Thập Niên 80: Mẹ Kế Nuôi Con Hằng Ngày

Chương 447. Trốn học 5

"Cho con giữ lại đi mà, xin mẹ đó, những mô hình kia vẫn để trong phòng, con tuyệt đối không đụng vào, nhiều nhất sẽ chỉ nhìn một chút, đừng tịch thu có được hay không?" Đứa nhỏ khẩn cầu, trong tất cả mọi thứ, mô hình là thứ mà cậu yêu thích nhất.
"Mẹ cũng không tính cho con cơ hội trả giá." Hứa Đào lắc đầu: "Còn nữa, sau này tan học đàng hoàng về nhà cho mẹ, nếu hơn năm giờ mà còn chưa trở về thì chuẩn bị ăn đòn đi."
"Biết rồi." Triệu Lệ Nam ngồi ở trên ghế sa lon, khuôn mặt cuộc sống không còn gì để lưu luyến.
Cậu bé thật sự không nghĩ tới trốn hai tiết phải trả giá kinh người như vậy, sớm biết, sớm biết, nào có sớm biết.
Bởi vì bạn học không lễ phép như Nguy Chấn Vũ, bỏ ra cái giá lớn như vậy, lòng Triệu Lệ Nam cũng sắp bể.
"Sau này tan học về đến nhà, cuộc đời của con không còn gì thú vị nữa!" Triệu Lệ Nam buồn rầu giơ tay đỡ trán.
Đời người không thú vị, đứa nhỏ nói cuộc đời không thú vị không khỏi quá sớm, chẳng lẽ cho rằng cô chỉ làm một chút rồi bỏ qua sao? Nghĩ hay lắm. Cả đời khó quên, cũng không phải chỉ nói một chút mà thôi.
Hứa Đào câu môi dịu dàng nói chuyện: "Cục cưng, con có phải đối với mẹ có gì hiểu lầm hay không? Hửm? Con biết là mẹ rất yêu con mà.”
"Hửm? Mẹ rất yêu con, cho nên?" Triệu Lệ Nam không hiểu lắm nháy mắt mấy cái.
Cậu lần đầu tiên thấy cô nổi giận, hơn nữa căn bản không cho cậu thời gian phản ứng, từng chiêu có thể chết người, vào lúc này đã thương tích đầy mình, chẳng lẽ rốt cuộc đau lòng cho cậu, định cho một chút xíu lòng nhân từ?
"Cho nên mẹ làm sao nhịn được, để cho con trai bảo bối của mẹ tan học về đến nhà cảm thấy đời người không thú vị chứ? Có đúng hay không? Mẹ không đành lòng." Hứa Đào vừa nói chuyện, đưa tay nắn bóp gương mặt đứa trẻ.
Mặc dù mặt Triệu Lệ Nam bị nắn bóp thành bánh bao, nhưng tròng mắt sáng lên, đời người vẫn có hy vọng, quả nhiên không đành lòng thấy cậu khổ sở.
Hứa Đào thấy ánh mắt Triệu Lệ Nam mong đợi sáng lên, hài lòng cười: "Ngày mai mẹ sẽ đi mua cho con năm mươi đề luyện tập, sinh ngữ, số học, tiếng Anh, đều là đề luyện tập đệ nhất cấp trung học, con phải cố gắng làm xong biết không? Không làm xong, mẹ để cho cha trừng trị con." Hứa Đào vui vẻ yên tâm nói ra, uy hiếp cũng rất dịu dàng.
"Mẹ, mẹ có phải quên mất năm nay con chỉ mới năm bốn hay không, đề luyện tập đệ nhất cấp trung học có phải quá đáng hay không chứ?" Triệu Lệ Nam cau mày nói chuyện.
Cậu tự giác mình là người đàn ông, cũng không phải đứa trẻ, cậu không muốn khóc, nhưng mà tàn nhẫn hành hạ cậu như vậy, cậu thật sự không nhịn được nước mắt.
Đời người của một đứa trẻ mười tuổi có thể thê thảm như vậy sao?
"Đúng vậy, con chỉ mới năm bốn, mới mười tuổi, con còn nhỏ." Hứa Đào gật đầu, cô dĩ nhiên biết tuổi tác của cậu: "Cho nên, không có đề luyện tập thì tuổi thơ sẽ không hoàn mỹ đúng không?"
Tuổi thơ sao có thể không có đề luyện tập, sao lại có thể không bị ăn đòn. Phải biết, Triệu Vệ Quốc đã sớm rục rịch, muốn đánh đứa nhỏ này rất lâu, cô vẫn luôn chưa cho anh cơ hội, nếu không thì cứ cho anh một cơ hội thế nào? Để cho tuổi thơ của Triệu Lệ Nam cũng hoàn mỹ hơn, thật ra thì con người cũng không thể có quá nhiều thiếu sót, tuổi thơ không bị ăn đòn, vậy thì không thể gọi là tuổi thơ nữa.
"Con cứ trực tiếp chết đi cho rồi, cha nói không sai, con chính là được nhặt ở bên cạnh nhà vệ sinh mà." Triệu Lệ Nam hừ hừ nhắm mắt than thở trên ghế sa lon.
"Như vậy, mẹ cho con một cơ hội, con tự lựa chọn, đề luyện tập hay là ăn măng tre xào thịt, con chọn một loại." Hứa Đào chuẩn bị để cho Triệu Lệ Nam tự chọn, người mẹ quá cường thế thì cũng không tốt lắm.
"Đề luyện tập thì con hiểu, măng tre xào thịt là đồ ăn sao?" Triệu Lệ Nam nháy mắt nhìn Hứa Đào, luôn cảm giác măng tre xào thịt này không đơn giản như vậy.
Phải lựa chọn sao? Bài tập thì có tận năm mươi bản, phải làm đến không biết năm tháng nào, thật đau khổ. Măng tre xào thịt? Cảm giác cũng giống như là cạm bẫy.
"Mẹ cảm thấy cái nào khá hơn một chút?" Triệu Lệ Nam hỏi ngược lại.
"Mẹ cảm thấy măng tre xào thịt khá hơn một chút." Hứa Đào cười.
Làm đề luyện tập đối với cậu mà nói không tính là khó khăn, cậu bé không muốn làm nhiều như vậy, năm mươi bản suy cho cùng cũng là số lượng khổng lồ.
Triệu Lệ Nam vẫn có chút sợ: "Mẹ có lừa gạt con không?"
"Có lúc nào mẹ lừa gạt con đâu?" Hứa Đào nhíu mày cười rất dịu dàng.
Triệu Lệ Nam hít thở sâu, quả thật không có: "Vậy thì con tin tưởng mẹ, con chọn măng tre xào thịt."
"Bảo bối thông minh, không tệ." Hứa Đào vui vẻ yên tâm, đưa tay vỗ vỗ bả vai Triệu Lệ Nam, sau đó đi tới phòng bếp chuẩn bị làm cơm tối.
Bạn cần đăng nhập để bình luận