Thập Niên 80: Mẹ Kế Nuôi Con Hằng Ngày

Chương 158. Viết thư 4

Hứa Đào cúi đầu nhìn Triệu Lệ Nam, cũng nhận ra rằng việc mơ hồ đi tìm nhà cũng không thực tế, cô dứt khoát định để lại việc tìm nhà cho Triệu Vệ Quốc.
Vừa hay, công ty taxi Đào Viên cũng cần cung cấp một ký túc xá của công ty, một số tài xế vốn có gia đình, đưa gia đình theo đi làm, mỗi người ngoài được nhận lương và hoa hồng mỗi tháng còn được bồi dưỡng thêm mười lăm đồng tiền thuê nhà. Những người độc thân khác, hoặc gia đình không theo đến Dương Thành làm việc, thì công ty Đào Viên phải cung cấp chỗ ở.
Dù sao Triệu Vệ Quốc cũng phải tìm một nơi để làm ký túc xá, nên để Triệu Vệ Quốc sẵn tiện tìm một nơi để chuyển nhà.
“Đi thôi, chúng ta đến công ty của cha, xem cha có ở công ty không, đến lúc đó cùng nhau tan làm về nhà.” Hứa Đào cúi xuống bế lấy Triệu Lệ Nam.
“Dạ.” Triệu Lệ Nam dựa vào lòng Hứa Đào, đưa cái tay nhỏ ôm lấy cổ Hứa Đào.
Hứa Đào dẫn Triệu Lệ Nam đến công ty taxi Đào Viên, Triệu Vệ Quốc đang dẫn người đến sửa chữa tòa nhà cũ, những người đang giúp đỡ là mấy người Chấn Hoa, đồng thời mấy chiếc taxi cũ cũng được lái ra ngoài, người ngồi đầy xe, dọc theo phạm vi hai khu nhận thầu lớn, cùng làm quen đường.
Thực sự khu vực nhận thầu cũng không có nghĩa là đến lúc đó taxi hoàn toàn sẽ không thể đi qua, nếu bạn chở khách, thì tất nhiên có thể đưa khách đến nơi cần đến khu vực trong lộ trình,chẳng hạn như ga xe lửa và các khách sạn,v.v.
Tuy nhiên, sau khi hành khách xuống xe tại điểm đến, các xe taxi chạy ngang qua các khu vực khác thì không thể tự kiếm khách nữa, mà phải quay lại hai khu vực do taxi Đào Viên của họ đã nhận thầu mới có thể tiếp tục chở khách, dù có hơi rắc rối, nhưng cũng công bằng.
“Vệ Quốc.” Hứa Đào bình thường cũng hay gọi Triệu Vệ Quốc bằng họ và tên, nhưng khi có người ngoài, hầu như không bao giờ gọi kèm họ.
“Sao em lại đến đây?” Triệu Vệ Quốc đang bận rộn sơn tường bằng sơn lót, trên mặt và quần áo cũng dính một ít bụi bẩn.
“Em đến gặp biên tập của nhà xuất bản. vốn muốn tìm một ngôi nhà để chuyển đi, nhưng không tìm được căn nào thích hợp, thằng nhóc này lại kêu mệt, nên em liền dần nó đến xem công ty.” Hứa Đào giải thích một chút, cũng hỏi thăm mấy người đang bận rộn.
“Chào em dâu, chào chị dâu,...”
Diệp Chấn Hoa bọn họ đều có ấn tượng tốt về Hứa Đào, cô xinh đẹp, làm người cũng phóng khoáng, hơn nữa Triệu Vệ Quốc cũng đã nói, chuyện chú ý nhận thầu taxi là Hứa Đào nghĩ ra, nếu không nhờ Hứa Đào, chắc chắn bọn họ cũng không có được công việc này.
Dù mọi người đều chưa trở thành tài xế taxi chính thức, nhưng taxi đều đã ở bên ngoài, còn có mười mấy chiếc mới sắp về tới, bọn họ đã sắp xếp hai ca, phân biệt đều có thể lái xe kiếm tiền, ít nhất cũng nhẹ nhàng hơn đi ra chợ vác hàng, chuyển xi măng.
Hơn nữa công việc lái taxi này cũng là có thể diện nha! Những năm này có thể lái một chiếc xe hai ba mươi nghìn, thật sự là một chuyện vô cùng tự hào.
“Vất vả rồi.” Hứa Đào mỉm cười gật đầu với mọi người.
“Không vất vả, những chuyện này bọn em đều quen thuộc. Hơn nữa bọn em đều phải cảm ơn chị dâu nữa!" Khưu Diền Dũng cười nói với Hứa Đào.
“Đừng cảm ơn tôi, các cậu lái taxi không phải đang giúp tôi sao.” Hứa Đào cũng khách khí đáp một câu: “Vậy mọi người làm trước đi, tôi sẽ ngồi bên ngoài một lát.”
Hứa Đào dẫn Triệu Lệ Nam xoay người ngồi xuống chiếc bàn nhỏ ở hành lang cạnh lối vào, tường đang được sơn sửa lại, nồng độ formaldehyde cao, cô không muốn ở lâu, liền ra ngoài ngồi. tiện thể xem môi trường tổng thể của công ty Đào Viên.
Mới chỉ hai ba ngày, sân của Công ty Đào Viên đã trải qua rất nhiều thay đổi, vị trí của từng chiếc xe, còn có khu vực đều đã được phân chia, đợi vài ngày nữa, tất cả những chiếc xe mới đến, tới lúc đó trông có vẻ rất hoành tráng.
“Có muốn uống nước không?” Triệu Vệ Quốc nhìn thấy Hứa Đào và Triệu Lệ Nam đang ngồi trên chiếc bàn nhỏ ở cửa, lúc này khoảng hai giờ chiều, ánh nắng vừa phải, thời tiết mát mẻ, nên anh liền bỏ bàn chải và bước ra hỏi Hứa Đào.
“Ừm.” Hứa Đào gật đầu, em cảm thấy hơi khát.”
Triệu Vệ Quốc lập tức đi đến một gian phòng bên cạnh, lấy ra một cái bình nước nóng màu đỏ thẫm, rồi rửa một cái cốc sạch sẽ cho Hứa Đào, rót một ly nước đưa đến trước mặt cô: "Nước hơi nóng."
"Cảm ơn anh." Hứa Đào nhìn nước sôi và mỉm cười.
"Có chuyện thì gọi anh, anh và bọn họ sẽ hoàn thành việc sơn lót trước." Triệu Vệ Quốc đưa tay lên sờ đầu Hứa Đào.
“Ừm.” Hứa Đào gật đầu tỏ ý cô đã biết, sau đó nhìn về phía Triệu Lệ Nam.
Bạn cần đăng nhập để bình luận