Thập Niên 80: Mẹ Kế Nuôi Con Hằng Ngày

Chương 529. Mỗi người 8

Sau khi nhìn rõ là Triệu Vệ Quốc, sự hoang mang trên mặt Hứa Đào dần biến mất, thay vào đó là trừng anh trách móc, cái tay nhỏ của cô vỗ ngực, cảm thấy bị Triệu Vệ Quốc dọa sợ không nhẹ.
Đợi sau khi tâm trạng dần dần bình tĩnh lại, cô mới huơ huơ nắm đấm với anh, làm ra tư thế muốn đánh anh, thật sự bị anh dọa chết: “Anh đợi đó cho em!” Hứa Đào nói lời đe dọa, dùng hình thức khẩu ngữ, cũng không phát ra bao tiếng động.
Triệu Vệ Quốc bất đắc dĩ gật đầu, trái lại cũng không ngại đợi, có thể tranh thủ dẫn cô đi, anh bị đánh cũng không thành vấn đề, liền dắt tay cô, xoay người đang muốn dẫn cô rời phòng bệnh.
Nhưng Diệp Chấn Hoa đã dẫn đầu bước ra khỏi phòng bệnh trước một bước, cũng nhìn thấy hai vợ chồng bọn họ.
Ôi trời! Bị bắt tại trận, rất ngượng ngùng.
Hứa Đào mím môi, nhất thời thật sự không biết nên làm thế nào, hoặc là thể hiện ra phản ứng gì.
Nhưng cô cũng có chút vui mừng, vui mừng vì Triệu Vệ Quốc đến kịp thời, nếu người bị bắt tại trận chỉ một mình cô, Diệp Chấn Hoa có bị Triệu Vệ Quốc nói trúng tức giận động tay đánh cô không, vẫn thật sự không chắc chắn.
Hứa Đào có chút ngượng ngùng, anh dưa lén nghe chuyện này, bình thường cô sẽ không làm, hành động có chút không được trò trống gì.
Nhưng cô cũng không hoảng sợ, dẫu sao người đàn ông Triệu Vệ Quốc đáng tin của cô, lúc này đang đứng bên cạnh, dắt tay cô này!
Lúc Diệp Chấn Hoa vừa ra khỏi phòng bệnh nhìn thấy Triệu Vệ Quốc và Hứa Đào, liền kinh ngạc, anh ta hoàn toàn không ngờ tới sẽ như thế này, sau đó lại ý thức được, những chuyện tồi tệ của anh ta có thể cũng bị nghe thấy rồi.
Diệp Chấn Hoa trầm mặc, đứng bên cạnh cửa, đối mắt lẫn nhau.
“Nghe góc tường sao? Tò mò chuyện tồi tệ của tôi à?” Diệp Chấn Hoa mở miệng nói chuyện, giọng rất giễu cợt.
Bọn họ đã nghe thấy rồi, anh ta và Trần San San đã trở mặt, có phải rất muốn cười nhạo anh ta không.
Ban đầu anh ta thề thốt nói muốn có một đứa con trai nối dõi tông đường, vì Trần San San còn làm giả sổ sách, vứt công việc đi, bồi thường tiền, phía sau còn vì vậy mà vứt bỏ vợ và năm đứa con gái.
Dù anh ta cũng có thể không quan tâm, nhưng không quan tâm cũng là tổn thất của anh ta.
Công việc, tiền lương mỗi tháng hơn một nghìn, cuộc sống có thể trôi qua rất ung dung thoải mái, thời gian lâu dài, công việc chỉ có thể tăng cao, nếu anh ta không phạm sai lầm, hiển nhiên Triệu Vệ Quốc sẽ hậu đãi anh ta.
Người vợ Ngô Huệ, những ưu điểm khác có thể cô ấy không có, nhưng làm một người phụ nữ, cô ấy vẫn luôn chịu đựng cũng không nóng nảy, anh ta bảo cô ấy nấu mì, cô ấy tuyệt đối không dám nấu cơm.
Người phụ nữ nghe lời như vậy, trước đây anh ta muốn có một đứa con trai, còn có thể ôm Trần San San trẻ tuổi, hiển nhiên anh ta không quan tâm, nhưng hiện tại anh ta lại vô cùng hối hận.
Anh ta mất hết rồi, nhà cũng không còn, hoàn toàn là câu chuyện cười.
“Đừng nói khó nghe như thế, hai vợ chồng em đi ngang qua mà thôi.” Hứa Đào bình tĩnh tiếp lời, còn tìm được cái cớ vô cùng tốt.
“Chẳng phải bọn em đã kết hôn nhiều năm rồi sao! Cái bụng này của em vẫn mãi không có một cái động tĩnh, muốn đến bệnh viện, phòng hộ sinh, phòng sinh đều ở bên cạnh, đang định đi ra bên ngoài xin chút vía, trở về có thể có thể có tin vui gì đó cũng không chừng!” Hứa Đào cười.
“Cầu con nên đến chùa chiền, đến chỗ không sạch sẽ như bệnh viện này có ích gì?” Diệp Chấn Hoa không ngốc, sau khi bị Trần San San lừa gạt, bây giờ anh ta giống như mới mang não ra khỏi cửa.
“Nếu là đến xem kịch vui của tôi, trực tiếp đi vào xem là được, còn có thể nhìn rõ ràng một chút, để cho tôi biết vợ chồng hai người xem có hài lòng không!” Diệp Chấn Hoa mở miệng hỏi.
Hứa Đào mím môi đảo mắt.
Diệp Chấn Hoa nói lời này làm sao đáp? Hiển nhiên cô muốn nói, tạm được rất hài lòng, thậm chí tôi còn muốn vỗ tay tán thưởng, không biết anh ta có tức giận đến đột tử không.
Buổi tối hôm nay, đối với anh ta mà nói đả kích quả thật không nhỏ, Hứa Đào là kiểu người giậu đổ bìm leo đó sao? Cô đối với anh ta lúc này chỉ có đồng cảm sâu sắc, quá thảm rồi không phải sao? Bị một người phụ nữ đùa bỡn xoay vòng vòng.
Đồng thời Hứa Đào cũng quyết định, dù sao đều đã như thế này rồi, vậy không bằng đã rét vì tuyết lại giá vì sương, thêm ít sương, thêm thuốc chuột!!!
Được thôi, cô thừa nhận, từ trong xương cốt của mình còn mang theo mùi gian ác, đối với đàn ông cặn bã, bất cứ lúc nào cô gặp được đều thích bổ giúp một đao.
Để người đàn ông cặn bã chết, để anh ta đau khổ, là bổn phận của phái nữ bọn cô, người người có trách nhiệm.
Bạn cần đăng nhập để bình luận