Thập Niên 80: Mẹ Kế Nuôi Con Hằng Ngày

Chương 342. Khóc 3

"Mẹ." Triệu Lệ Nam chỉ có thể lập tức nũng nịu: "Lần sau không dám nữa."
"Nhưng còn đồ ăn thừa của con phải làm sao đây?" Hứa Đào nhướng mày hỏi cậu bé.
Triệu Lệ Nam buồn rầu nhướng mày lên, cha là người phụ trách ăn cơm thừa lại không có ở đây, mẹ lại không thích cậu bé để lại cơm thừa, thật là phiền.
"Chú." Triệu Lệ Nam chỉ có thể nhìn về phía chú Triệu Vệ Cường: "Chú, giúp Tiểu Nam ăn có được hay không?"
Triệu Vệ Cường nhìn cháu nhỏ nũng nịu, đang định gật đầu.
"Không được." Nhưng Hứa Đào lại mở miệng ngăn cản.
Thằng nhóc thúi Triệu Lệ Nam này, đồ ăn thừa trong hộp cơm đều là cơm và cải xanh, cậu bé lại bắt đầu đùa giỡn với ranh giới cuối cùng của cô.
"Để cho bản thân nó ăn, nó ăn được, chính là không chịu ăn mà thôi." Hứa Đào rất rõ ràng, lúc Triệu Lệ Nam mua thức ăn, cô nhìn thấy, Tô Mỹ Lệ cũng không cố ý lấy nhiều cơm, nhưng Triệu Lệ Nam còn lại nhiều như vậy, cũng chừa lại cải xanh.
". . ." Triệu Lệ Nam chu ra cái miệng nhỏ nhắn, cầm đũa bắt đầu ăn.
Mặc dù đứa nhỏ kén ăn cũng bướng bỉnh, nhưng mà cũng biết lúc nào Hứa Đào sẽ tức giận, đứa nhỏ nhìn ánh mắt Hứa Đào một cái, cũng biết tình huống không đúng, cũng không dám nũng nịu, ngoan ngoãn ăn cơm.
"Mẹ, ăn xong rồi." Cơm và cải xanh bị đứa nhỏ trì hoãn nửa ngày, sau khi Hứa Đào đến thì ngoan ngoãn chủ động ăn xong, sau đó tỏ ý Hứa Đào nhìn xem.
Ánh mắt đứa nhỏ chờ đợi Hứa Đào khen ngợi rất rõ ràng.
Hứa Đào cười thầm trong bụng, trên mặt cũng không lộ vẻ: "Ừ, rất ngoan, ăn hết thức ăn rồi, sau này cũng phải như vậy biết không? Ngoan, cùng với chú nhỏ đi rửa hộp cơm đi."
"Dạ được." Triệu Lệ Nam vui vẻ đi rửa hộp cơm.
Hứa Đào ăn cơm ở phòng ăn, Ngô Tuệ và Quách Bình Bình làm ca tối cũng tới công ty, hai người vào tháng này đều làm ca tối, cho nên đúng giờ đến làm việc.
"Chị dâu." Quách Bình Bình lấy thức ăn đi vào, thấy Hứa Đào lúc lập tức kéo con gái Lý Phán Đễ cùng nhau tới dùng cơm.
Hứa Đào thấy là Quách Bình Bình thì cười cười.
"Chị dâu, mọi người ăn tết trở lại rồi." Quách Bình Bình kéo con gái ngồi xuống, nhìn thấy Hứa Đào thì rất vui vẻ, bản thân cô ấy cũng không ăn cơm, mà là đặt hộp cơm ở trước mặt con gái Lý Phán Đễ, để cho Lý Phán Đễ ăn trước.
Quách Bình Bình và Ngô Tuệ cũng thật có chừng mực, mặc dù mang con gái tới đi làm, nhưng cũng không hề lấy thêm một phần thức ăn, vẫn luôn tự mình lấy một phần cơm ăn chung cùng con gái.
Thật ra thì Hứa Đào cũng không ngại có thêm một đứa nhỏ ăn cơm ở công ty, cũng đã nói Quách Bình Bình mua một hộp cơm cho Lý Phán Đễ, để cho bản thân cô ấy có một phần cơm để ăn.
Nhưng Quách Bình Bình không đồng ý, chỉ lấy một phần thức ăn để hai mẹ con ăn chung, chẳng qua là Quách Bình Bình sẽ lấy một phần cơm tương đối nhiều hơn so với người khác một chút.
"Chị dâu, phòng nghỉ ngơi trên lầu của công ty chúng ta có người ở nhờ, chuyện này cô có biết không?" Khoảng thời gian ăn tết này Quách Bình Bình rất là vui vẻ.
Lý Kiến Thụ có công việc ổn định, tiền hoa hồng mỗi ngày cũng không ít, mỗi ngày cô ấy đi làm, tài nấu nướng cũng đang không ngừng tiến bộ, Lý Kiến Thụ nhà cô ấy cũng nói cô ấy nấu cơm ăn ngon hơn rất nhiều so với trước kia.
Bản thân cô ấy chính là một người không thể nào che giấu được cảm xúc, khoảng thời gian này cô ấy bận rộn cũng rất thỏa mãn, chuyện không vui duy nhất chính là Hoàng Kiều Vân tới công ty ở nhờ.
Người phụ nữ kia ngày ngày ở công ty ăn chùa uống chùa, một ngày ba bữa cộng thêm bữa ăn khuya, mới đến mấy ngày đã ăn đến mập lên không ít, điều này cũng coi như thôi, ăn nhiều như vậy mà còn chê lên chê xuống thức ăn do cô ấy làm, thật sự là phiền chết người.
Bạn cần đăng nhập để bình luận