Thập Niên 80: Mẹ Kế Nuôi Con Hằng Ngày

Chương 92. Tôn Đồng Hải tức giận 1

"Cái gì không xong?" Hứa Đào đè vai bé làm bé dừng lại
Tiểu Nam thở phì phò ánh mắt nhìn con dao sắc bén trong tay Triệu Vệ Quốc, giương cái miệng nhỏ lắp bắp nói: "Ba muốn làm gì?"
"Mần cá, sao vậy?" Triệu Vệ Quốc nghi hoặc nhìn con trai
Con trai Triệu Vệ Quốc anh không phải thấy anh lấy dao mầm cá thôi mà bị dọa sợ đi? Nhát gan đến mức vậy sao?
"A!" Tiểu Nam tâm tình thả lỏng
Hứa Đào nhìn đứa nhỏ thở phào nhẹ nhõm hỏi: "Vừa rồi con nói cái gì không xong?"
Bộ dáng tiểu gia hỏa chạy về nhà như vậy giống như phát sinh sự tình gì lớn lắm, Hứa Đào biết Tiểu Nam đứa nhỏ này dễ bị phân tán sự chú ý nên kiên nhẫn hỏi lại bé.
Cô cũng tò mò tiểu gia hỏa vẻ mặt lo lắng nói không xong rồi, không biết đến tột cùng phát sinh sự việc gì.
"Ô ô mẹ, anh Thạch Đầu khóc, mẹ anh Thạch Đầu cũng khóc, ba anh Thạch Đầu tức giận nói muốn chém chết mẹ của gà trống, hiện tại đang mày dao!" Tiểu Nam nói cản người nhào vào lòng ngực Hứa Đào có chút sợ hãi.
Hứa Đào và Triệu Vệ Quốc cũng nghe chưa ra sự tình cụ thể là gì.
Cái gì mà mẹ Thạch Đầu khóc, Thạch Đầu cũng khóc, nhà Phạm Thu Mai làm sao? Hứa Đào Triệu Vệ Quốc nghi hoặc hai mắt nhìn nhau.
Hứa Đào ở cùng Tiểu Nam lâu nên cũng biết tiểu gia hỏa này trường thiên giải thích giữa mới đột nhiên có chút lý giải đại khái ý tứ.
"Trước đi đối diện nhìn xem" Hứa Đào nhìn Triệu Vệ Quốc nói
"Ừm, để anh đi xem thử" Triệu Vệ Quốc buông dao, đem lại để lại chậu nước, rửa tay sạch sẽ
Hứa Đào ôm lấy Tiểu Nam, tiểu gia hỏa sợ hãi cứ rút vào lòng cô: "Mẹ gà trống là cái lão bà hung dữ kia đúng không?"
"Ân ân" Tiểu Nam gật đầu: "Ba anh Thạch Đầu nói muốn chém chết bà bà hư"
"......" Hứa Đào khiếp sợ trừng mắt lớn Triệu Vệ Quốc cũng nghe Tiểu Nam nói, tay chưa lau khô nữa liền nhanh đi ra cửa.
Hứa Đào ôm Tiểu Nam đi theo ra ngoài, thình lình thấy Tôn Đồng Hải cầm đang cầm dao phay vẻ mặt đằng đằng sát khi đi từ trong nhà chính ra, đứng nhà họ Lâm điên cuồng đá cửa
Phanh phanh phanh.......
Tôn Đồng Hải dùng chân đá mạnh cửa
"Mở cửa, mở cửa, hôm nay ta phải chém chết cái bà già chết tiệt, ta mày dao rồi, có bản lĩnh thì mở cửa cho ta, xem có dám chém chết ngươi không" Tôn Đồng Hải hết sức sinh khí vừa đá cửa vừa chửi ầm lên
"Lão tử chém chết ngươi ta liền tự mình đi tù, ngươi không dám mở cửa sao, có gan làm con trai mới sinh của ta sợ hãi, bây giờ lại sợ chết trốn trong nhà sao bà già chết tiệt!"
"Ba... Ô ô... con sợ!" Thạch Đầu đứng phía sau khóc ô ô
"Tôn Đồng Hải.."Phạm Thu Mai ôm Thạch Đầu đứng phía sau lau nước mắt, phụ nữ còn ở cử khóc đến không chịu được.
"Thạch Đầu, về sau con dẫn em trai theo mẹ về nhà bà ngoại ở, ngoan đừng khóc" Tôn Đồng Hải nghe tiếng vợ con khóc phía sau trong lòng anh cũng khó chịu: "Là ba không bản lĩnh, nhưng giết người thì phải đền mạng, ba không thể cho mẹ con các con con chịu uất ức này"
Hôm anh tan ca trở về nhà biết vợ đang ở cử bị cách vách khi dễ, con trai nhỏ ngày thường khóc nháo nhưng bị lão bà cách vách cầm thau nhôm gõ trực tiếp dọa đứa nhỏ, con nít khóc nháo là chuyện bình thường, còn nhỏ nên khó nuôi một chút.
Nhưng bà già chết tiệt cách vách này đặc biệt ngoan độc, gõ suốt buổi chiều dọa đứa nhỏ thích khóc nháo một phát thành người câm, không khóc cũng không phát ra âm thanh gì, việc này làm hỏa khí của Tôn Đồng Hải bao lâu nay bùng phát ra.
Phạm Thu Mai giặt xong tả cho đứa nhỏ trở về phòng phát hiện Thạch Đầu ở trong phòng trong em trai, em trai suốt một buổi không có khóc cứ nghĩ cuối cùng em trai cũng ngừng khóc, thật ngoan.
Phạm Thu Mai cảm thấy kỳ quái nên đi lên chạm vào người đứa nhỏ, bình thường lúc đứa nhỏ không khóc cũng phát ra âm thanh ê a, nhưng lúc này cô đụng con trai lại không phát ra âm thanh nào, cảm giác sợ hãi bao trùm như có vật gì chặn họng cô.
Phạm Thu Mai lập tức luống cuống, lắc lắc đứa nhỏ nửa ngày cũng không có phản ứng, trực tiếp xốc quần áo đánh vào mông đứa nhỏ nhưng vẫn không có âm thanh nào.
Tôn Đồng Hải về nhìn thấy một thân luống cuống của Phạm Thu Mai, cô liền đem sự tình buổi chiều nay nói cho chồng khiến Tôn Đồng Hải tức đỏ mặt tím người.
Anh là mồ côi không cha mẹ, lúc còn trẻ không quá hiểu chuyện nên cuộc sống không tốt lắm, hiện tại mỗi tháng đi làm ở nhà xưởng kiếm điểm tiền lương cũng đủ chi tiêu hằng ngày, tuy rằng không đủ chu đáo chăm sóc vợ con ở cữ nhưng anh cũng không thể trơ mắt nhìn vợ con bị bà già chết tiệt khi dễ.
Huống chi con trai nhỏ chỉ mới sinh được mấy ngày, trẻ sơ sinh khó nuôi nên khóc nháo là chuyện bình thường, vậy mà bà già ác độc cách vách lại trực tiếp lấy thao nhôm gõ dọa đứa nhỏ.
Tôn Đồng Hải càng nghĩ càng tức giận liền đứng ở sân nhà cùng nhà họ Lâm chửi nhau, sau đó anh dứt khoát chạy vào bếp lấy dao phay đi mày chém chết lão bà cách vách.
Bạn cần đăng nhập để bình luận