Thập Niên 80: Mẹ Kế Nuôi Con Hằng Ngày

Chương 431. Áy náy 4

Dẫu sao Triệu Vệ Cúc là con gái, hơn nữa mẹ Triệu có lỗi với đứa con gái này, cảm thấy thiếu nợ nhiều nhất chính là Triệu Vệ Cúc.
Triệu Vệ Quốc năm đó đi làm lính, cha Triệu nghĩ biện pháp lót đường, đút lót quan hệ đều phải cần tiêu tiền, nhưng lúc ấy nhà họ Triệu móc sạch của cải cũng còn chưa đủ, tuổi tác Triệu Vệ Cúc còn nhỏ rất hiểu chuyện, cô ấy hy vọng anh đi làm lính, lặng lẽ kéo mẹ Triệu nói giúp cô tìm một nhà chồng, dùng lễ vật đám hỏi của cô ấy cho Triệu Vệ Quốc đút lót quan hệ.
Mẹ Triệu cũng không đành lòng con gái, nhưng cũng không hy vọng Triệu Vệ Quốc mất đi tiền đồ, hồi đó cơ hội làm lính quá khó, một người làm lính, cả nhà vinh quang, tiền ở bộ đội cũng có thể bù vào đồ xài trong nhà, không ít người ở nông thôn, thậm chí là thôn cùng nhỏ hẹp, vì làm lính cũng phải tranh bể đầu.
Nhưng mà Triệu Vệ Cúc mới bây lớn, mẹ Triệu mâu thuẫn nhưng vẫn cắn răng nhẫn tâm, thật đúng là quyết định hôn sự cho cô ấy, chọn nhà họ Ngô.
Nhà họ Ngô bên kia cũng biết, nhà bọn họ là vì chuyện Triệu Vệ Quốc làm lính mới vội vả cho con gái đính hôn, cũng coi là phúc hậu, để cho Ngô Lâm Tiêu và Triệu Vệ Cúc định hôn ước, đưa cho một trăm tám mươi tám đồng sính lễ.
Một trăm tám mươi tám đồng sính lễ, lúc đầu thập niên bảy mươi đã là món tiền sính lễ cao, gia trưởng hai bên viết giấy đính hôn, cũng mời trưởng bối địa vị cao và đáng tin của hai thôn làm chứng.
Triệu Vệ Cúc còn nhỏ tuổi, Ngô Lâm Tiêu cũng vừa mười sáu tuổi, hai người cũng không lớn, cho nên nói rõ chờ Triệu Vệ Cúc mười tám tuổi trưởng thành thì kết hôn, nhưng cũng định hôn qua rõ ràng, chẳng qua là không bày tiệc rượu, cũng không nói cho Triệu Vệ Quốc.
Lúc đó nếu Triệu Vệ Quốc biết, tự mình đi làm lính mà hy sinh em gái mười ba tuổi.
Chuyện chung thân đại sự của Triệu Vệ Cúc, tính tình của anh cứng đầu như vậy, khẳng định không muốn.
Trong lòng cha Triệu mẹ Triệu rõ ràng, Triệu Vệ Cúc cũng biết, cho nên người một nhà cũng giấu diếm tình huống thật, cho tới khi Triệu Vệ Quốc đi bộ đội làm lính.
Sau khi Triệu Vệ Quốc đi làm lính, Triệu Vệ Cúc chính là anh cả trong nhà, mặc dù cô đính hôn, nhưng cũng vẫn còn ở nhà họ Triệu, mấy năm cuộc sống nhà họ Triệu gian khổ nhất, cô ấy vô cùng tiết kiệm, còn dư lại nửa chén cháo nhỏ cho em trai em gái ăn, những thứ khổ kia, cho tới bây giờ cô ấy cũng không than phiền.
Bởi vì Triệu Vệ Quốc làm lính, mỗi tháng gửi tiền qua bưu điện về, nhà họ Triệu thật vất vả mới giải quyết vấn đề cuộc sống, Triệu Vệ Cúc chăm sóc em trai em gái đến nhớ, tự mình cũng đến mười tám tuổi.
Thời điểm đính hôn, hai bên gia đình cũng nói xong, chờ Triệu Vệ Cúc mười tám liền kết hôn, người nhà họ Ngô cũng phúc hậu, tiền sính lễ ban đầu cũng cho đủ.
Ban đầu Ngô Lâm Tiêu cũng không phải bởi vì có bệnh gì đó mới đính hôn với Triệu Vệ Cúc, chẳng qua là Ngô Lâm Tiêu bình thường không thích nói chuyện, tính cách biết điều chịu đựng, tính tình chính là một cây gỗ đánh không ra một cái rắm.
Vậy sao được, người nhà họ Ngô lo lắng cho hôn sự tương lai của con trai mình, sợ anh ta không cưới được vợ, vừa vặn lúc ấy nhà họ Triệu lại cần tiền.
Ngoại trừ Triệu Vệ Cúc hơi gầy ra, dáng người cũng không tệ, trừ bỏ Triệu Vệ Quốc thì cô ấy chính là chị lớn, vốn rất hiểu chuyện, nhà họ Ngô tự nhiên hài lòng. Dẫu sao hồi đó, cô gái nông thôn mười mấy tuổi cũng gầy, điều kiện có hạn.
Vốn là nói xong hôn sự, nhà họ Triệu tự nhiên không thể lật lọng thoái hôn, tiền cũng thu, Triệu Vệ Quốc làm lính, Triệu Vệ Cúc làm sao có thể không lấy chồng. Không lâu, hai bên gia đình làm tiệc rượu, Triệu Vệ Cúc mười tám tuổi gả cho Ngô Lâm Tiêu.
Sau khi kết hôn, người nhà họ Ngô đối với Triệu Vệ Cúc cũng không tệ, Triệu Vệ Quốc không biết, cũng ăn ý không nói, chuyện cứ như vậy vẫn luôn che giấu.
Nhưng cho dù Ngô Lâm Tiêu đối với Triệu Vệ Cúc rất tốt, thì nguyên nhân đính hôn như bán con gái vậy, nông thôn thường gặp chuyện này, mẹ Triệu cũng hiểu, nhưng cha mẹ người ta có thể yên tâm thoải mái, trong lòng bà vẫn cảm thấy áy náy như cũ.
Tuổi tác còn nhỏ, lúc ở nhà không trải qua được một ngày tốt, thật vất vả điều kiện gia đình mới cải thiện thì lại lập gia đình.
Sau khi Triệu Vệ Cúc cưới không bao lâu thì mang thai Tiểu Học Văn, cuộc sống bình thản gian khổ, không tốt không xấu. Khi qua năm, vào thời điểm tháng ba đầu mùa xuân, Triệu Vệ Cúc mang thai bảy tháng.
Cây lê nhà họ Ngô nở hoa, đứa trẻ cũng sắp sinh, người nhà cũng vui vẻ.
Ai biết thời tiết nói thay đổi liền thay đổi ngay, người nhà quê vốn chính là nhìn bầu trời sống qua ngày, hoa lê mới nở hai ngày, rét mùa xuân tấn công tới, nhiệt độ chợt giảm xuống, trời mưa còn xen lẫn mưa đá so với hạt đậu nành còn lớn hơn, đùng đùng nện xuống.
Ngô Lâm Tiêu nhìn mưa đá một chút, nhớ đến cây lê, sốt ruột liền lao ra cửa chạy lên núi.
Dẫu sao cây lê cũng là hơn phân nửa nguồn thu nhập chủ yếu trong một năm của nhà họ Ngô, người nhà đều sốt ruột.
Bạn cần đăng nhập để bình luận