Thập Niên 80: Mẹ Kế Nuôi Con Hằng Ngày

Chương 239. Hầu hạ 2

Ở Dương Thành đào tạo hơn nửa năm, Hứa Đào cưng chìu cậu bé, nhưng vẫn rất coi trọng độc lập của đứa nhỏ, cho nên Triệu Lệ Nam sớm đã không cần người đút, mẹ Triệu nhìn Triệu Lệ Nam nói bản thân tự mình ăn, còn có chút không phản ứng kịp.
"Tiểu Nam nhà ta có thể tự mình ăn mì rồi sao?" Hồi lâu, mẹ Triệu mừng rỡ không thôi nhìn cháu trai mặc quần áo ấm ap, mang nón nhỏ, tựa như quả cầu ngồi trên bàn, cầm đũa ăn mì vô cùng đáng yêu, vui vẻ chết đi được.
"Dạ, Tiểu Nam nhà chúng ta vô cùng ngoan, vô cùng đáng khen, lớn rồi nên đã sớm có thể tự mình ăn cơm có đúng hay không?" Hứa Đào phụ họa tán dương, ăn một miếng mì nước, cô cười nói với Triệu Lệ Nam.
"Dạ, mẹ nói đúng." Triệu Lệ Nam phối hợp gật đầu, đứa nhỏ được tán dương rất vui vẻ, chu cái miệng nhỏ thổi mì sợi, không nóng nữa thì mới ăn.
Mẹ Triệu nhìn bộ dáng kia của Triệu Lệ Nam, nhìn lại Hứa Đào và Triệu Lệ Nam đối thoại thân mật, biết Hứa Đào chăm sóc đứa trẻ rất tốt, thở phào nhẹ nhõm, đồng thời cũng có chút không biết nên cảm nhận thế nào.
Bà vẫn luôn không yên tâm Triệu Lệ Nam, cảm thấy Hứa Đào không giống như là người tỉ mỉ, sanh con vẫn luôn là một chuyện rất hành hạ tâm tình, bà sợ Triệu Lệ Nam khóc nháo, Hứa Đào không nhịn được. Ban đầu Triệu Lệ Nam vừa mới cùng Hứa Đào đi Dương Thành, bà lo lắng cả đêm không ngủ được.
Suy nghĩ đứa nhỏ có khóc hay không, có ăn no chưa, nghĩ rất nhiều rất nhiều, sau đó Hứa Đào gởi rất nhiều hình qua bưu điện về, từ trong hình, cũng có thể nhìn ra được Triệu Lệ Nam sống rất vui vẻ, cũng được chăm sóc không tệ.
Có hình đúng là trấn an lo âu của bà, nhưng mà mẹ Triệu vẫn không quá yên tâm, giống như như bây giờ vậy, chính mắt nhìn thấy Triệu Lệ Nam thì lòng mới có thể hoàn toàn buông xuống.
"Cha, mẹ, anh cả chị dâu, Vệ Lan, mọi người mau nhìn xem, con mặc áo Tôn Trung Sơn và quần âu này có thích hợp không?" Triệu Vệ Lan mặc thử quần áo mới, Triệu Vệ Cường cũng trở về phòng thay ra bộ áo Tôn Trung Sơn và quần âu.
Triệu Vệ Cường có dáng dấp không tệ, cậu thanh niên năm nay 23 tuổi ở đi làm công xưởng huyện thành, bình thường gió thổi không đến mưa không ướt, rất trắng thẻo, mặc dù không nam tính như Triệu Vệ Quốc, nhưng cũng thật đẹp trai và soái khí.
"Đẹp mắt, có sức sống." Mẹ Triệu đứng lên nhìn Triệu Vệ Cường không ngừng gật đầu, đi lên phía trước vỗ vỗ quần áo của Triệu Vệ Cường, miệng cười toe toét.
"Đẹp mắt, anh ba, ngày mai anh mặc áo Tôn Trung Sơn và quần âu này kết hôn đi!" Triệu Vệ Lan cũng gật đầu.
Đã quen nhìn anh mình mặc đồ bông, bất thình lình nhìn anh mình thay một bộ áo Tôn Trung Sơn và quần âu, nhìn thật sự rất ra dáng.
"Ừ, ngày mai mặc kết hôn." Triệu Vệ Cường bản thân cũng rất thích.
"Chú thật đẹp." Triệu Lệ Nam ăn mì nước, cũng nhìn sang Triệu Vệ Cường giơ ngón tay cái, biểu cảm nhỏ đặc biệt đáng yêu.
Triệu Vệ Cường gật đầu nhìn cháu nhỏ một cái: "Tiểu Nam nhà chúng ta thật tinh mắt."
"Đúng rồi anh cả, xe bên ngoài kia do anh tự mình mua sao? Ngày mai em có thể dùng xe kia đi đón dâu hay không, không mượn được xe đạp." Triệu Vệ Cường nghĩ đến bản thân còn nhức đầu vấn đề xe đạp, bây giờ anh chị lái xe về nhà, ngày mai không phải là có thể dùng xe đi đón dâu rồi sao?
Xe hơi nhỏ còn có mặt mũi hơn xe đạp nhiều, Tôn Phương hẳn sẽ rất phấn khởi.
"Xe là vay tiền để mua." Triệu Vệ Quốc gật đầu: "Cũng có thể cho em mượn đi đón dâu."
"Vay tiền?" Triệu Vệ Cường trợn to hai mắt, theo bản năng quay đầu nhìn về phía cha mình.
Cha Triệu cũng ngẩng đầu nhìn Triệu Vệ Quốc, nghiêm khắc cau mày: "Sau khi con giải ngũ, ở Dương Thành bên kia làm công việc gì? Bộ đội chưa an bài một phần công việc đàng hoàng sao?"
Lấy chức vị của Triệu Vệ Quốc trước khi giải ngũ, hẳn sẽ có an bài công việc.
"Có, an bài công việc cục phó đồn công an huyện của chúng ta." Triệu Vệ Quốc ăn mì sợi nói thật, chỉ là lúc nói, tròng mắt nhìn Hứa Đào một cái.
Hứa Đào ăn mì sợi nghe vậy nhìn sang chồng mình, cục phó? Người này ban đầu chỉ nói vô cô là một người cảnh sát nho nhỏ mà thôi, không nghĩ tới chức vị còn không thấp, là sợ cô biết, anh chắp tay nhường chức vị Phó cục trưởng đi làm tài xế chạy xe vận tải mà không vui vẻ sao?
Bạn cần đăng nhập để bình luận