Thập Niên 80: Mẹ Kế Nuôi Con Hằng Ngày

Chương 699. -

Nhưng cô lại biết, người đàn ông mạnh mẽ và cao lớn này, vẫn là sau khi ngầm chịu đựng tâm trạng nhiều ngày, trong đêm mùa hè ôm Hứa Đào khóc không thành tiếng.
Hứa Đào nhẹ nhàng khoát tay lên mu bàn tay Triệu Vệ Quốc, chỉ yên lặng dựa vào anh ở cùng anh.
Sau hồi lâu, Hứa Đào mới nhỏ tiếng nói chuyện với Triệu Vệ Quốc.
“Triệu Vệ Quốc, sau này chúng ta già rồi, cũng phải đối mặt với lúc chết, em có thể giống như mẹ, làm người ở lại đó.” Trước đó Hứa Đào cảm thấy lúc chết đi, người còn sống mới đau khổ hơn.
Hiện giờ sau khi thấy mẹ Triệu, cô càng kiên định điểm này, cũng vì thế cô hy vọng, tương lai khi đối mặt với tuổi già với cái chết, người ở lại là cô.
Cô trông chừng Triệu Vệ Quốc, nếu không một khi nghĩ tới lúc Triệu Vệ Quốc canh chừng thi thể cô đau buồn, cô liền không chịu nổi, người còn sống thật sự quá đau khổ rồi, cô không muốn Triệu Vệ Quốc khổ như vậy.
Triệu Vệ Quốc không nói chuyện không trả lời Hứa Đào, chỉ dùng sức ôm lấy Hứa Đào, giống như muốn đem Hứa Đào nhập vào trong xương máu của anh.
Tang lễ của cha mẹ Triệu là gần nửa tháng, công việc đều xin nghỉ, đi học cũng không trở lại đúng lúc khai giảng.
Bốn anh chị em nhà họ Triệu dẫn con cái làm xong tang lễ hai ông bà rạng rỡ, tự mình nhìn quan tài gỗ của cha mẹ Triệu cùng hạ táng chung.
Sau khi làm xong tang lễ rườm rà, lúc này mọi người mới xuất phát trở lại Dương Thành.
Sự ra đi của cha mẹ Triệu, thương cảm đến mức ngay cả trẻ con cũng cảm nhận được sự khác nhau, tâm trạng của Triệu Vệ Quốc thu liễm nhanh nhất, nhưng cũng nặng nề nhất, thời gian hơn nửa tháng ngắn ngủi, gầy đến biến dạng.
Đây là giai đoạn gầy gò nhất của Hứa Đào và Triệu Vệ Quốc trong mấy năm nay.
Trước đó trên đường lái xe về lại Dương Thành, người nhà họ Triệu đều là trạng thái vui vẻ náo nhiệt, lần này, tâm trạng mọi người đều rất kém, đường trở về cũng ít đi tiếng cười nói rất nhiều.
Đoạn thời gian này, tất cả mọi người đều trì hoãn không ít việc.
Rất đau lòng khó chịu, nhưng mọi người cũng vẫn chậm rãi tiếp nhận sự ra đi của cha mẹ Triệu, sau khi trở lại Dương Thành, cuộc sống của tất cả mọi người liền nhanh chóng khôi phục lại dáng vẻ ban đầu.
Vợ chồng Triệu Vệ Cúc trở lại Dương Thành liền bắt đầu bận rộn làm việc, giai đoạn trước trường học Dương Thành khai giảng, chính là lúc cửa hàng văn phòng phẩm kiếm được tiền nhất, may thay mấy năm nay vợ chồng bọn họ dưới sự chỉ dẫn của Hứa Đào, đã mở mấy chi nhánh, lúc ấy mẹ Ngô cũng ở Dương Thành trông cửa hàng giúp.
Mà vợ chồng bọn họ cũng có mời nhân viên trông cửa hàng của chi nhánh khác, cũng sớm đã quen thuộc với chủ nhà bán sỉ văn phòng phẩm, dù người không vội trở lại Dương Thành nhập hàng trước khai giảng, nhưng sau khi gọi điện thoại liên lạc với nhà bán sỉ văn phòng phẩm, trái lại cửa hàng văn phòng phẩm vẫn khai trương bình thường.
Chỉ là hiện tại trò hoãn xong quay lại, việc hai vợ chồng cần phải làm sẽ tương đối nhiều.
Triệu Lệ Nam đã đi đến Bắc Thành, Triệu Lệ Noãn cũng vùi đầu vào học tập, chuyện Hứa Đào và Triệu Vệ Quốc bận cũng nhiều.
Lúc mới đầu, cảm giác đau lòng của mọi người bị bận rộn xua tan, trái lại cũng không thích nghi bao nhiêu, sau này sau khi bận rộn xong rảnh rỗi, ít nhiều vẫn có chút không thích nghi được.
Ngay cả lúc đi dạo phố, thỉnh thoảng nhìn thấy quần áo phù hợp độ tuổi của cha mẹ Triệu, Hứa Đào cũng sẽ bất giác muốn mua hai bộ, sau khi căn dặn nhân viên phục vụ xong mới đột nhiên phản ứng lại cha mẹ Triệu đã qua đời rồi.
Hứa Đào cũng có chút không thích nghỉ, mấy người thân thiết như bọn Triệu Vệ Quốc thì càng không cần phải nói.
Thời gian nửa năm qua đi, người nhà họ Triệu lại lần nữa tụ hợp lại ăn tết, tất cả mọi người mới có cảm giác mất mác trong nhà đã thiếu đi hai người già, bầu không khí đó mới thật sự trở nên bất đồng.
Nhưng người đã mất rồi, cuối cùng mọi người vẫn phải bắt đầu nhìn về phía trước, tất cả khó chịu cũng sẽ dần phai nhạt theo thời gian.
Sau khi Triệu Lệ Nam tốt nghiệp đại học, liền bắt đầu gây dựng sự nghiệp của mình.
Ban đầu Hứa Đào chuyện tâm muốn để cho cậu làm phú nhị đại, cô cũng không nuốt lời.
Nhưng Triệu Lệ Nam vẫn ở nơi Hứa Đào không biết, lặng lẽ tự mình trưởng thành, Hứa Đào muốn để cho cậu thạnh phú nhị đại, Triệu Lệ Nam quả thực đã trở thành phú nhị đại, nhưng cậu cũng không có lỗi với hào quang nam chính trong sách ban đầu của mình.
Còn chưa tốt nghiệp đại học, cậu đã dùng khoản tiền đầu tiên kiếm được trong thị trường chứng khoán của mình mở ra một công ty nhỏ, lúc người đang đi học, quy mô công ty của cậu đã không nhỏ rồi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận