Thập Niên 80: Mẹ Kế Nuôi Con Hằng Ngày

Chương 27. Nấu ăn 2

“Thím nghỉ ngơi đi, không cần làm phụ con đâu, keo nước này dính tay là khó rửa ra lắm” Diệp Tiểu Cầm thấy Hứa Đào cầm vật phẩm chuẩn bị hỗ trợ dán keo nước, lập tức tiến lên ngăn cản.
“Không sao, cũng không mệt mỏi gì” xem như rảnh rổi làm chút thủ công!
Hứa Đào cầm keo nước đổ lên, chuẩn bị lấy một viên tiểu hồ điệp sáng lấp lánh đính lên, vừa rồi nha đầu Diệp Tiểu thi liền đem tiểu hồ điệp đưa cho cô.
“Cám ơn Tiểu Thi” Hứa Đào cười khen Tiểu Thi, đồng thời đưa tay tiếp nhận.
Được Khen cái miệng nhỏ của nha đầu Tiểu Thi cười ngượng ngùng.
Tiểu Nam ở bên cạnh Hứa Đào nhìn thấy Hứa Đào khen chị gái nhỏ, tiểu gia hỏa không khỏi có chút ganh tỵ, khi Hứa Đào làm cái thứ hai, tiểu gia hỏa liền ân cần cầm vật phẩm nhỏ mang lại: “Cấp” Tay nhỏ béo núc ních cầm vật phẩm đưa Hứa Đào.
“Cám ơn Tiểu Nam” Hứa Đào hài lòng với bộ dáng ganh tỵ của bé, duỗi tay tiếp nhận món trang sức đính lên, sau đó còn đưa cho bé xem: “Tiểu Nam thấy mẹ đính hoa đẹp không?”
“Đẹp!” Tiểu Nam nhìn chằm chằm trang sức sáng lấp lánh trước mặt đầu nhỏ gật gật liên tục, thập phần phối hợp với Hứa Đào.
Bởi vì có tiểu gia hỏa hỗ trợ nên động tác hai chị em Tiểu Cầm càng lưu loát nhanh nhẹn, thêm một bên có Hứa Đào giúp đỡ chuỗi ngọc gia công thật nhanh. Vừa làm Hứa Đào cũng tìm một chút đề tài nói chuyện cùng các tiểu cô nương nên đại khái biết không ít sinh hoạt của mấy chị em, thẳng đến sắc trời dần tối đen Hứa Đào mới hết bận rộn.
“Mẹ của mấy đứa có khả năng không trở về sớm được, cơm chiều muốn ăn gì thím đi nấu cho” Hứa Đào dò hỏi hai đứa lớn Tiểu Cầm và Tiểu Kỳ
“Ăn gì cũng được ạ” Diệp Tiểu Cầm đáp lại, động tác trên tay vẫn không ngừng.
“…….” Hứa Đào nghe Diệp Tiểu Cầm đáp lại nhìn tiểu cô nương nửa ngày, sau đó gật đầu: “Thím thấy trong viện có rau xanh, để thím xào ít rau xanh với khoai tây, nấu thêm miếng cháo ăn tối, thấy thế nào?”
“Được ạ, làm phiền thím” Diệp Tiểu Cầm quay gương mặt nhỏ nhắn cảm kích đáp lại Hứa Đào: “Hay để con nấu cơm cho” xong lại khẩn trương đề nghị.
Thím là khách nha, sao có thể để thím nấu cơm được.
Hứa Đào nào để Tiểu Cầm nấu cơm liền cự tuyệt: “Tiểu Cầm vẫn còn nhỏ biết gì mà nấu cơm?”
“…………….” Diệp Tiểu Cầm ấp úng nhìn Hứa Đào, từ lúc năm tuổi đã bắt đầu làm chị lớn trong nhà, ba mẹ đều dặn bé đã lớn nên phải giúp đỡ chăm sóc các em, trong nhà có cái trứng gà, mẹ đều nói để lại cho em gái ăn bởi vì em gái còn nhỏ.
Bây giờ được đãi ngộ thế này Tiểu Cầm hít hít mũi có chút chua xót, cô bé vẫn được coi là vẫn còn nhỏ sao?
“Mấy đứa nếu thấy mệt thì nghỉ ngơi một lát, cứ ngồi suốt không tốt cho thân thể” Hứa Đào nhìn Tiểu Cầm hốc mắt phiếm hồng, cô có thể cảm nhận được áp lực mà cô bé mới mười một mười hai tuổi phải gánh vác, cô giả vờ như không thấy chỉ mỉm cười ra sân hái rau, thuận tiện đào mấy bụi khoai tây để làm khoai tây xào.
Hái rau, rửa xong khoai tây liền dò hỏi thử Tiểu Nam có muốn đi theo cô hay không: “Tiểu Nam, tới giúp mẹ nhóm lửa được không?”
Đừng nhìn tiểu đậu đinh này còn nhỏ, thời điểm cần tới nam nhân là cứ gọi chẳng phân biệt tuổi tác gì cả, Hứa Đào là thích sai sử tiểu nam nhân Triệu Lệ Nam này nha.
“Dạ” Không biết nhóm lửa là gì nhưng Hứa Đào hỏi bé liền không chút do dự mà gật đầu, sau đó chân ngắn chân nhỏ đi theo Hứa Đào vào phòng bếp.
Phòng bếp Diệp gia cũng đơn giản, cũng có bếp và nồi to, nhưng nguyên liệu nấu ăn tương đối ít, chỉ có muối với bột ngọt, muối vẫn là loại muối thô không phải muối tinh được Ngô Tuệ đựng vào một cái bình gốm nhỏ, bột ngọt cũng là một cái bình nhỏ.
Hứa Đào nhìn chằm chằm nguyên liệu trong bếp có chút kinh ngạc, các gia đình trong thời buổi này chính là sinh tương đối vất vả, sau đó cô bẳt đầu xử lý khoai tây.
Bạn cần đăng nhập để bình luận