Thập Niên 80: Mẹ Kế Nuôi Con Hằng Ngày

Chương 404. Đánh nhau 6

Trong phòng làm việc, Triệu Vệ Quốc đang kiểm tra các hạng mục, Diệp Chấn Hoa thì ngồi ở một bên, Triệu Vệ Quốc hỏi một ít vấn đề công ty, anh ta trả lời mấy câu.
"Em dâu tới rồi sao?" Lúc Diệp Chấn Hoa thấy Hứa Đào tới, khách khí đứng lên hỏi thăm sức khỏe.
"Anh Hoa." Hứa Đào cười cười, ánh mắt nhìn về phía Triệu Vệ Quốc có chút vặn chân mày, đang muốn hỏi anh làm sao, liền nghe máy báo điện thoại trong túi xách tích tích vang lên.
Hứa Đào cầm máy báo điện thoại ra nhìn một cái, phát hiện là trường học của Triệu Lệ Nam gọi điện thoại tới.
"Trường học của Tiểu Nam gọi tới." Hứa Đào có chút kinh ngạc nói với Triệu Vệ Quốc.
Triệu Vệ Quốc vốn đang nhíu mày, bây giờ lại nhíu chặt hơn, Hứa Đào nghi ngờ, trực tiếp cầm lên điện thoại trên bàn của phòng làm việc gọi lại.
"Xin chào, cô giáo Trần, tôi là mẹ của Triệu Lệ Nam." Hứa Đào chờ sau khi điện thoại tiếp thông, lập tức khách khí tự giới thiệu.
"Được, chúng ta lập tức tới ngay." Hứa Đào nghe bên đầu điện thoại kia nói xong, đồng ý nói.
"Làm sao?" Triệu Vệ Quốc cầm sổ sách hỏi.
"Cô giáo Trần nói Tiểu Nam ở trường học đánh nhau với bạn học, kêu chúng ta đi đến trường học một chuyến." Hứa Đào vừa nói cũng có chút không dám tin.
Triệu Lệ Nam từ nhỏ đầu óc đã thông minh, mặc dù có chút bướng bỉnh, nhưng cho tới bây giờ chưa từng làm chuyện như vậy, hôm nay là ngày thứ nhất tựu trường năm thứ tư ở trường tiểu học mà lại đánh nhau.
"Đánh nhau?" Triệu Vệ Quốc nhai kỹ từ đánh nhau, ánh mắt cũng có chút nguy hiểm, tiện tay buông các hạng mục của công ty Đào Viên xuống: "Đi, anh và em cùng đi trường học."
" Được." Hứa Đào gật đầu.
"Anh Hoa, mấy cái hạng mục tháng này vẫn chưa quá rõ ràng, anh nhín thời giờ trước kiểm tra một chút, qua mấy ngày nữa tôi lại đến xem." Thời điểm Triệu Vệ Quốc cầm chìa khóa xe cũng thuận miệng nói với Diệp Chấn Hoa.
". . . Được." Sắc mặt Diệp Chấn Hoa có chút khó coi, ngay sau đó nặng nề gật đầu đồng ý.
Ánh mắt Hứa Đào nhìn Diệp Chấn Hoa một cái, xách túi cùng Triệu Vệ Quốc lái xe đi trường học.
Trong phòng làm việc, Diệp Chấn Hoa cầm các số liệu và báo cáo hạng mục, từ trong cửa sổ thấy Triệu Vệ Quốc và Hứa Đào lái xe đi, có chút ủ rủ ngồi xuống.
Triệu Vệ Quốc lái xe, Hứa Đào ngồi ở ghế cạnh tài xế, mặc dù cô lo lắng cho tình huống của Triệu Lệ Nam, nhưng cũng vẫn hỏi Triệu Vệ Quốc về chuyện vừa rồi.
"Anh Hoa làm sổ sách có vấn đề?" Hứa Đào trực tiếp hỏi.
“Ừ." Triệu Vệ Quốc biểu tình nghiêm túc gật đầu.
Diệp Chấn Hoa quản lý công ty bên này đã mấy năm, trước kia cũng không xảy ra vấn đề lớn lao gì, nhưng từ năm ngoái bắt đầu, tiền lời mỗi tháng cũng không có tăng trưởng quá lớn.
Nếu như những công ty khác xảy ra loại chuyện này, Triệu Vệ Quốc có thể sẽ không chú ý tới, nhưng ở ba chi nhánh công ty, xe cộ cũng ít hơn bên này, tiền lời mỗi tháng đều chỉ tăng không giảm.
Dù không có tăng trưởng quá nhiều, nhưng cũng không xuất hiện tình huống giảm xuống.
Mấy năm này Dương Thành có thể nói là thay đổi từng ngày, năm nay Dương Thành lại kinh người, khắp phố đều có máy ghi âm, băng nhạc bắt đầu lưu hành, cuộc sống của mọi người cũng tăng cao gấp đôi so với sáu năm trước.
Xe taxi chạy mỗi ngày đều ghi lại cây số, số liệu và thu vào làm sao có thể giống như trước kia, chuyện này nói không thông.
"Chuyện sợ rằng có chút không dễ xử lý." Hứa Đào nhàn nhạt nói chuyện.
Diệp Chấn Hoa là người đảm nhiệm lớp trưởng của Triệu Vệ Quốc ở bộ đội, những năm này, Triệu Vệ Quốc chiếu cố anh ta nhiều hơn, lúc buông tay để cho Diệp Chấn Hoa quản lý công ty, tiền lương đãi ngộ cũng thêm mấy trăm.
Triệu Vệ Quốc một mực tín nhiệm Diệp Chấn Hoa, Hứa Đào cũng giống như vậy, nhưng ai có thể nghĩ đến, số liệu báo cáo của Diệp Chấn Hoa lại có vấn đề, chẳng lẽ thật sự là tiền tài động lòng người?
Trong lòng Triệu Vệ Quốc cũng biết, ừ một tiếng tiếp tục lái xe, Santana màu đen một đường chạy đến trường tiểu học Dương Thành.
"Cũng không biết tại sao Tiểu Nam đánh nhau?" Hứa Đào và Triệu Vệ Quốc cùng nhau đi đến phòng làm việc của thầy giáo trong trường học.
Trong phòng làm việc, thầy giáo chủ nhiệm của Triệu Lệ Nam đang chấm bài tập, mà Triệu Lệ Nam và hai đứa bé trai đánh nhau, còn có Nhan Khê thì đứng ở bên tường phòng làm việc.
Triệu Lệ Nam đắp miếng khăn giấy trên lỗ mũi, đứng cao ngất, Nhan Khê thì đang nhẹ nhàng thút thít gạt lệ.
"Cô giáo Trần." Hứa Đào đi vào phòng làm việc, trước tiên nhìn tình huống Triệu Lệ Nam một cái.
Hình dáng đứa nhỏ có chút thảm, cũng có chút chật vật, sau khi thấy Hứa Đào và Triệu Vệ Quốc, giơ tay kéo khăn giấy trên lỗ mũi xuống.
"Phụ huynh của Triệu Lệ Nam, mọi người tới rồi, trước hết mời hai vị ngồi, tôi cũng thông báo phụ huynh của những học sinh khác, hẳn cũng sắp tới, chuyện bọn nhỏ đánh nhau, chúng ta cùng nhau xử lý." Cô giáo Trần ngẩng đầu nhìn Hứa Đào và Triệu Vệ Quốc, thái độ khá lịch sự.
" Được." Triệu Vệ Quốc đồng ý.
Bạn cần đăng nhập để bình luận