Thập Niên 80: Mẹ Kế Nuôi Con Hằng Ngày

Chương 213. Học xe 6

"Thiệt hay giả vậy?" Quách Bình Bình nhất thời đầy không tin: "Chị dâu, học lái xe không khó sao? Tôi nhìn thấy lúc chồng tôi lái xe, tay phải động, chân cũng phải động, còn phải đạp thắng xe gì đó, ánh mắt còn phải nhìn trước mặt, những thứ này thì phải sắp xếp như thế nào chứ?”
"Thật ra thì cũng không có như vậy phức tạp." Hứa Đào cười rồi.
"Vậy thì có thể học được hay không?" Quách Bình Bình rất hâm mộ, cũng rất thích tham gia náo nhiệt, thấy Hứa Đào biết lái xe, hơn nữa mới học nửa giờ liền cơ bản đã biết, cũng không khỏi suy nghĩ cô ấy có phải cũng có thể học lái xe hay không.
Lái xe là chuyện tốt biết bao nhiêu~
"Em cũng đừng nghĩ nữa, chữ còn không biết hoàn toàn, cộng trừ nhân chia cũng không tính ra, còn muốn học lái xe như chị dâu sao? Đừng làm rộn nữa." Lý Kiến Thụ thổn thức dập tắt mong muốn của Quách Bình Bình ngay trước mặt của mọi người.
Quách Bình Bình nhất thời có chút khổ sở, trừng mắt nhìn Lý Kiến Thụ một cái: "Em muốn thử học một chút!"
Quách Bình Bình là quả thật động tâm, cô suy nghĩ Hứa Đào hết sức chung là có thể lái xe lượn quanh vòng rồi, cô dầu gì nhiều tìm chút thời giờ, tổng nên có thể sẽ học được đi!
Mặc dù cô ấy cảm thấy, tỷ lệ cô ấy có thể học lái xe rất nhỏ, nhưng chính là không nhịn được rất muốn thử một chút, thật ra cô ấy thì cũng không ngu ngốc như Lý Kiến Thụ nói như vậy.
"Lý Kiến Thụ, anh dạy em một chút đi!" Quách Bình Bình suy nghĩ, biểu tình có chút kiên định, nắm tay Lý Kiến Thụ đi lái xe.
Thật ra Lý Kiến Thụ không quá tình nguyện để Quách Bình Bình dày vò, anh ta rất hiểu vợ mình, chút bản lãnh kia của Quách Bình Bình căn bản cũng không thể học lái xe.
Vợ anh Quốc sở dĩ học được, đó là bởi vì người ta vốn thông minh, cũng là một người có ăn học, nhưng một người tay chân đều không cân đối như Quách Bình Bình, thế nào cũng phải thử nghiệm lái xe, đó không phải là tự rước lấy nhục sao? Lý Kiến Thụ suy nghĩ, không biết làm sao, nhưng vẫn bị kéo qua.
Quách Bình Bình đầy tự tin lại kích động ngồi lên xe, để cho Lý Kiến Thụ đứng ở cạnh cửa kiếng xe chỉ điểm cho cô ấy.
Đầu tiên Quách Bình Bình còn rất tự tin, sau khi ngồi ở trong xe thấy các loại công cụ phức tạp, còn có Lý Kiến Thụ nói cái gì chìa khóa bật xe, cần ga, thắng xe, ly hợp, nhất thời ngây ngốc, hai tay chỉ có thể nắm tay lái, mặt đầy ảm đạm.
Mới vừa rồi Lý Kiến Thụ nói gì nhỉ? Lại phải làm gì trước?
"Được rồi được rồi, xuống đây đi! Đừng học nữa, quá mất mặt rồi." Lý Kiến Thụ nói hồi lâu, sắc mặt Quách Bình Bình càng khó nhìn, một tay nắm tay lái, một tay nắm cần số, nửa ngày cũng không biết nên phản ứng như thế nào.
". . ." Quách Bình Bình đầy mừng rỡ lên xe, sau đó đầy thất vọng nhợt nhạt xuống xe: "Chị dâu cũng không nói khó như vậy." Lúc Quách Bình Bình cãi lại có chút buồn bực.
"Người ta thông minh, en có thể vậy sao?" Lý Kiến Thụ đáp lời.
Trước đó anh ta đã nói rồi, nói cô ấy chớ dày vò, cô ấy thế nào cũng phải ngồi lên xe thử một chút, bây giờ đã rõ rồi chứ? Ngồi lên xe, thân thể cương cứng giống như một khúc gỗ vậy.
Mọi người ở nơi này thấy trong xe nửa ngày không có động tĩnh, lại nhìn thấy Quách Bình Bình xuống xe, một chút cũng không ngoài dự đoán, nói thật, Hứa Đào có thể học thì bọn họ còn hiểu được, Quách Bình Bình hoàn toàn không học được, bọn họ cũng rất hiểu được.
Tất cả bọn họ đều là người từng học lái xe, thời đại này chính là học trong bộ đội, đàn ông không học được phải bật khóc có rất nhiều, thế giới này, rốt cuộc người thông minh chỉ là số ít.
Thật may, ấn tượng của mọi người đối với Hứa Đào đều rất nhất trí, Hứa Đào học lái xe, nửa giờ có thể lái xe lượn quanh một vòng, bọn họ cũng rất bình tĩnh tiếp nhận, người thông minh, không học được dường như mới kỳ quái.
"Ai." Quách Bình Bình than thở trở lại.
"Chị dâu, tôi không bội phục chị là không được, chiếc xe kia phức tạp như vậy, tôi ngồi lên thì tay chân đều run run." Quách Bình Bình trở lại liền kể lể với Hứa Đào.
"Lái xe dường như cũng cần phải nhìn thiên phú." Hứa Đào chỉ có thể đáp lời.
Cô đoán được Quách Bình Bình hẳn là không học được, nhưng không đoán được, Quách Bình Bình lên xe ngồi mấy phút liền đã xuống ngay, đây cũng quá nhát gan rồi.
"Tính toán một chút, dù sao đời này tôi cũng không mua nổi xe, không học nữa không học nữa." Quách Bình Bình vẫy tay, ngượng ngùng trốn vào trong phòng bếp.
Bạn cần đăng nhập để bình luận