Thập Niên 80: Mẹ Kế Nuôi Con Hằng Ngày

Chương 415. An bài 5

Dù sao mẹ Triệu cảm thấy, không có người phụ nữ nào không muốn sinh một đứa con của mình, cho dù Hứa Đào đối xử với Triệu Lệ Nam rất tốt, thân thiết như mẹ con ruột.
“Chẳng trách năm nay gọi điện thoại, bà ấy chưa từng nhắc tới.” Hứa Đào bất ngờ.
Cô còn tưởng rằng, mẹ Triệu đang lặng lẽ tìm cách, định giữ đến tết khi cô về quê liền giải phóng, không ngờ tới Triệu Vệ Quốc đã giúp cô giải quyết vấn đề này rồi.
“Triệu Vệ Quốc.” Hứa Đào xoay người cọ vào ngực anh: “Anh tốt như vậy, khiến em có chút áy náy rồi phải làm sao?”
“Đồ ngốc, áy náy cái gì?” Triệu Vệ Quốc ôm cô khẽ mỉm cười: “Nói cho bà ấy biết là vấn đề của anh, bà ấy mới tốt với em, bằng không chắc chắn em và bà ấy mở ra chiến tranh thế giới, đến lúc đó người bị ức hiếp kẹp ở giữa vẫn là anh.”
Triệu Vệ Quốc rất hiểu Hứa Đào, tính cách mẹ Triệu thế nào anh cũng biết, mẹ chồng nàng dâu vĩnh viễn là mẹ chồng nàng dâu.
“Coi như anh thông minh, biết giải quyết mâu thuẫn.” Hứa Đào cười.
Từ xưa tới nay, quan hệ giữa mẹ chồng nàng dâu hài hòa, người đàn ông rất quan trọng, thái độ của người đàn ông đối với vợ, cũng sẽ ảnh hưởng đến mẹ chồng, người đàn ông thông minh, ví dụ Triệu Vệ Quốc ôm trách nhiệm lên người mình, mẹ Triệu nào còn dám thúc giục sinh con.
Người đàn ông ngu ngốc, ví dụ Diệp Chấn Hoa, không giải quyết được mâu thuẫn giữa mẹ chồng nàng dâu, thái độ của bản thân cũng là không thèm chú ý đến, chỉ biết khiến mối quan hệ giữa mẹ chồng nàng dâu càng tồi tệ hơn.
Diệp Chấn Hoa còn nói mỗi ngày về nhà đều phải làm người hòa giải, vấn đề căn bản đều ở trên người anh ta, từ trước đến nay anh ta chưa từng tự kiểm điểm mình.
Bao gồm cả vấn đề không sinh được con trai, sinh con trai con gái, vốn phụ thuộc vào người đàn ông, anh ta còn đổ trách nhiệm lên người Ngô Huệ, trách cái bụng Ngô Huệ vô tích sự.
“Dù sao chúng ta có Tiểu Nam, em lại sợ đau, đừng tưởng anh không nhìn ra cho dù em có thể sinh, nhưng anh thấy em cũng không chịu sinh.” Hai vợ chồng ở chung chăn gối lâu như vậy, Triệu Vệ Quốc vẫn là hiểu rõ Hứa Đào.
Cô vẫn luôn rất vui mừng bản thân không cần phải chịu khổ mang thai mười tháng thì đã có một đứa con trai.
Hứa Đào có hơi bất ngờ: “Cái này anh cũng nhìn ra được sao?”
“Em nói xem?” Triệu Vệ Quốc nhịn không được bật cười, ôm lấy Hứa Đào, cũng ấn người xuống, môi mỏng cũng nhẹ nhàng áp lên môi cô.
Hứa Đào hơi ngẩng cằm hùa theo người đàn ông, trong ánh mắt đều là ý cười.
Nói thật mấy năm nay quan hệ giữa cô và Triệu Vệ Quốc vẫn rất tốt, không có mùi hôi thối của tình yêu điên cuồng cực độ, trái lại từ lúc bắt đầu liền giống như đã bước chân vào hôn nhân rồi, thật bình thường giản dị.
Nhưng trái lại sự thật này vẫn luôn như hình với bóng, khiến Hứa Đào chìm đắm.
Khoa học đã từng nghiên cứu, thời hạn đảm bảo chất lượng của tình yêu vốn rất ngắn, cô và Triệu Vệ Quốc dường như chưa bao giờ yêu đương, nhưng còn hạnh phúc hơn so với việc yêu đương.
Mà Triệu Vệ Quốc ba mươi mốt tuổi, tinh thần và thể lực vẫn rất tốt, sáng sớm ngày hôm sau, lại là một ngày Hứa Đào đau lưng mỏi eo.
Sau khi ăn sáng xong, Triệu Lệ Nam đi học, Triệu Vệ Quốc phải đến công ty ở khu Việt xử lý công việc của Diệp Chấn Hoa trước, Hứa Đào thì chuẩn bị đến khách sạn thứ hai Kim Nam Hiên.
Sau khi khách sạn Kim Nam Hiên khai trương, kiếm được rất nhiều, Hứa Đào cũng không cố gắng viết tiểu thuyết như trước nữa, một năm thỉnh thoảng cô cũng sẽ động não bật lên viết một chút, nhưng viết sách đã thành hứng thú và sở thích của cô.
Vậy nên trong một tuần lễ, cô đi giám sát khách sạn bốn ngày, kiểm kê sổ sách, một ngày viết tiểu thuyết, một ngày nghỉ ngơi, một ngày còn lại thì sắp xếp ngẫu nhiên.
Triệu Vệ Quốc lái xe chở Hứa Đào đến khách sạn thứ hai, sau đó lại tự mình lái xe đến Công ty Đào Viên.
Tác giả có lời muốn nói: Tình tiết của nhà họ Diệp là vì chuyện của cha mẹ nuôi Tôn Trác ở trên mạng mới viết, tôi và bạn bè đang bình luận, rõ ràng bản thân có hai đứa con gái ruột, lại còn đi mua một đứa con trai về, cái này rốt cuộc là vì sao, con trai quan trọng đến thế sao? Sau này lại nói đến ví dụ ở quê quán của “bảy đóa kim hoa”, từ năm tám mươi lăm đến năm chín mươi chín ban hành kế hoạch hóa gia đình, một đôi vợ chồng sau khi đã sinh bảy đứa con gái mới sinh được con trai. Cho nên, trên thế giới này thật sự có rất nhiều chuyện không có cách nào hiểu được.
Bạn cần đăng nhập để bình luận