Thập Niên 80: Mẹ Kế Nuôi Con Hằng Ngày

Chương 585. Buông tay 1

Số lần Hứa Đào và Triệu Vệ Quốc đón Triệu Lệ Nam tan học vô cùng ít, dù rất cưng chiều cậu, nhưng từ nhỏ đã đào tạo năng lực độc lập và tự gánh vác của cậu, bắt đầu từ tiểu học, mỗi ngày Triệu Lệ Nam đều tự mình đi học tan học.
Điểm này Triệu Vệ Cúc cũng biết, cho nên mới thắc mắc hỏi.
“Ừm, con bé này buồn ngủ đến mắt cũng không mở nổi rồi, còn đòi anh trai bằng được, dỗ như thế nào cũng không chịu ngủ, hết cách, chỉ có thể dẫn nó ra ngoài đón anh trai mà nó luôn nhung nhớ.” Hứa Đào bất đắc dĩ giải thích một câu.
Triệu Vệ Cúc nhịn không được mỉm cười, thực ra cô ta có thể hiểu được, dẫu sao Triệu Lệ Noãn vô cùng ỷ lại vào Triệu Lệ Nam.
Đứa trẻ bám ai thời gian dài, hiển nhiên sẽ ỷ lại người đó, Triệu Lệ Nam chăm sóc em gái tỉ mỉ chu đáo như thế, cô bé bám anh trai cũng bình thường.
Reng reng reng—
Đứng trong cửa hàng văn phòng phẩm của Triệu Vệ Cúc một lúc, tiếng chuông của buổi tự học tối trong trường vang lên, tiếng chuông rất vang, bên ngoài trường học cũng có thể nghe thấy.
Hứa Đào và Triệu Vệ Quốc liền dẫn Triệu Lệ Noãn đi qua cổng trường đón Triệu Lệ Nam.
“Cha ơi, thả con xuống.” Một khắc trước Triệu Lệ Noãn buồn ngủ sắp sửa ngủ rồi, tiếng chuông của trường vừa vang lên, cô bé lập tức tỉnh ngủ.
Rõ ràng là lần đầu tiên đón Triệu Lệ Nam, nhưng dáng vẻ của cô bé rất có kinh nghiệm, đòi phải xuống đất tự đi.
Chỉ chốc lát sau, một đám học sinh đều bắt đầu đi ra ngoài, Triệu Lệ Noãn mặc váy xòe nhỏ, quần bông nhỏ, đầu đội một cái mũ nhỏ ấm áp, cô bé mũm mĩm mềm mại chạy về phía cổng trường, định tìm anh trai cô bé nhung nhớ từ trong đám người.
Hứa Đào vốn không định thả Triệu Lệ Noãn xuống, cô lanh mắt nhìn thấy con trai Triệu Lệ Nam đẹp trai, đi ra ngoài giống như hạc đứng giữa bầy gà, mới yên tâm thả cô bé xuống bước cái chân ngắn nhỏ vào trong đám học sinh tìm anh trai.
Hứa Đào tưởng rằng Triệu Lệ Noãn đã nhìn thấy anh trai rồi, mới vui vẻ chạy qua như thế.
“Anh trai, anh trai!” Đứa trẻ nhỏ xíu, vô cùng đáng yêu, ngước cái đầu nhỏ nhìn mấy anh trai chị gái không quen biết xung quanh, trong đôi mắt đều là sự mờ mịt.
Cô bé xinh xắn, chiều cao mới đứng đến đầu gối học sinh cấp hai, ngẩng đầu cũng không thể nhìn thấy dáng dấp của người ta.
Cho dù như vậy, Triệu Lệ Noãn cũng không sợ, trong miệng cô bé nhắc mãi: “Anh trai…” đi về phía trước rất dũng cảm.
Triệu Lệ Nam cũng không ngờ tan học buổi tự học tối ra ngoài sẽ nhìn thấy cha mẹ ở cổng trường, nhoẻn miệng cười theo bản năng, ngay sau đó lại nhanh chóng cau mày, trong lòng dấy lên sự lo lắng.
Cha mẹ cậu đến trường học đón cậu ư? Vậy em gái đâu? Tiểu Noãn Noãn ngủ ở nhà một mình sao?
Triệu Lệ Nam nghĩ đến không yên tâm, nhíu chặt đôi mày thanh tú, cậu lo lắng sải bước ra ngoài, tốc độ cực nhanh.
Triệu Lệ Noãn ở trong đám học sinh, như con thoi mờ mịt tìm anh trai, dù giống như một con ruồi không đầu, nhưng cũng không té ngã sợ hãi.
Triệu Lệ Nam căng thẳng đi ra hỏi cha mẹ, cậu và Triệu Lệ Noãn lướt qua nhau, Triệu Lệ Nam sốt ruột, cũng không chú ý đến em giá nhỏ luồng trong đám người vất vả tìm bóng dáng cậu.
Triệu Lệ Noãn còn đang gọi anh trai một cách dễ thương, cái đầu nhỏ đảo quanh nhìn các anh trai chị gái xung quanh: “Anh trai…”
Cô bé mờ mịt dừng bước, cô bé chớp mắt, có chút không biết anh trai ở chỗ nào.
“Hửm?” Hứa Đào cũng sửng sờ, đang muốn mở miệng nhắc nhở hai anh em Triệu Lệ Nam.
Một giây vừa lướt qua Triệu Lệ Nam lại nhanh chóng quay đầu, cậu đột nhiên cảm thấy vừa nãy mới lướt qua bóng dáng nhỏ có chút quen thuộc, liền quay đầu qua, bất ngờ nhìn thấy bóng dáng nhỏ xíu là em gái bảo bối của cậu.
“Noãn Noãn.” Triệu Lệ Nam nở nụ cười, cúi người bế Triệu Lệ Noãn lên từ phía sau.
“?” Triệu Lệ Noãn bị bế lên, tầm mắt cô bé cũng theo đó cao lên, lúc nghiêng đầu thấy Triệu Lệ Nam, gương mặt nhỏ đều là sự thắc mắc đáng yêu, cô bé chớp mắt ngơ ngác, sau khi nhìn thấy anh trai mình nhớ mong, lập tức nở nụ cười.
“Anh trai.” Triệu Lệ Noãn ôm cổ Triệu Lệ Nam, cái chân ngắn nhỏ đá đạp hai cái vui vẻ, thật sự rất vui vẻ!
“Noãn Noãn là đến đón anh trai tan học buổi tự học tối sao?” Triệu Lệ Nam bế em gái, vui vẻ hỏi cô bé.
“Ùm ùm, nhớ anh trai, đón anh trai.” Triệu Lệ Noãn gật đầu, cái đầu nhỏ dựa lên bả vai đáng tin cậy của Triệu Lệ Nam.
Triệu Lệ Noãn còn chưa được hai tuổi mềm mại đáng yêu, Triệu Lệ Nam mười lăm tuổi cũng đẹp đến bức người.
Trước đây cậu vô cùng hoạt bát đáng yêu, nhưng không biết từ lúc nào, cậu dần dần từ cậu bé hoạt bát như ánh nắng mặt trời, vượt qua thành anh trai cool ngầu nhỏ, lời nói cũng dần ít đi, mơ hồ trưởng thành, chững chạc lên.
“...” Hứa Đào và Triệu Vệ Quốc đứng cùng nhau, trong nháy mắt nhận ra được mấy bạn học nữ bên cạnh vì nụ cười của Triệu Lệ Nam mà kích động không thôi.
Chậc! Một hot boy! Mầm tai họa tiềm tàng cũng lộ ra, nói thật, hot boy lạnh lùng của thời đại này, thật sự là bạch nguyệt quang và nốt chu sa vĩnh viễn ở trong lòng bạn học nữ.
Hứa Đào nhìn Triệu Lệ Nam lớn lên từng chút, cũng không thể không thừa nhận, nhan sắc của cậu rất có thể đảm đương.
“Anh trai cũng rất nhớ Noãn Noãn.” Triệu Lệ Nam bế cô bé, giơ tay xoa cái đầu nhỏ của cô bé, sửa cái mũ nhỏ của em gái một chút, sợ cô bé bị lạnh.
Bạn cần đăng nhập để bình luận