Thập Niên 80: Mẹ Kế Nuôi Con Hằng Ngày

Chương 687. -

Sau khi cha Triệu nằm viện, vợ chồng Triệu Vệ Quốc, vợ chồng Triệu Vệ Cường, vợ chồng Triệu Vệ Cúc, vợ chồng Triệu Vệ Lan đều sẽ thường xuyên thay phiên đến bệnh viện hỏi thăm sức khỏe, cũng sẽ sắp xếp thời gian chăm sóc.
Nhiều anh chị em ở thời gian này trái lại rất tốt, mẹ Triệu ở bệnh viện chăm sóc cha Triệu, gia đình nhỏ của bốn anh chị em, một nhà thay phiên đến bệnh viện chăm sóc hai ngày, những người khác thì có thể bận rộn làm việc như thường, trái lại không quá chậm trễ, cuộc sống ngoại trừ thời gian đến bệnh viện nhiều hơn, nhưng cũng không có thay đổi quá lớn.
Chỉ là rốt cuộc cha Triệu dần dần suy yếu, cân nặng sáu mươi ký từ lúc nằm viện, một tháng ngắn ngủi, người đã gầy đi còn không tới năm mươi ký, gầy vô cùng nhanh.
Cha Triệu không tính là cao, nhưng chiều cao cũng một mét bảy sáu, cái này còn chưa bao gồm, nguyên nhân chiều cao già đi rút lại.
Mặc dù sống ở bệnh viện, lúc nào cũng có bác sĩ y tá chú ý thay đổi, nhưng sau khi cha Triệu nằm viện, ăn cơm cũng ít đến đáng thương, thậm chí đại đa số đều là dựa vào dịch dinh dưỡng duy trì mạng sống, trạng thái cũng vẫn không tốt lắm.
Từ sau khi cha Triệu nằm viện, mẹ Triệu vẫn luôn chăm sóc cha Triệu, sự thay đổi của cha Triệu, bà cũng biết rõ hơn bất kỳ ai, nhưng cũng bình tĩnh ổn định hơn bất kỳ ai, mặc dù không bị bệnh, nhưng cũng vì cha Triệu gầy đi trông thấy.
Lúc cha Triệu bệnh, là lúc sắp vào kỳ nghỉ hè, không bao lâu liền đến thời gian nghỉ hè, sau khi nghỉ hè, con cháu nhà họ Triệu cũng không có chuyện gì, phần lớn đều ở bệnh viện cùng cha Triệu.
Có cháu trai cháu gái ngây thơ bầu bạn, tinh thần của cha Triệu trái lại tốt lên không ít.
Năm nay Triệu Lệ Nam học năm ba, kỳ nghỉ hè vốn định ở lại Bắc Thành tìm công việc thực tập một chút, nhưng vì cha Triệu sinh bệnh, Triệu Lệ Nam cũng hủy bỏ dự định ban đầu, được nghỉ liền trở về Dương Thành.
Mặc dù nghỉ hè Triệu Lệ Nam không đi thực tập, nhưng sau khi trở lại Dương Thành, có thời gian thì dành thời gian đến bệnh viện bầu bạn với cha Triệu, cũng sẽ giúp Hứa Đào quản lý các chi nhánh của khách sạn Kim Nam Hiên.
Đương nhiên cậu cũng sẽ giúp Triệu Vệ Quốc quản lý công ty taxi một chút, đồng thời cũng sẽ đi tiếp xúc ngành bất động sản của Triệu Vệ Quốc một chút.
Ở phương diện này Triệu Vệ Quốc và Hứa Đào, từ trước đến giờ sẽ không hạn chế Triệu Lệ Nam, lại cộng thêm nhiều thứ lặt vặt Triệu Lệ Nam tự học, mặc dù lúc nào cũng chạy đến bệnh viện, kỳ nghỉ hè trở về Dương Thành cuộc sống cũng vẫn sống rất phong phú.
Ngô Học Văn lớn hơn Triệu Lệ Nam mấy tuổi, cậu ấy đang học đại học ở Dương Thành, vợ chồng Triệu Vệ Cúc và mẹ Ngô đều không nỡ để Ngô Học Văn ghi danh đại học vùng khác, trái lại Ngô Học Văn cũng không phản đối, thuận theo ý kiến của cha mẹ.
Thành tích thi đại học của Ngô Học Văn bình thường, đại học cậu ấy học cũng bình thường, lúc Triệu Lệ Nam trở về Dương Thành, Ngô Học Văn cũng dẫn bạn gái nhỏ đến bệnh viện hỏi thăm sức khỏe cha mẹ Triệu.
“Tốt tốt tốt, Học Văn của chúng ta đã có đối tượng rồi, thật tốt.” Mẹ Triệu vui vẻ nhìn Ngô Học Văn, cũng nhìn Lý Vân Yên đối tượng của Ngô Học Văn.
Lý Vân Yên là người thành phố Sán bên cạnh, cô gái tương đối xinh xắn, chiều cao một mét năm chín, dáng dấp rất trẻ con, nhưng nhìn vô cùng đơn thuần.
Người nhà họ Triệu, bao gồm cha mẹ Triệu, vợ chồng Triệu Vệ Cúc,... rất hài lòng đối với đối tượng Ngô Học Văn tìm.
Cha Triệu cũng vui vẻ, ông nằm trên giường bệnh, đợi sau khi Ngô Học Văn đi, lúc Triệu Lệ Nam đến bệnh viện, ánh mắt cha Triệu vẫn luôn quanh quẩn trên người cháu nội Triệu Lệ Nam.
Cha Triệu nói chuyện rất khó khăn, trên căn bản có thể không nói thì không nói.
Mẹ Triệu quá hiểu tính tình của cha Triệu, thấy ánh mắt cha Triệu đều dính trên người Triệu Lệ Nam, liền cười nói chuyện với Triệu Lệ Nam.
“Tiểu Nam, buổi sáng Học Văn đã dẫn đối tượng đến thăm ông nội cháu rồi.” Mẹ Triệu nói lời ám chỉ Triệu Lệ Nam.
“Ồ, vậy sao? Rất tốt.” Triệu Lệ Nam rất bình tĩnh.
Cậu và người anh em Ngô Học Văn, trái lại người bạn gái nhỏ Lý Vân Yên của Ngô Học Văn cậu từng gặp hai lần, ấn tượng không sâu lắm, chỉ biết là một cô gái rất yên tĩnh.
“Vậy cháu thì sao? Năm sau cháu đã tốt nghiệp đại học rồi, cháu không định tìm đối tượng, hay đã có đối tượng rồi?” Mẹ Triệu thử hỏi dò.
Thực ra bà rất hy vọng Triệu Lệ Nam đã có đối tượng rồi, tốt nhất là có thể dẫn đối tượng đến thăm cha Triệu một chút, hiện giờ cha Triệu bị bệnh tình hình không đúng lắm, đời này của ông những chuyện khác đều rất hài lòng, duy nhất không thể nhìn thấy Triệu Lệ Nam thành gia lập nghiệp là một điều tiếc nuối.
“Cháu?” Triệu Lệ Nam chớp mắt, cậu đang định lắc đầu nói.
“Khụ khụ!” Hứa Đào đang ở trong bệnh viện, thấy vẻ mặt của Triệu Lệ Nam, liền biết Triệu Lệ Nam chắc chắn muốn để cho cha Triệu thất vọng, liền hắng giọng một cái.
Bạn cần đăng nhập để bình luận