Thập Niên 80: Mẹ Kế Nuôi Con Hằng Ngày

Chương 65. Ngủ chung 5

Đi phòng cách vách?
"Đi cách vách làm gì?" Hứa Đào làm bộ đơn thuần không hiểu,cô tức giận chuyện hôm qua nên cố ý không hiểu đó.
Hôm qua tốt đẹp vậy mà không biết quý trọng, đêm nay cô nhất định sẽ không cho nam nhân này đừng hòng đạt được ý đồ! Hứa Đào âm thầm thề.
Triệu Vệ Quốc xấu xa cắn lỗ tai Hứa Đào: "Em nói đi?"
"Nói cái quỷ gì, còn dám hỏi cô.
Hứa Đào nghiến răng bực bội, nháy mắt lỗ tai truyền đến cảm giác nóng hổi, người đàn ông này chỉ nói đơn giản một câu rồi lại đi trêu chọc cô.
Không có tiền đồ! Hứa Đào trong lòng mắng mình một câu.
"Tránh ra, không biết!" Hứa Đào dùng dằng bả vai vào ngực người đàn ông phía sau, muốn thoát khỏi cái ôm.
Dù vậy Triệu Vệ Quốc vẫn không bỏ cuộc vẫn như cũ ôm Hứa Đào, lại chụp lấy bàn cô tay vuốt vẻ, cảm giác mềm mại truyền đến bên tay.
Hứa Đào khó chịu rút tay ra nhưng lực đạo của Triệu Vệ Quốc rất mạnh, anh tiếp tục bên tai cô thì thầm: "Không biết vậy để anh dạy cho em!"
Hứa Đào thật sự muốn dở khóc dở cười, thật muốn mắng người đàn ông này không biết xấu hổ mà.
"Không có mặt mũi! Hôm qua chính anh nói là không thích hợp mà, hôm nay em cũng thấy không thích hợp" Hứa Đào mới đầu còn rụt rè, sau còn mang theo âm thanh vui sướng khi người khác gặp họa.
Trong lòng cô tự hứa nhất định tối đem nay không thể để người đàn ông này đạt được mong muốn.
Hôm qua là anh không muốn, hôm nay chính là cô không muốn đó, vậy mới công bằng!
"Hôm nay sao không thích hợp?" Triệu Vệ Quốc truy hỏi.
"Dì cả tới, tâm tình không vui"
"Dì?" Triệu Vệ Quốc lập lại một từ dì, cũng không hiểu ý gì.
Mặt Hứa Đào nóng lên, trơi ơi cô không có mặt mũi để giải thích cho Triệu Vệ Quốc cái vấn đề này.
Triệu Vệ Quốc nghi ngờ Hứa Đào lừa anh, cô chưa trả lời lại thấy cô rối rắm, anh suy nghĩ một hồi cuối cùng xoay người phóng chân dài qua người Hứa Đào xuống sàn nhà.
"Ơ?" Hứa Đào hơi ngửa đầu nhìn người đàn ông trong bóng đêm, không biết anh ta lại muốn làm gì.
Triệu Vệ Quốc khom người đôi tay luồng qua chân cùng vai Hứa Đào bế cô lên.
"Anh buông ra, bỏ xuống!" Bị ôm lấy bất ngờ cô giãy giụa đánh vào lồng ngực người đàn ông, lại hoảng sợ nhìn về Tiểu Nam, sợ hai người làm bé thức giấc.
"Không buông" Triệu Vệ Quốc bá đạo nói rồi ôm Hứa Đào đi về phòng mình, nhấc chân đá cửa đi vào, anh nhanh nhẹn đặt Hứa Đào xuống giường.
"................" Trái tim Hứa Đào nhảy bang bang, cô bị ném trên giường hoảng sợ nuốt nước miếng, ánh mắt nhìn chằm chằm người đàn ông cao lớn trong bóng đêm.
Mặc dù mượn ánh sáng của ánh trăng bên ngoài nhưng lại không thấy rõ ràng mặt của anh, chỉ thấy thân ảnh anh gấp ráp đem quần áo cởi ra.
"Anh cởi quần áo làm gì a?" Hứa Đào đè thấp âm thanh nhìn người đàn ông bằng ánh mắt cảnh cáo.
Triệu Vệ Quốc khẽ cười, tùy tiện ném cái áo sang một bên, ngay sau đó thân ảnh cao lớn bò lên giường.
"Cởi quần áo để giáo huấn em" Trong bóng đêm thị lực của anh rất tốt, duỗi tay chuẩn xác bắt lấy cổ chân Hứa Đào rồi kéo cô xuống.
Hứa Đào kinh hô một tiếng đã bị Triệu Vệ Quốc ngăn lại, anh bá đạo hôn đánh úp cô, ngậm lấy đôi môi ngăn chặn tiếng la của cô.
A tên đàn ông này thật quá đáng!
Lão nam nhân thập niên 80 thủ đoạn thật cao, cứ như vậy để anh trêu chọc hả? Hứa Đào bị hôn đến đầu óc mơ màng, cô tưởng anh sẽ buông ra, không ngờ anh cưỡng chế đem cô hôn đến lâng lâng.
Người đàn ông đưa cô hết cao trào này tới cao trào khác, có lẽ Triệu Vệ Quốc lâu lắm không ăn thịt nên bắt lấy Hứa Đào giáo huấn cô đủ loại bài học rồi kèm theo mấy lời cợt nhả.
Hứa Đào không nghĩ tới ở trên giường Triệu Vệ Quốc chính là đại sắc lang, lúc đầu cô có chút hưởng thụ, lần thứ hai rồi lần thứ ba cô không chịu nổi liền ngất đi.
"Trời sáng rồi!" mơ màng nói, đầu óc mệt mỏi lơ đãng nhìn ra cửa sổ dường như nhìn thấy ánh sáng chiếu vào, bị lăn lộn cả đêm cô buồn bực buông một câu.
Thật muốn mạng cô mà!
Đáp lại là người đàn ông điên cuồng, Triệu Vệ Quốc bắt lấy Hứa Đào suốt cả đêm, cảm thấy thỏa mãn mới buông tha cô, Hứa Đào dính gối liền ngủ như chết.
Tiểu Nam buổi sáng thức dậy phát hiện chỉ có một mình trong phòng
Bình thường tình dậy cũng chỉ có bé một mình trong phòng nên cũng đã quen, bé không có sợ một mình như trước, tự mình mặc quần nhỏ ngồi bò xuống giường, mới xuống thì bị Triệu Vệ Quốc ôm lên
"Ba ba, mẹ đâu?" Đứa nhỏ này quá nhớ thương mẹ nó.
"Mẹ đang ngủ" Triệu Vệ Quốc thở dài một tiếng trả lời con trai.
Tiểu Nam nghi hoặc không hiểu, bé nhìn cái giường bên trong phòng mình trống rỗng nửa ngày cho đến khi Triệu Vệ Quốc mặc lại quần áo cho bé mới chân ngắn chân nhỏ bước đi đến phòng cách vách nhìn, phát hiện Hứa Đào thật sự đang ngủ bên trong, đứa nhỏ cũng không quá để ý gì, thấy mẹ đang ngủ liền ngoan ngoãn không làm phiền.
Bạn cần đăng nhập để bình luận