Thập Niên 80: Mẹ Kế Nuôi Con Hằng Ngày

Chương 536. Văn phòng phẩm 1

Sau khi cha Triệu xuất viện, cuộc sống trong nhà căn bản đã đi vào nề nếp, Hứa Đào dành thời gian dẫn hai vợ chồng Triệu Vệ Cúc đến chợ bán sỉ của Dương Thành một chuyến, cũng để bọn họ xem các loại đồ dùng học tập của Dương Thành.
Triệu Vệ Cúc và Ngô Lâm Tiêu đi theo Hứa Đào nhìn đến hoa cả mắt, nhưng cũng hiểu rõ, cửa hàng văn phòng phẩm có lẽ thực sự có thể kiếm được tiền.
Hứa Đào phổ cập kiến thức đại khái cho bọn họ một chút, cũng hỏi ý ông chủ bán sỉ văn phòng phẩm một chút về giá cả cần bán sỉ văn phòng phẩm.
Triệu Vệ Cúc và Ngô Lâm Tiêu kinh ngạc, hoàn toàn không ngờ tới giá bán sỉ văn phòng phẩm lại thấp như vậy.
Vội vàng ghi chép lại giá bán sỉ, bọn họ tính sơ ở trong lòng, phát hiện, lợi nhuận của văn phòng phẩm này vô cùng kinh ngạc.
Triệu Vệ Cúc nghĩ tới có thể kiếm được tiền, cha mẹ cô ta cũng đã nói riêng với cô ta, bảo cô ta không hiểu thì cứ hỏi chị dâu Hứa Đào nhiều vào, nói chị ấy thông minh, đầu óc linh hoạt, biết làm ăn.
Giống như mở khách sạn, khách sạn cô mở làm ăn đều tốt hơn so với khách sạn lớn của người ta, công ty taxi cũng như vậy, trước đây quy mô rất nhỏ, bây giờ taxi của cả đường phố Dương Thành có thể nhìn thấy đều là của Công ty Đào Viên.
Taxi trên đường, một ngày đi đi lại lại không biết bao nhiêu lượt, người cả Dương Thành bao nhiêu, diện tích rộng cỡ nào, trong đó công lao của Hứa Đào rất lớn.
Lời này cũng không phải là Triệu Vệ Quốc nói, mà là Triệu Vệ Cường nói riêng với cha Triệu, Triệu Vệ Cường đến Dương Thành năm thứ hai, sau khi học lái xe mới dần dần quen với Công ty Đào Viên, quy mô Công ty Đào Viên lúc đó mới bao lớn.
Mà Công ty Đào Viên của hiện tại lại là tình huống gì, sự chênh lệch này rất kinh ngạc, hiển nhiên, sau khi Triệu Vệ Cường hiểu rõ công ty, cũng càng hiểu rõ hơn, dù cho Hứa Đào không quản lý gì, nhưng những dịch vụ cơ bản cô yêu cầu, thật sự rất quan trọng.
Hai công ty taxi khác trước đây phải đóng cửa, thái độ phục vụ của tài xế, nhân phẩm của tài xế,... có quan hệ mật thiết.
Triệu Vệ Cúc từng học hỏi kinh nghiệm, vô cùng tín nhiệm Hứa Đào, như vậy cũng vẫn không ngờ được, vậy mà sẽ khoa trương như thế này.
Bình thường mua lẻ bút bi bên ngoài, một hào một cây, hai hào một cây cũng có. Giá bút chì thấp hơn một chút, nhưng cùng gần bằng năm xu, một hào, nhưng những cái này là giá mua lẻ.
Bọn họ mở cửa hàng văn phòng phẩm, hiển nhiên giá văn phòng phẩm căn bản đều tương tự, số tiền kiếm được trong đó chính là chênh lệch giá giữa giá bán sỉ và bán lẻ.
Đúng là đến chợ bán sỉ, theo Hứa Đào đi từng cửa hàng bán sỉ, bọn họ mới phát hiện, bán sỉ văn phòng phẩm không có giá quy định, mà là bán theo cân nặng.
Nửa ký bút bi tám hào, vậy mỗi một cái bút bị, hoàn toàn không có sức nặng gì, nửa ký có tới sáu bảy chục cái bút bi.
Cục tẩy và bút chì cũng giống như vậy, cục tẩy là bán sỉ cả hộp, ba hào một hộp, một lô mười hộp, bút chì cũng bán sỉ theo cân, bốn hào năm xu nửa ký, lượng bán sỉ thấp nhất không thấp hơn năm ký.
Lượng bán sỉ thấp nhất, Triệu Vệ Cúc không để ý, trong đầu đang tính toán trước đây lúc cô ta ở quê tỉnh Ôn, giá cục tẩy từng mua cho Ngô Học Văn, cô ta nhớ hình như một cục tẩy năm xu tiền, cục tẩy tốt hơn một chút là một hào.
Cô ta theo bản năng liếc nhìn một cái, một hộp tẩy đó, vậy mà có năm mươi cục tẩy!
Còn có đồ dùng văn phòng phẩm khác như: đồ gọt bút chì, bút màu nước, hộp bút, thước, compa, tất cả đồ dùng học tập này, giá bán sỉ và bán lẻ thật sự khác nhau một trời một vực.
Lúc Hứa Đào hỏi ông chủ, bọn họ nghe nghiêm túc nghe, học tập chăm chỉ, ghi chép lại giá cả cẩn thận, trong lòng bản thân lặng lẽ tính toán giá vốn và lợi nhuận một chút.
Dọc đường trong lòng đều nhảy nhót không ngừng.
Lúc trở về từ chợ bán sỉ, Hứa Đào liền rót cho mình ly nước, nhìn vợ chồng Triệu Vệ Cúc ngồi bên cạnh bàn tính sổ, hai người tính đến hô hấp cũng đều trở nên dồn dập.
Vậy nên bọn họ bán ra năm cây bút bi là lấy vốn lại rồi, sau khi bán ra ba cục tẩy, bốn mươi mấy cục khác đều thuộc về phần lời.
Nghĩ tới sẽ kiếm được tiền, nhưng không ngờ tới, giá vốn thấp, lại kiếm lời gấp đôi, còn là kiếm lời gấp mấy chục lần, cái này quá đáng sợ rồi.
“Chị dâu, lợi nhuận bán văn phòng phẩm này quá cao rồi.” Triệu Vệ Cúc nói chuyện rất kinh ngạc.
Bạn cần đăng nhập để bình luận