Thập Niên 80: Mẹ Kế Nuôi Con Hằng Ngày

Chương 286. Đánh người 1

"Còn không phải sao, con gái của tôi sinh ra mà, khẳng định lợi hại." Mẹ Hứa rất vui vẻ, cha Hứa thật ra cũng có chút vui vẻ, thấy con gái mình biết lái xe thì cũng cười không thể khép miệng.
Sau khi Hứa Đào quay xe xong, hạ kính xe xuống rồi phất phất tay với người nhà họ Hứa, ngay sau đó liền lái xe chạy về Triệu Gia Thôn.
Triệu Vệ Quốc ôm Triệu Lệ Nam ngồi ở vị trí kế bên người lái, đứa nhỏ ngoan ngoãn, trong tay còn cầm hai trái táo mà mẹ Hứa thế nào cũng phải kín đáo đưa cho đứa nhỏ ăn.
Trong lúc Hứa Đào lái xe, trong lòng còn không nhịn được mà suy nghĩ mới vừa rồi Triệu Vệ Quốc nhìn thấy sách vở của nguyên chủ, trong lòng mơ hồ tự biết rằng cô có thể lộ tẩy, xoắn xuýt có nên tự thừa nhận hay không.
Nhìn thái độ của Triệu Vệ Quốc, Hứa Đào không nhịn được suy nghĩ, lỡ như Triệu Vệ Quốc không suy đoán lung tung, nếu như cô thừa nhận há chẳng phải là có chút ngu xuẩn?
Hứa Đào ưu sầu suy tính, yên lặng lái xe về nhà, lúc từ nhà họ Hứa đến Triệu Gia Thôn đã chạng vạng tối.
"Bà nội, Tiểu Nam trở về rồi." Triệu Lệ Nam rất vui vẻ, cầm hai trái táo chạy vào cửa.
Hứa Đào xuống xe nhìn Triệu Lệ Nam chạy vào, cũng có chút bận tâm cậu bé sẽ ngã xuống: "Triệu Lệ Nam, con chạy chậm một chút."
Tuyết rơi đường trơn, Hứa Đào tự mình đi bộ cũng sợ té mất mặt, đứa nhỏ Triệu Lệ Nam này lại chạy hùng hổ hiên ngang như vậy.
"Hắc hắc." Triệu Lệ Nam chạy đến trong gian nhà chính rồi mới quay đầu: "Mẹ, mẹ nhanh lên một chút, Tiểu Nam không có sao, không té."
Hứa Đào bất đắc dĩ lắc đầu, trước tiến đi phòng bếp nấu nước nóng rửa mặt.
Một nhà Hứa Đào về đến nhà, hai vợ chồng Triệu Vệ Cường còn chưa có trở lại, cho đến khi trời đã tối đen, Triệu Vệ Cường và Tôn Phương mới về, hai người đi bộ qua lại, đi một thân bùn lầy.
Tôn Phương thảm nhất, thật giống như lúc trở về còn bị té, phía sau quần đều là bùn, cả người bẩn thỉu chật vật, vừa vào cửa nhà liền tức giận chui vào phòng thay quần áo.
"Làm sao vậy? Té sao?" Mẹ Triệu mở miệng hỏi.
"Đúng vậy! Lúc trở lại té lộn mèo một cái." Triệu Vệ Cường đáp lời.
Hứa Đào nghe vậy không nhịn được có chút buồn cười, Triệu Lệ Nam đang chơi ếch con, nghe được Triệu Vệ Cường nói, đứa nhỏ cũng thấy bộ dáng chật vật của Tôn Phương, lập tức ngoan ngoãn đi tới Hứa Đào bên này.
"Mẹ, sau này Tiểu Nam không chạy nữa, sẽ té." Triệu Lệ Nam vừa nói, trong giọng nói tràn đầy sợ hãi.
Hứa Đào không nhịn được mím môi cười, đối với chuyện Tôn Phương té lộn mèo một cái lại khiến Triệu Lệ Nam cảnh tỉnh cũng không nói gì.
Mùng hai năm mới, trong nhà cũng không có chuyện gì, người nhà họ Triệu tụ chung một chỗ ăn cơm nước xong liền trở về phòng ngủ thật sớm, Hứa Đào dỗ Triệu Lệ Nam ngủ, dựa vào ở trên giường chờ Triệu Vệ Quốc rửa mặt trở lại.
Triệu Vệ Quốc thật sự không sợ lạnh, anh rửa mặt xong, mặc đồ lót đơn bạc trở về phòng, Hứa Đào ôm túi nước nóng nhìn anh, thay anh cảm thấy lạnh.
"Hôm nay mẹ em nói, Sơn Ao Thôn có một lão thầy thuốc Đông y rất lợi hại, muốn mùng bốn dẫn em đi xem một chút." Hứa Đào nói chuyện tới đi Sơn Ao Thôn với Triệu Vệ Quốc, đồng thời ánh mắt cũng nhìn Triệu Vệ Quốc.
Triệu Vệ Quốc ngẩn ra, cầm quần áo mặc xong, xoay người cũng nằm lên giường: "Anh nhớ nhà của vợ trước Lưu Thanh Thanh giống như ở Sơn Ao Thôn kia thì phải."
"Ừ!" Hứa Đào gật đầu, ánh mắt một mực chú ý Triệu Vệ Quốc, cũng không nhìn ra quá nhiều ưu tư từ trên mặt anh.
Triệu Vệ Quốc gật đầu: "Mùng bốn em có đi không? Hai ngày này anh cũng đang suy nghĩ, có nên mang mang Tiểu Nam về nhà bà ngoại ruột một chuyến hay không."
Triệu Vệ Quốc và Lưu Thanh Thanh không có bao nhiêu cảm tình, cũng biết nhà Lưu Thanh Thanh trọng nam khinh nữ rất nghiêm trọng, ban đầu Lưu Thanh Thanh gả cho anh, của hồi môn gì cũng không có, nhà họ Lưu còn đòi xấp xỉ ba trăm đồng sính lễ.
Bản thân Lưu Thanh Thanh lại là một người không có chủ kiến, từ nhỏ bị truyền thụ tư tưởng, chính là nam tôn nữ ti, xuất giá cũng phải giúp đỡ nhà mẹ.
Sau khi gả cho anh, số lần Lưu Thanh Thanh về nhà mẹ không nhiều, lúc ấy anh đang ở bộ đội, trừ thời điểm kết hôn nhín thời giờ làm việc sinh Triệu Lệ Nam, những thứ trách nhiệm làm chồng khác thì anh một chút cũng không làm hết sức, anh thừa nhận, anh không phải là một người chồng đúng mực.
Nhưng sau khi kết hôn, tiền trợ cấp mỗi tháng gần như đều sẽ gởi qua bưu điện, sau khi anh thành gia, tiền trợ cấp gởi bưu điện cho cha mẹ cũng chia làm hai, cha mẹ một phần, phần còn lại cũng đúng hạn gởi bưu điện cho Lưu Thanh Thanh.
Bạn cần đăng nhập để bình luận