Thập Niên 80: Mẹ Kế Nuôi Con Hằng Ngày

Chương 66. Ngủ chung 6

Triệu Vệ Quốc chuẩn bị bữa sáng xong bồi con trai ăn cơm, biết Hứa Đào hôm qua không ngủ được, anh cũng không đi đánh thức cô, đem bữa sáng còn lại để trong nồi rồi dặn Tiểu Nam không được đi vào chọc mẹ thức, trước khi mẹ thức không được ra cửa chơi cùng tiểu đồng bọn, xong xuôi hết mới ra cửa đi làm.
Chờ Hứa Đào tình lại lần nữa thì mặt trời đã lên tới mông, quần áo hôm qua được Triệu Vệ Quốc mặc lại cho hoàn chỉnh, nhìn lại cái áo nhăn nhúm, cổ áo còn bị xé.
Hứa Đào trong lòng thầm mắng tên đàn ông kia, sau đó hai chân mềm nhũn bước xuống giường.
"Mẹ" Tiểu Nam ăn xong bữa sáng tự mình ở trong sân chơi, ngẩng đầu nhỏ lên thấy Hứa Đào thức giấc.
"Ừ" Hứa Đào sờ đầu bé: "Ba đâu?"
Cô nhìn một vòng không thấy Triệu Vệ Quốc ở nhà, trong lòng càng bên buồn bực.
"Ba đi làm"Tiểu Nam đưa tay nhỏ chỉ chỉ vào cửa lớn nói với Hứa Đào.
Hứa Đào vào phòng mình và Tiểu Nam xem đồng hồ, trời ơi cô ngủ từ rạng sáng đến 10 giờ.
"Mẹ, đi chơi!" Tiểu Nam một mình ở nhà chơi với con kiến chờ Hứa Đào thức tiểu gia hỏa mới chỉ tay vào cửa chờ mong đi ra ngoài chơi.
"Đi đi!"
Tiểu Nam lập tức cong chân chạy đi, bé vui vẻ cười không khép miệng.
Hứa Đào đấm đấm cái eo đi vào phòng bếp nhìn thấy đồ ăn bữa sáng trong nồi có màn thầu cùng cháo, cô lấy ra tùy ý ăn vài miếng, vừa ăn vừa mắng Triệu Vệ Quốc.
Tối qua xem như cô mở mang tầm mắt, cái gì gọi là đàn ông, đúng là trước kia cô xem thường anh ta!.
Cô hầm hừ ăn màn thầu, đến giờ cơm trưa Triệu Vệ Quốc trở về đồng thời còn đem Tiểu Nam chơi cùng tiểu đồng bọn ở hẻm nhỏ ôm về luôn.
Hứa Đào ngồi trong phòng khách nhìn thấy Triệu Vệ Quốc tâm tình lập tức bốc hỏa.
"Mấy giờ tỉnh?" Triệu Vệ Quốc thấy bộ dạng hậm hực của cô cũng không tỏ ra cái gì, chỉ buông con trai xuống đem đồ ăn mua về đặt lên bàn.
"........... " Hứa Đào cáu kỉnh không nói lời nào.
Hiện tại cô là đang cười nhạo chính mình cái gì tối qua thề không cho Triệu Vệ Quốc không đạt được ý đồ, cuối cùng thì sao, vẫn không thực hiện được lời thề còn bị người đàn ông này ăn đến no nê!!
Triệu Vệ Quốc nhìn thoáng qua con trai, tiểu gia hỏa bị ôm vào nhà cũng không dính người mà tự chính mình chơi, thấy thế anh bèn nhân cơ hội bước đến nói nhỏ vào tai Hứa Đào: "Em là đang bất mãn với biểu hiện tối qua của anh sao?"
"..........." Hứa Đào lập tức quay đầu mở mắt to trừng anh.
Tên đàn ông này đúng là không biết xấu hổ!!!
Triệu Vệ Quốc thấy cô hung hăng nhe răng trợn mắt, nhịn không được khẽ cười.
Nghe tiếng cười khẽ của anh, tính tình lạnh lùng thường ngày một chút đều không có, nhất thời bị tiếng cười cùng giọng nói của anh thu phục, nghĩ đến đêm qua tuy rằng mệt mỏi nhưng cũng làm cô thực vừa lòng.
Thôi thôi được rồi, dù sao bọn họ cũng là vợ chồng.
"Hôm nay em mệt, không muốn làm cơm trưa" Hứa Đào hôm nay muốn bãi công một bữa.
"Anh làm" Triệu Vệ Quốc vui vẻ phê duyệt cho cô nghỉ phép.
Hứa Đào vui vẻ gật đầu, xoa xoa cái lưng đau nhức, nhàn rỗi không có việc gì làm cô về phòng tiếp tục sự nghiệp viết tiểu thuyết, cơm trưa để Triệu Vệ Quốc giải quyết.
Thấy cô gắng sức đấm đấm cái lưng Triệu Vệ Quốc cười nói: "Buổi tối anh xoa bóp một chút cho em"
"Không cần, nào dám làm phiền ngài đại gia..." Hứa Đào liếc anh rồi chuồn về phòng.
Tối qua ăn uống no say nên tinh thần Triệu Vệ Quốc phấn chấn hẳn lên, tính khí của cô anh là cưng chiều bao dung được.
Triệu Vệ Quốc nghĩ xong liền vào bếp nhóm lừa
Lăn lộn khoảng hơn nửa tiếng anh thành công nấu hai món mặn một món canh.
Triệu Vệ Quốc múc một chén canh đưa đến trước mặt Hứa Đào: "Thử xem hương vị thế nào?"
Hứa Đào nể tình uống một ngụm canh, sau đó ngẩng đầu nhìn Triệu Vệ Quốc, miễn cưỡng nuốt vào, trong lòng nhịn không được thở dài.
Quả nhiên nam nhân không có khéo tay lắm, mang theo Tiểu Nam đến tìm Triệu Vệ Quốc, từ lúc đó tới giờ biểu hiện của anh có thể nói cô thập phần hài lòng.
Biết kiếm tiền, ít nói, biết tán tỉnh cô, phương diện kia... khụ.... cũng thực hài lòng nhưng trù nghệ thì tầm thường, hai món mặn một món canh nhìn chỉ ở mức tương đối.
Tiểu Nam ngồi bên cạnh, tiểu gia hỏa ăn vào ngụm đầu tiên liền nhíu mày sau đó phun ra.
"Anh nấu xong có tự mình thử qua chưa?" Hứa Đào dò hỏi giống như anh cố ý để nhiều muối.
"Khó ăn lắm sao?" Nhìn biểu tình của tiểu gia hỏa kế bên cũng đủ biết sao rồi, anh cầm đũa gắp khối cà tím để vào miệng rồi đưa ra kết luận: "Chắc lúc nảy để quá nhiều muối".
"Anh là đang cố ý để lần sau không nấu cơm nữa đúng không?" Hứa Đào lên án anh.
Vừa rồi nhìn bàn đồ ăn trong đầu cô còn kiếm từ nào khen anh, khen đến Triệu Vệ Quốc vui vẻ để về sau cho anh ta nhận nhận thầu luôn ngày ba bữa cơm, kết quả lại thành ra thế này.
"Anh là không cố ý" Triệu Vệ Quốc cũng không biết giải thích sao.
Anh còn tưởng biểu hiện tốt về mặt trù nghệ khiến Hứa Đào vui vẻ thêm nữa kìa!
Hứa Đào hừ hừ một tiếng rồi ngăn cản Tiểu Nam: "Ngoan, mặn lắm đừng ăn!"
"Ba, khó ăn" Tiểu Nam cũng nhăn nhăn cái mũi nhìn Triệu Vệ Quốc.
Lúc tiểu gia hỏa nhìn Triệu Vệ Quốc nấu cơm cũng không có nghĩ gì nhiều đều là đồ ăn thì có thể ăn, nhưng ăn vào miệng khó nuốt tiểu gia hỏa liền bẹp miệng nhỏ bất mãn.
"Uống nước" Hứa Đào đổ chén nước cho Tiểu Nam.
"Lần sau anh chú ý hơn" Triệu Vệ Quốc sờ sờ cái mũi thẳng thắn thành khẩn.
Hứa đào nhấp nhấp môi không nói chuyện rồi đi phòng bếp xào phân rau xanh, nấu cái canh trứng mới giải quyết cơm trưa.
Bạn cần đăng nhập để bình luận