Thập Niên 80: Mẹ Kế Nuôi Con Hằng Ngày

Chương 392. Duyên cớ 2

Đậu hũ hoa cúc quốc yến là món ăn gần như đều mỗi người đầu bếp luyện qua, kỹ thuật cắt tỉa rau củ và thủ pháp càng không cần phải nói, có phải một người đầu bếp giỏi hay không, thử làm đậu hũ hoa cúc quốc yến một lần liền biết.
Nói thật, Hứa Đào là người ngoài nghề, đậu hũ hoa cúc trong chén đã coi là đẹp, nói là một đống phân, quả thật hình dung này hơi có chút chán ghét.
"Cô nhìn xem, cô cảm thấy những thứ này có thể lên bàn bưng cho khách ăn sao?" Kim Nhất Đao nhìn Hứa Đào nhíu mày, giọng đùa cợt.
"Kia quả thật không thể." Hứa Đào cười phối hợp ông cụ.
Kim Nhất Đao lập tức vui vẻ gật đầu, nhìn mấy đầu bếp khác, trong ánh mắt đều là khiêu khích.
"Bà chủ, bà nói vậy là có ý gì?” Đầu bếp tên ông Đinh đen mặt lại.
"Ông Kim, nếu không ông thể hiện tài năng cho bọn họ xem một chút được không?" Hứa Đào cười nhìn Kim Nhất Đao: "Ông nhìn xem, bọn họ rõ ràng đều không phục, nếu ông muốn để cho người ta phục mình thì nên dùng thực lực nói cho bọn họ, đúng là bọn họ cần phải học tập thật giỏi có đúng hay không?"
"Không sai, đầu bếp chính cảm thấy chúng ta làm không tốt, vậy kính xin ông làm mẫu một chút, như thế nào coi là tốt." Ông Đinh phụ họa mở miệng yêu cầu.
"Được, ông lão tôi đây vậy thì thể hiện tài năng cho các người nhìn một chút, nếu không thì các người thật sự sẽ xem tôi là ông cụ chỉ biết nói không biết làm." Kim Nhất Đao cũng không ngại, mặc khăn choàng làm bếp, cầm lên một khối đậu hũ, cầm dao thái lên ước lượng một chút.
Có vài năm không cầm dao, nhưng khi cầm dao lại không hề có vẻ không quen tay chút nào, một khối đậu hũ bày ra dưới tay.
"A?" Theo Kim Nhất Đao bắt đầu cắt đậu hũ, mấy người trong phòng bếp đầu bếp cũng sửng sốt.
Tốc độ của Kim Nhất Đao rất nhanh, trong phòng bếp cũng yên tĩnh lại, mọi người chỉ có thể nhìn được thấy dao ở trong tay ông ta đang động, tốc độ giống như tàn ảnh vậy, một phút xuống mấy trăm dao, cũng gần như không thấy được dao đụng phải đậu hũ.
Khi kỹ thuật cắt tỉa rau củ Kim Nhất Đao kết thúc, thu dao lại, Kim Nhất Đao nhìn về phía mọi người.
". . ." Mới vừa rồi mấy người đầu bếp còn hết sức không phục, ánh mắt đã trợn to.
Trên tấm thớt, đậu hũ vẫn còn là dáng vẻ đậu hũ, xuất thần nhập hóa giống như chưa từng được cắt qua, làm sao làm được?
Kim Nhất Đao đối mặt với ánh mắt giật mình của bọn họ, ổn định hừ lạnh, đem tô nước đến, thả đậu hũ hoa cúc đã cắt xong vào trong.
Đậu hũ ở trong tô nước vẫn còn hình dáng vốn có, cũng chưa lập tức liền tản ra, cho đến ba giây sau, đậu hũ giống như sống lại, ở trong chén từ từ giãn ra và nở rộ, như một đóa hoa quỳnh chậm rãi tự mình lặng lẽ nở rộ.
Cũng rất thần kỳ, Hứa Đào cũng là lần đầu tiên ở khoảng cách gần tiếp xúc với đậu hũ hoa cúc, cũng thán phục kỹ thuật cắt tỉa rau củ đáng sợ này.
Ông Kim thật không hỗ là thần bếp, vào lúc này cô nhìn đậu hũ hoa cúc của ông Kim một chút, lại nhìn phần đậu hũ hoa cúc bên cạnh một chút, thật sự là không so không biết, vừa so sánh thì lại bị dọa cho giật mình, mới vừa rồi cô nhìn cảm thấy đậu hũ hoa cúc kia cũng không tệ, bây giờ quả thật không cách nào nhìn vào mắt, thật sự là cao thấp lập tức phân rõ.
Đậu hũ hoa cúc của ông Kim xắt ra, mỗi một cánh hoa gần như đều không nhìn ra chênh lệch, mỗi một cánh đều thẳng tắp đều nhau.
Mà đậu hũ hoa cúc của ông Đinh chỉ nhìn tạm được, sau khi nhìn xong ông Kim, nhìn lại lần nữa liền rõ lộ rõ cảm giác đậu hũ cắt không đủ tỉ mỉ, lớn nhỏ cũng không đều nhau.
"Lợi hại, mau, vỗ tay cho ông Kim." Hứa Đào nhìn ông Kim giơ ngón tay cái, dẫn đầu vỗ tay.
Mấy người trẻ tuổi học nghề ở phòng bếp trông như rô bốt kích động vỗ tay, a a a, đầu bếp chính thật sự lợi hại.
Ông Kim nghe được tiếng vỗ tay, trong tròng mắt ông lão dính vào ý cười, tức giận trên mặt cũng tan biến không còn dấu tích, trong tay lại cầm một củ cà rốt bắt đầu điêu khắc.
Mọi người liền nhìn thấy một của cà rốt bình thường không có gì lạ ở trong tay Kim Nhất Đao biến hóa thần kỳ, rõ ràng kỹ thuật điêu khắc không thay đổi, nhưng lại cảm giác rõ ràng khác biệt, dùng số điểm để cân nhắc, Vũ Tấn béo điêu khắc củ cà rốt chỉ có ba điểm, Kim Nhất Đao lại có thể đạt điểm tối đa.
Bốp, bốp, bốp!
Thấy Kim Nhất Đao tỉa hoa củ cà rốt, lần này cũng không cần Hứa Đào nói chuyện, người trong phòng bếp đã dùng phương thức của hải cẩu điên cuồng vỗ tay.
"Tôi làm thêm cho mọi người món cá quế chiên xù thế nào?" Kim Nhất Đao chuẩn bị hạ thủ với cá quế chiên xù.
"Đầu bếp chính, không cần, tôi làm cá quế chiên xù quả thật không được, tôi tiếp nhận phê bình, sau này nhất định sẽ theo ông học tập cho giỏi." Đường Bác Trung rất thông minh, lập tức kịp thời nhận thua, nếu không so sánh quá rõ ràng, ông ta cũng không mặt mũi.
"Hừ." Kim Nhất Đao hừ nhẹ, ông cụ kiêu ngạo vô cùng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận