi vì lang ben trên mặt mình, hơn nữa tính cách không quen giao thiệp, cho nên cũng cực độ không tự tin.
"Ăn rất ngon, ngoại trừ lần trước ở nhà chị dâu ăn thịt ra, lâu như vậy đến hôm nay thì đây là lần đầu tiên tôi ăn thịt, tôi ăn nhiều thêm hai miếng." Quách Bình Bình giơ ngón tay cái cho Vương Quyên Quyên, cô ấy thèm ăn thịt, không nhịn được ăn nhiều thêm hai miếng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận