Thập Niên 80: Mẹ Kế Nuôi Con Hằng Ngày

Chương 222. Lắc đầu 3

Khâu Chính Hạo ngồi ở ngưỡng cửa nhà Quách Bình Bình, thấy mẹ nhà mình đi ra, liền đi theo Trương Thục Phân vô cùng lo lắng rời đi.
Bởi vì mới một tháng, Lý Kiến Thụ và Quách Bình Bình đều bắt đầu làm ca tối, ban ngày hai vợ chồng đều ở nhà, Lý Kiến Thụ ở trong phòng ngủ bù, Trương Thục Phân vừa đi, Lý Kiến Thụ liền mặc quần áo vào đi ra.
"Em nói những chuyện kia với cô ấy làm gì?" Bỗng dưng cho tìm phiền toái anh Quốc, nếu như vợ anh Dũng đến làm phiền vợ anh Quốc thì phải làm thế nào?
Mặc dù anh ta cũng biết Trương Thục Phân làm người chưa ra hình dáng gì, nhưng mà đó cũng là vợ Khâu Điền Dũng, Quách Bình Bình nói hết cho cô ấy nghe, Trương Thục Phân trở về nói không chừng lại nháo với Khâu Điền Dũng.
"Làm sao không thể nói, bản thân cô ấy chạy tới khoe khoang với em trước, em mới nói thật, thời đại này, còn không nói thật thể sao?” Quách Bình Bình đáp lời hừ một tiếng.
Lý Kiến Thụ mím môi lắc đầu: "Em đừng luôn nghĩ những chuyện này, có cần không? Tiền lương bây giờ được phát rồi, có rãnh rỗi mang Phán Đễ đi bệnh viện nhìn một chút còn tốt hơn tranh hơn thua nhiều."
"Vậy cũng phải đến khi qua năm, năm nay chúng ta đều không để dành tiền được, mặc dù không định trở về quê quán ăn tết, nhưng cũng phải gửi tiền trở về, để cho cha mẹ tự mua bộ quần áo mới để mặc." Quách Bình Bình vừa nói, trong lòng cũng không thoải mái.
Quách Bình Bình không thích mẹ chồng, mẹ Lý khó hầu hạ. Nhưng mà cô ấy còn muốn gởi ít tiền qua bưu điện về nhà mẹ, muốn giao tiền về nhà mẹ, thì nhà họ Lý khẳng định cũng phải gởi qua bưu điện, nếu không Lý Kiến Thụ sẽ không vui.
"Được rồi! Năm sau đi khám, chờ có tiền lương, cuộc sống của chúng ta liền tốt hơn." Bây giờ tài xế trong công ty xe taxi đều có triển vọng rất lớn.
Một tháng lái xe taxi, cố gắng một chút có thể kiếm năm sáu trăm đồng tiền, một năm có thể kiếm được sáu bảy ngàn đồng, sang năm cố gắng một chút hẳn cũng có thể để dành ít tiền, thật tốt.
. . .
Hứa Đào biết chuyện Trương Thục Phân tìm Quách Bình Bình khoe khoang là buổi tối ngày hôm sau.
"Chị dâu, tôi không muốn nói với cô ây, nhưng cô ấy nói chuyện khiến người quá bực bội, ban đầu sống chết để cho chồng mình và Lý Kiến Thụ nhà tôi đổi công việc, chúng ta cũng đổi, cô ấy còn cố ý chạy tới khoe khoang, muốn xem chúng ta làm trò cười, cô ấy chính là không hy vọng công ty Đào Viên kiếm được tiền, tôi thấy cô ấy như vậy thật sự quá phiền." Chiều hôm qua Quách Bình Bình trổ tài miệng lưỡi rất nhanh, mơ hồ có chút hối hận.
Trương Thục Phân ban đầu có thể không biết xấu hổ đổi công việc, bây giờ có thể không biết xấu hổ đòi đổi trở lại hay không?
Quách Bình Bình nghĩ tới đây, cô ấy cũng rất hoảng, cũng rất hối hận, nếu là công việc của Lý Kiến Thụ lại bị đổi, cô ấy nấu cơm lại rất bình thường, Trương Thục Phân cũng để mắt tới vậy phải làm thế nào?
Quách Bình Bình tự biên tự diễn, trước khi đi làm còn tốn năm đồng tiền mua hai công thức nấu ăn, chuẩn bị luyện tài nấu nướng, tuyệt đối không thể cho Trương Thục Phân cướp đoạt chén cơm, đồng thời thẳng thắn nói với Hứa Đào.
"Không sao cả, nói thì nói." Từ lần đó Trương Thục Phân tới cửa yêu cầu đổi công việc, Hứa Đào cũng biết sẽ có ngày này.
Nhưng mà lúc ấy Hứa Đào cũng đã nói, cô sẽ không cho Trương Thục Phân cơ hội hối hận, nếu cô ấy thức thời, thông minh, vậy hãy để cho Khâu Điền Dũng quý trọng công việc chạy xe vận tải bây giờ thật tốt. Nhưng nếu cô ấy còn muốn trở lại chạy xe taxi thì không thể nào.
Hứa Đào biết Trương Thục Phân là người thích gây chuyện, ban đầu thật ra cô trái lại rất vui mừng Trương Thục Phân nhất quyết phải đổi công việc, gián tiếp giúp cô đỡ phiền rất nhiều chuyện.
Quách Bình Bình và Lý Kiến Thụ, chưa tính là người đặc biệt khiến người khác hài lòng, nhưng cũng sẽ không làm cho người ta chán ghét, không so sánh thì không có đau thương, nhất là khi so sánh với Trương Thục Phân, những khuyết điểm nhỏ kia của Quách Bình Bình hoàn toàn có thể bị coi thường mà tiếp nhận.
"Chị dâu, tôi nhất định học làm thức ăn thật tốt, tôi cũng mua xong công thức nấu ăn rồi." Quách Bình Bình vừa nói, còn đưa công thức nấu ăn ra Hứa Đào nhìn.
" Được, vậy cô cố gắng lên." Hứa Đào cười cười gật đầu.
"Khẳng định."
Bạn cần đăng nhập để bình luận