Thập Niên 80: Mẹ Kế Nuôi Con Hằng Ngày

Chương 508. Phòng sinh 3

Cho dù vẫn không thể nào chiếm cứ một chỗ ngồi, bị nghiền ép phần mềm đón xe nghiền ép đi nữa, thì Hứa Đào cảm thấy, thời điểm công tác, bỏ ra chất lượng phục vụ tốt, đổi lấy thu vào, mới không phụ lòng tiền lương cao như vậy không phải sao?
"Trong bộ đội quả thật có rất nhiều quân nhân lưu manh, những người khác em không cần phải để ý đến, biết anh không phải là được." Giọng nói Triệu Vệ Quốc rất nghiêm túc.
Hứa Đào nhìn Triệu Vệ Quốc trầm tư, tròng mắt có chút phức tạp, sau đó hỏi: "Anh có phải cho tới nay, cố ý ở trước mặt em tạo nên vẻ hoàn mỹ, hình tượng chính trực, cố ý che giấu một mặt lưu manh hoặc là chân thật hay không?"
Thật ra thì Hứa Đào không quá hoài nghi, nhưng gần đây cô có chút phát hiện, ánh mắt nhìn đám đàn ông này không quá tốt, từng người mà cô cho là thật thà trung thành, hoặc đã từng, hoặc bây giờ cũng để cho cô rung động, đánh vỡ ấn tượng và phán đoán ban đầu của cô.
Mà Triệu Vệ Quốc là một người đàn ông thông minh như vậy, nếu như anh muốn tận lực tạo nên hình tượng tốt đẹp hoàn hảo cho cô thấy. Vậy thì những gì cô nhìn thấy tuyệt đối trăm phần trăm chỉ biết là một mặt anh nguyện ý để cho cô nhìn thấy.
Dù bọn họ là vợ chồng, chung chăn gối, Triệu Vệ Quốc cũng hẳn có năng lực che giấu một mặt bỉ ổi hay lưu manh của bản thân mình.
"Anh còn phải ngụy trang ở trước mặt em sao? Anh có hình dáng gì, em hẳn rất rõ ràng, anh không phải quân nhân lưu manh, nhưng cũng có thời điểm anh như vậy, dù gì cũng không phải là thánh nhân." Triệu Vệ Quốc thản nhiên đáp lời.
Thật ra thì nếu như không phải ngại cha Triệu và mẹ Triệu ngồi ở trong phòng bệnh, Triệu Vệ Quốc thậm chí cũng muốn hỏi Hứa Đào một chút, ban ngày anh có lưu manh hay không, anh hiểu rõ, ban đêm lưu manh ở trên giường, chẳng lẽ người lãnh giáo nhiều nhất không phải cô sao?
Nhưng mà lời này cuối cùng anh vẫn lựa chọn ép xuống, không dám nói thẳng ra. Anh da mặt dày không có vấn đề, cũng không sợ ở trước mặt cha mẹ đùa bỡn lưu manh, nhưng sợ Hứa Đào da mặt mỏng nổi giận trở mặt.
Hứa Đào mím môi cũng không tiến hành tra cứu đối với đề tài này, dù sao Triệu Vệ Quốc không thừa nhận, nếu như hoài nghi thì chính là lời nói vô căn cứ.
Cuộc trò chuyện của hai người mới vừa kết thúc, Triệu Vệ Cúc đi lấy báo cáo kiểm tra tìm thầy thuốc cũng trở về.
Sắc mặt cô ấy nhợt nhạt, Ngô Học Văn và Ngô Lâm Tiêu đi theo phía sau cũng đầy lo âu vẻ lo lắng, nhìn tình huống dường như không tốt lắm?
Hứa Đào và Triệu Vệ Quốc lại ăn ý nhìn nhau một cái, ngay sau đó Hứa Đào chủ động quan tâm hỏi: "Kết quả kiểm tra như thế nào, thầy thuốc nói thế nào?"
Một nhà ba người có biểu hiện quá mức nghiêm túc dọa người, Hứa Đào hỏi cũng đều có chút phát hoảng, thật sợ nghe được câu trả lời nghiêm trọng, dù sao cũng là trong bệnh viện này, liền cau mày.
"Thầy thuốc nói sau khi em sinh thì mất máu dẫn đến thiếu máu, thời gian kéo dài lâu, tình huống có chút nghiêm trọng." Triệu Vệ Cúc chậm rãi đáp lời.
"Sau đó thì sao? Vậy thì thường ngày bù lại bằng cách uống thuốc? Hay là nằm viện giải phẫu?" Hứa Đào thật ra thì có thể đoán được, ban đầu Triệu Vệ Cúc sinh sớm chảy máu nhiều, bây giờ có chút hậu di chứng thiếu máu thì quá bình thường.
"Đều không phải, thầy thuốc nói em phải truyền máu." Trên miệng Triệu Vệ Cúc run một cái: "Nói truyền máu, là dùng máu người truyền vào trong thân thể của em sao? Giống như vô nước biển vậy?"
Cho tới bây giờ chưa từng truyền máu, Triệu Vệ Cúc cũng không hiểu lắm, cảm thấy có chút dọa người, hai chữ truyền máu, liền có quan hệ với huyết dịch, máu này là máu người sao? Máu của người khác truyền vào đến trong thân thể của cô ấy, thật sự không có chuyện gì sao?
"Tại sao phải truyền máu, truyền máu gì chứ?" Mẹ Triệu cũng không hiểu truyền máu là sao, vừa nghe đến Triệu Vệ Cúc nói truyền máu, sắc mặt của bà cũng khó nhìn hơn rất nhiều.
Người bình thường không biết những vấn đề tương quan đến truyền máu này, ít nhiều đều có chút kinh ngạc và hốt hoảng.
Hơn nữa ngay cả ban đầu Triệu Vệ Cúc sinh sớm chảy máu nhiều, cũng chưa từng truyền máu, dẫu sao lúc ấy cấp cứu ở bệnh viện huyện thành, điều kiện bệnh viện huyện thành lạc hậu, cũng không cung cấp đủ kho máu.
Triệu Vệ Cúc cũng may mà khống chế được sớm, trễ chút nữa, mất máu quá nhiều sợ là cũng không cứu sống được.
"Truyền máu chắc là dùng phương thức vô nước biển truyền máu vào trong cơ thể em. Nếu như thầy thuốc đã muốn em truyền máu, hẳn là do em thiếu máu tương đối nghiêm trọng. Từ khi em sinh sớm mất máu nhiều đến bây giờ đã có hơn mười năm, thời gian dài như vậy mà thân thể cũng không khôi phục bình thường, vậy đã nói rõ, chức năng tạo máu của bản thân em không đạt tới nhu cầu của thân thể."
"Trong tình huống này, ăn uống bổ dưỡng có hiệu quả không lớn, chỉ có thể dựa vào truyền máu, sau khi truyền máu, còn có thể xúc tiến chất dinh dưỡng trong thân thể lưu động, cũng sẽ khống chế huyết cầu và bạch cầu bên trong cơ thể thích hợp." Hứa Đào trước kia cũng thiếu máu, cũng biết một ít kiến thức ở phương diện này.
Bạn cần đăng nhập để bình luận