Thập Niên 80: Mẹ Kế Nuôi Con Hằng Ngày

Chương 89. Đi chụp ảnh gia đình 2

“Xem đi con cười nhìn tưởng ngốc không đó!” Hứa Đào cầm ảnh chụp xem, nhìn biểu cảm tiểu gia hỏa mà phụt cười.
“Không ngốc, mẹ, Tiểu Nam đẹp” Hứa Đào nói ngốc tiểu gia hỏa không vui phùng má
“Nơi nào không ngốc, ngốc mà!” Hứa Đào cố ý trêu bé.
“A! mẹ” Tiểu Nam ầm ĩ bò đến đầu gối Hứa Đào: “Tiểu Nam không ngốc!”
“Phải phải rồi, Tiểu Nam chúng ta thông minh nhất” Thật hết cách mà, cô đành ôm bé lên khen
Đứa nhỏ bắt đầu biết phân biệt xấu đẹp rồi, nghe Hứa Đào nói ngốc liền không vui, còn muốn Hứa Đào phải khen bé mới chịu, mỗi lần nghe cô khen giỏi quá liền ưởn ngực đắc ý.
“Bây giờ con đi cho gà con ăn đi, hôm nay gà con ị phân, Tiểu Nam vẫn chưa lấp đất lên đúng không?” Hứa Đào buông đứa nhỏ xuống đồng thời nhắc nhở.
“………..”Niềm vui dưỡng gà con của Tiểu Nam đã biến mất, mấy ngày đầu còn hào hứng một trận, thấy gà con ị phân liền dùng đất lấp lên.
Hiện tại không có tâm trạng dưỡng nữa liền lười: “Mẹ, gà con thật phiền toái!” Tiểu gia hỏa ngồi trên đùi Hứa Đào nhíu mày nói
“Tiểu Nam nói muốn nuôi gà con, không thể bỏ cuộc giữa chừng nha” Hứa Đào nhắc nhở bé bằng ngữ khí nghiêm túc
Hứa Đào thương bé, thậm chí chiều bé nhưng ý thức cùng trách nhiệm ở phương diện này cô không cho phép bé nói từ bỏ liền từ bỏ như vậy sẽ dưỡng thành thói quen xấu cho bé, cô chiều bé cũng không phải loại không biết phân biệt thị phi.
Tiểu Nam lập tức hướng Hứa Đào làm nũng: “Mẹ!”
“Tiểu Nam không nghe lời mẹ sao?” Hứa Đào cúi đầu nhìn bé không cho bé thoái thác trách nhiệm
“……” Tiểu nam có chút héo queo không muốn đi cho gà con ăn
Hứa Đào biết cái này chỉ là chuyện nhỏ nhưng không bởi vì vậy mà cô mềm lòng, cô ngồi xổm xuống đem tiểu gia hỏa đứng lên, đôi mắt áp vào mặt bé ngữ điệu nghiêm túc hỏi: “Mẹ hỏi Tiểu Nam, gà con là Tiểu Nam muốn mua đúng không?”
“Phải” Tiểu Nam chột dạ không dám nhìn thẳng Hứa Đào
“Vậy Tiểu Nam đã đáp ứng mẹ tự mình cho gà con ăn rồi đúng không?” Hứa Đào tiếp tục hỏi
“Phải” Tiểu Nam ủy khuất miếu máo: “Nhưng gà con quá phiền, không thích gà con” Cho nên bé có thể mỗi ngày không cần cho gà con ăn, còn không dọn sạch phân? Tiểu Nam chớp mắt giải thích, cảm thích chính mình không có gì sai.
“Vậy mẹ cũng không thích Tiểu Nam, mẹ không thích tiểu hài tử nói mà không giữ lời” Hứa Đào buông bé ra rồi đứng lên
Nghe Hứa Đào nói không thích bé liền sốt ruột muốn khóc bắt lấy tay áo Hứa Đào: “Muốn mẹ thích…”
“Được rồi” Hứa Đào nghiêm túc kéo Tiểu Nam đi nhìn đám gà con: “Vậy khi nào Tiểu Nam cho gà con ăn no, chăm sóc tốt cho chúng thì mẹ sẽ thích Tiểu Nam”
“………..” Tiểu Nam đáng thương đứng tại chỗ nhìn ra ý đồ của mẹ không hề giỡn tí nào.
Hứa Đào cũng lẳng lặng nhìn tiểu gia hỏa, hai mẹ con cứ vậy nhìn nhau không ai nói lời nào
“Hừ!” Cuối cùng Tiểu Nam thua cuộc, tức giận hướng Hứa Đào hừ một tiếng, xoay người bước chân ngắn chân nhỏ đi cho gà ăn, còn lấp đất làm sạch phân.
Hứa Đào nhìn tiểu gia hỏa tức giận đi ra ngoài liền xoay người cầm ảnh chụp tiếp tục xem, lấy ngón trỏ chọc chọc vào khuôn mặt cười sáng lạn của tiểu gia hỏa trong ảnh.
“Tiểu quỷ nghịch ngợm” Hứa Đào nhẹ giọng nói thầm, đẹp ảnh chụp cất đi, có thời gian cô phải đi mua cuốn album đựng ảnh mới được.
Ảnh chụp hiện tại không có ép nhựa như đời sau nên phải bảo quản cẩn thận, không thôi là dễ bị hỏng.
Tiểu Nam tuy rằng bất mãn nhưng vẫn nghe lời đi cho gà con ăn, dọn luôn phân của chúng, làm xong hết lập tức chạy vọt vào phòng khách thấy Hứa Đào đang viết tiểu thuyết.
“Mẹ, đã cho gà con ăn, mẹ thích Tiểu Nam!” Vừa nói triều đôi tay hướng về Hứa Đào.
Hứa Đào nhìn thấy bàn tay dơ hề hề không rửa của bé đầu óc lập tức ong ong, mắt thấy móng vuốt nhỏ kia sắp nắm cái váy của cô liền linh hoạt tránh đi.
“Mẹ!” Tiểu Nam chớp chớp mắt
Hứa Đào hít thở sâu một cái: “Tiểu Nam, mẹ biết Tiểu Nam thích mẹ nhưng không cần mang theo phân gà đến sờ mẹ nha”
Biết tiểu gia hỏa này tràn ngập yêu thương nhưng với thói quen sạch sẽ của Hứa Đào vẫn không chịu được
“Mẹ!” Tiểu Nam phùng má: “Thích Tiểu Nam” Tiểu gia hỏa nhảy cẩn lên hết sức sốt ruột, cơ hồ muốn nhào vào người Hứa Đào.
“Mẹ đang hoài nghi có phải Tiểu Nam đang chọc mẹ đúng không?” Giơ tay xoa bóp tiểu hài tử kiều mũi, hứa đào bất đắc dĩ một tay bắt lấy TiểuNam đem đưa tới trong viện bồn rửa tay: “Rửa tay nhiều lần vào mới sạch.”
“Mẹ không thích Tiểu Nam” Tiểu Nam bắt đầu rửa tay, cảm giác mình bị mẹ ghét bỏ
Tiểu gia hỏa thập phần thương tâm, cái miệng nhỏ vểnh cao bất mãn xoa xoa tay, Hứa Đào đứng bên cạnh nhìn thấy tiểu gia hỏa này đã rửa tay sạch mới yên tâm.
“Về sau cho gà con ăn xong là phải rửa tay liền biết không?” Hứa Đào nhéo lỗ tai bé cảnh cáo.
Tiểu gia hỏa này dám đem phân gà bôi lên người cô, thử coi cô có dám đánh bé cái mông nở hoa luôn không, làm cho bé khắc sâu một phần ký ức tuổi thơ bị mẹ đánh.
“Hừ” Tiểu Nam nhìn Hứa Đào hừ hừ một tiếng
“Còn không cao hứng?”
“Mẹ ghét bỏ Tiểu Nam” Tiểu gia hỏa thương tâm lên án
“Mẹ không phải ghét bỏ Tiểu Nam, chỉ là mẹ không thích tay Tiểu Nam dơ, không thích đứa nhỏ không sạch sẽ” Hứa Đào cười trả lời bé
Bạn cần đăng nhập để bình luận