Thập Niên 80: Mẹ Kế Nuôi Con Hằng Ngày

Chương 448. Trốn học 6

Bữa ăn tối hôm nay phải chuẩn bị phong phú một chút, để cho đứa trẻ ăn no một chút thì mới có sức chịu đòn. Chính là không biết Triệu Vệ Quốc có thể sớm một chút trở lại cùng nhau ăn cơm tối hay không.
Hứa Đào suy nghĩ, tâm tình không tệ, còn nhẹ nhàng ca hát.
Thằng nhóc Triệu Lệ Nam này, rốt cuộc vẫn phải có tuổi thơ hoàn chỉnh, thằng bé lớn mười tuổi, cao một mét rưỡi thì hẳn là có thể chịu đòn.
Hứa Đào tự an ủi mình, không tính mềm lòng nữa, thật nhiều lần trước kia đều là cô không đành lòng, lúc đó Triệu Vệ Quốc nhức đầu rất lâu, bằng không Triệu Lệ Nam cũng không đến nổi không biết măng tre xào thịt là có ý gì, vẫn là đã sống quá vui vẻ ngây thơ.
"Mẹ? Suy cho cùng thì măng tre xào thịt là có ý gì?” Triệu Lệ Nam không hiểu, sao có thể chỉ khích lệ cậu một chút thì đã kết thúc chứ?
"Con tự mình suy nghĩ một chút, phát huy đầu óc thông minh tưởng tượng của con đi." Hứa Đào mở tủ lạnh ra lấy thức ăn.
Triệu Lệ Nam không hỏi được câu trả lời sau liền quay đầu, măng tre xào thịt, sẽ là thức ăn sao? Là măng tre và xào thịt rất khó ăn? Triệu Lệ Nam chưa từng cảm thụ qua chuyện bị ăn đòn nên căn bản cũng không biết.
Tuy cậu bé không đoán được kết quả gì, nhưng từ trong trạng thái vui vẻ của Hứa Đào, cậu bé rợn cả tóc gáy và dự cảm không tốt.
Triệu Vệ Quốc trở về cũng sớm, Hứa Đào làm cơm xong thì anh cũng trở về, một nhà ba miệng cùng nhau ăn cơm tối, Hứa Đào cũng nhắc tới chuyện cô muốn tịch thu một đống đồ của Triệu Lệ Nam.
"Ừ, ăn xong anh đi thu." Triệu Vệ Quốc cảm thấy nên phạt.
"Ngoài ra con còn tự lựa chọn một sự trừng phạt, năm mươi đề luyện tập và măng tre xào thịt, anh đoán thử xem con chọn loại nào?" Hứa Đào ăn ớt xanh thịt xào, lúc hỏi, ánh mắt không có ý tốt nhìn Triệu Lệ Nam ngây thơ.
Cô cũng muốn biết sau khi Triệu Lệ Nam cảm nhận được chân lý của măng tre xào thịt, sau này có thể đối với măng tre xào thịt thật sự cũng bị dị ứng hay không.
"Bài tập?" Triệu Vệ Quốc cảm thấy, Triệu Lệ Nam cũng không đến nổi tự mình muốn bị đánh, chẳng lẽ là biết người làm cha này ngứa tay, hy sinh tự mình tác thành cho anh?
"Không phải." Hứa Đào lắc đầu gắp thịt cho Triệu Lệ Nam: "Tiểu Nam ăn nhiều một chút, măng tre xào thịt rất cần thể lực."
"? ? ?" Trên trán Triệu Lệ Nam rõ ràng đen đi, dự cảm không rõ trở thành sự thật, cậu bé tin tưởng mẹ mình thật sự làm như vậy
"Ăn nhiều một chút." Triệu Vệ Quốc cũng cười, ánh mắt nhìn Triệu Lệ Nam ra vẻ đứa trẻ này có tiền đồ.
Tình thương của cha và ánh mắt dịu dàng của mẹ, không nói thành lời, Triệu Lệ Nam cảm thấy bữa cơm tối này cậu ăn không trôi.
"Con ăn no rồi, cha, mẹ, mọi người từ từ ăn, con lên lầu trước, chén đũa để lát nữa con rửa." Triệu Lệ Nam chuẩn bị để đũa xuống bỏ chạy.
Cậu đã không muốn biết chân tướng của măng tre thịt xào, dù sao không biết là chuyện tốt, nếu không cha sẽ không vui vẻ như vậy.
"Tiểu Nam, thân thể của con vẫn còn đang tuổi cao lớn. Ăn nhiều một chút, nếu không một hồi làm sao gánh nổi măng tre thịt xào của cha con." Hứa Đào không đành lòng mà khuyên đứa nhỏ: "Tới, con thích ăn đùi gà."
". . ." Triệu Lệ Nam nhìn đùi gà trong chén một chút, nhìn Triệu Vệ Quốc một chút: "Măng tre xào thịt, là cha con làm? Gánh nổi là ý gì?" Lỗ tai Triệu Lệ Nam thính, cậu rất chắc chắn tự mình nghe được mẹ nói gánh nổi.
Chuyện gì phải cần gánh nổi?
"Đừng nóng, chờ cha ăn nhiều thêm hai chén cơm nữa sẽ nói cho con biết." Triệu Vệ Quốc bày tỏ cơ hội được đánh con trai này sẽ không nhiều, anh đã từng ngứa tay vô số lần, mẹ ruột Hứa Đào lúc nào cũng che chở.
Anh luôn luôn cảm thấy con trai mình chính là thiếu đánh, đáng tiếc một lần cũng không thể đánh, hôm nay có cơ hội, tự nhiên phải biết quý trọng, dù sao sau này hẳn sẽ còn khó khăn nữa.
"Cha, mẹ, con là con ruột của hai người đó.” Triệu Lệ Nam sợ.
Một đứa trẻ mười tuổi bị Hứa Đào và Triệu Vệ Quốc ăn ý một người hát một người phụ họa hù dọa đến hoảng.
"Con còn hay không ăn?" Hứa Đào chẳng qua là nhíu mày hỏi.
Dám tự mình cúp cua, sợ cái gì chứ, bị đánh mà thôi.
Triệu Lệ Nam nhìn đùi gà một chút, bất đắc dĩ cầm đũa lên tiếp tục ăn, bình thường đùi gà thơm ngát, hôm nay cũng có chút giống như nhai đèn cầy.
Cơm tối kết thúc, Triệu Lệ Nam liền bắt đầu nơm nớp lo sợ, động tác thu chén đũa cũng rất là chậm chạp.
"Con muốn chuẩn bị học tập măng tre thịt xào trước hay là rửa chén trước?" Triệu Vệ Quốc hỏi Triệu Lệ Nam.
"Rửa chén trước." Lý trí Triệu Lệ Nam cảm thấy rửa chén tương đối đáng tin, măng tre thịt xào để sau đi.
"Được, mới vừa rồi cha ăn thật nhiều, vừa vặn ngồi tiêu hóa một hồi." Triệu Vệ Quốc rất nhân từ gật đầu.
Bạn cần đăng nhập để bình luận