Thập Niên 80: Mẹ Kế Nuôi Con Hằng Ngày

Chương 293. Trường học 2

Triệu Vệ Quốc không nhịn được cười khẽ, dừng tay là không thể nào, im miệng cũng đừng nghĩ, những ngày qua trở về quê quán, Hứa Đào sợ lạnh, anh muốn kéo cô làm chút chuyện thẹn thùng của người trưởng thành thì cô cũng kháng cự, Triệu Vệ Quốc đột nhiên có chút mong muốn sớm trở về Dương Thành một chút, ở Dương Thành không cần kìm nén đến khổ cực như vậy.
"Anh. . ." Hứa Đào không ngăn cản hành động của Triệu Vệ Quốc, ở trong chăn áp chế bao vây bị anh bắt nạt.
Chuyện kết thúc, Triệu Lệ Nam vẫn ngủ say như cũ, cả người Hứa Đào cũng nóng lên, cảm giác rùng mình khi nằm xuống trước đó cũng bị xua đuổi vì hai người làm việc.
Triệu Vệ Quốc thỏa mãn bò dậy, đi đến phòng bếp lấy một chậu nấu nước nóng, chuẩn bị lau người cho Hứa Đào, nhưng bất ngờ đụng phải Triệu Vệ Cường đi ra nấu nước nóng.
Hai anh em vào ban đêm đột nhiên thấy nhau, trong ánh mắt đều mang theo ý nghĩ sáng tỏ của người đàn ông thành thục.
"Anh, anh cũng nấu nước nóng sao?" Triệu Vệ Cường chế nhạo hỏi.
"Ừ." Triệu Vệ Quốc gật đầu, bưng chậu nước mặt không đổi sắc vào phòng.
Hứa Đào nằm ở trên giường chờ Triệu Vệ Quốc, mơ hồ nghe phía bên ngoài có âm thanh trao đổi, thẹn thùng lúng túng đến không còn mặt mũi nào gặp người.
Triệu Vệ Quốc còn có chút xấu xa, thấy gò má Hứa Đào ửng đỏ, ánh mắt hoảng hốt, bưng chậu nước câu môi khẽ cười.
"Mới vừa rồi nấu nước nóng đụng phải Vệ Cường, trò chuyện đôi câu."
"Im miệng." Hứa Đào tức giận trừng anh, cô một chút cũng không muốn biết, cũng không muốn hiểu anh em bọn họ giữa đêm khuya gặp nhau được không?
Người đàn ông đáng giận này, đang yên đang lành vậy mà cứ phải nói cho cô nghe, chính là muốn nhìn cô lúng túng thẹn thùng mới chịu được.
"Còn cắn sao?" Triệu Vệ Quốc đưa khăn lông nóng cho Hứa Đào, cười hỏi cô.
Hứa Đào cũng không biết có phải cố ý trả thù anh hay không, lúc làm việc cố ý hung hăng cắn một cái trên bả vai anh, Triệu Vệ Quốc biết da mặt Hứa Đào mỏng, còn cố ý nói, cũng coi là trả lễ lại.
"Cắn anh thì làm sao? Anh không chọc em thì em sẽ cắn anh sao?" Hứa Đào đè thấp âm thanh nói chuyện, trợn mắt nhìn Triệu Vệ Quốc có chút tức giận.
"Không sao, tùy tiện cắn." Triệu Vệ Quốc lại nhẹ giọng cười.
Hứa Đào thấy Triệu Vệ Quốc cười, liền bực mình trực tiếp nằm xuống, quay sau ót lại với anh.
Triệu Vệ Quốc nhìn Hứa Đào tức giận, cầm khăn lông vội vàng phục vụ, Hứa Đào vặn vẹo người không tự nhiên được lau sạch thân thể, đưa tay ôm Triệu Lệ Nam nhắm mắt chìm vào giấc ngủ.
Bởi vì tỉnh Ôn cách xa Dương Thành, trên đường qua lại đã mất mấy ngày, trở về quê quán, Triệu Vệ Quốc ở thêm hai ngày, trước đây cũng đã xấp xỉ mười năm anh không trở về quê quán, bây giờ không vội trở về Dương Thành, đương nhiên anh cũng định ở nhà nhiều thêm mấy ngày.
Năm mới, dân quê qua hết ba ngày tết liền bắt đầu làm việc, cha Triệu chuẩn bị xây dựng cái nhà củi nhỏ trong sân, để chất củi đốt, cũng có thể phơi nắng dưa muối vân vân, sáng sớm, hai anh em Triệu Vệ Quốc liền bị cha Triệu sai sử đi đến trong rừng chặt cây cối để về xây dựng.
Hai anh em Triệu Vệ Quốc làm việc cũng lưu loát, buổi sáng đốn cây, buổi chiều gánh vật liệu gỗ trở lại, trong nhà vang lên tiếng vang của các loại gô.
Triệu Vệ Lan vốn đang học tập ở trong phòng, nghe được tiếng gỗ vang lên trong sân, cô ấy có chút học không vào, cũng để sách xuống đi ra khỏi phòng.
Từ trong phòng đi ra, Triệu Vệ Lan liền thấy chị dâu Hứa Đào và Triệu Lệ Nam hơ lửa ở trong gian nhà chính, hai mẹ con chăm chú nhìn đàn ông nhà họ Triệu bận rộn.
"Cha thật là lợi hại." Triệu Lệ Nam thấy Triệu Vệ Quốc gánh một khúc gỗ, leo lên thang gỗ, gánh gỗ đến nhà kho nhỏ, lập tức kích động vỗ tay khen ngợi: "Mẹ, cha thật khỏe."
Hứa Đào nhìn Triệu Vệ Quốc một chút, lại nhìn Triệu Lệ Nam một chút, cười khẽ phụ họa: "Đúng đúng đúng, cha con là khỏe nhất."
trong giọng nói Hứa Đào đều là nhạo báng, đừng xem Triệu Vệ Quốc bây giờ làm việc nghiêm túc và nghiêm trang, nhưng mà người đàn ông nghiêm chỉnh này cũng chính là người không đứng đắn rất.
Nghĩ đến Triệu Vệ Quốc không đứng đắn thế nào chỉ có cô biết, khóe miệng Hứa Đào liền không nhịn được cong lên.
Bạn cần đăng nhập để bình luận