Thập Niên 80: Mẹ Kế Nuôi Con Hằng Ngày

Chương 180. Tự bế 3

Chuyện chạy xe vận tải, Lý Kiến Thụ và cô ấy đều nghiêm túc cân nhắc qua, vợ chồng bọn họ cũng đều chuẩn bị tư tưởng, suy nghĩ nếu như sau này lái xe taxi thật sự kiếm được nhiều hơn so với chạy xe vận tải, bọn họ cũng phải đối đãi bình thường, dẫu sao công việc chạy xe vận tải cũng là chén cơm bao nhiêu người cầu cũng không được.
Triệu Vệ Quốc đối đãi tốt với Lý Kiến Thụ chồng mình, cô ấy rất rõ ràng. Chuyện Trương Thục Phân muốn để chồng mình chạy xe vận tải cô ấy cũng biết, Trương Thục Phân đề cập tới, Triệu Vệ Quốc vẫn nhường công việc cho Lý Kiến Thụ, cô ấy làm vợ Lý Kiến Thụ, cô ấy nhớ rõ chuyện này.
Cô ấy không phải là người không rõ ràng, ngược lại, cô ấy rất cảm kích vợ chồng Triệu Vệ Quốc, nếu như không phải là Trương Thục Phân không hài lòng chuyện Triệu Vệ Quốc nhường công việc chạy xe vận tải cho Lý Kiến Thụ, công việc cũng không đến nổi lại đột nhiên trao đổi.
Dĩ nhiên vào trước ngày hôm qua, trong lòng cô ấy ít nhiều gì vẫn có chút không thoải mái, thậm chí đối với Trương Thục Phân cũng có chút ghi hận.
Dẫu sao lái xe taxi có thể kiếm tiền hay không vẫn còn không biết, nhưng tiền lương chạy xe vận tải không thấp, bọn họ đều biết. Quách Bình Bình không ngại Lý Kiến Thụ làm bất kỳ công việc gì, chỉ cần có thể nuôi vợ con, lái taxi cũng tốt, chạy xe vận tải cũng được, cô ấy cũng sẽ ủng hộ.
Cô ấy ủng hộ Lý Kiến Thụ, hiểu vợ chồng Triệu Vệ Quốc, nhưng cũng ghét Trương Thục Phân ngang nhiên tính toán rồi hành động, cô ấy cảm thấy Trương Thục Phân ngay cả chuyện nấu ăn cũng lười làm thì quả thực có chút khó coi.
Nhưng ngày hôm qua Lý Kiến Thụ chạy xong xe taxi ca ngày về nhà, đóng cửa lại cùng cô ấy tính một lượt coi là, chạy xe taxi một ngày, tiền hoa hồng có thể có mười mấy đồng. Vợ chồng bọn họ cũng không ngu, nếu như mỗi ngày đều có thể lấy được mười mấy đồng tiền hoa hồng, cuối tháng cộng thêm tiền lương, một tháng ít nhất cũng phải có bốn trăm đồng làm nền tảng.
Một tháng kiếm bốn trăm đồng, không phải bốn mươi đồng, xe taxi cũng là xe mới, tiền mua xe taxi một chiếc có giá hơn hai chục ngàn đồng. Đi làm thì gió thổi không đến, mưa cũng không ướt, mấu chốt là không cần chạy đường dài đi xa, cũng không cần giúp khiêng hàng, hai vợ chồng tính toán như vậy, đừng nói mất hứng, cảm ơn cũng còn không kịp.
Đồng thời Quách Bình Bình cũng có chút cười trên sự đau khổ của người khác, cô ấy biết, Trương Thục Phân tính toán nửa ngày, cuối cùng gãy cây gậy mất luôn dưa hấu, cũng sắp cười đến rụng răng.
"Cám ơn hai người đã hiểu." Hứa Đào thật sự không hy vọng Quách Bình Bình trong lòng có ngăn cách, mặc dù người ngu ngốc thật ra là vợ chồng Trương Thục Phân.
"Hiểu hiểu! A, Kiến Thụ nhà tôi về rồi." Ánh mắt Quách Bình Bình chú ý bên ngoài, thấy có hai chiếc xe taxi lục tục lái về, cũng nhìn thấy Lý Kiến Thụ xuống xe, ngay sau đó liền vui vẻ mở miệng, còn đẩy đẩy con gái bên cạnh: "Phán Đễ, cha con về rồi."
Con gái vẫn luôn kề cận Quách Bình Bình, nhưng cũng rất có cảm tình đối với cha mình là Lý Kiến Thụ, cô gái nhỏ nghe thấy Quách Bình Bình nói tới cha, liền buông tay đang nắm tay mẹ, xoay người chạy ra bên ngoài phòng làm việc.
Lý Kiến Thụ còn chưa đi tới cửa, liền thấy con gái mình chạy tới, cười ha hả ôm con gái.
"Phán Đễ sao lại tới đây?" Lý Kiến Thụ hỏi cô bé.
"Đưa cơm tới." Lý Phán Đễ đáp lời, chẳng qua là âm thanh trả lời rất nhỏ tiếng.
Lý Kiến Thụ gật đầu: "Như vậy sao? Phán Đễ nhà chúng ta thật là ngoan." Một tay ôm con gái, một tay sờ mái tóc khô xù của con gái.
Lúc Lý Kiến Thụ thật thà ở bên cạnh con gái của mình, cả người cũng mềm mại không ít.
Hứa Đào cũng thấy thái độ của Lý Kiến Thụ đối với con gái, nhìn ra được, hai vợ chồng đối với con gái đều thật tốt, cũng không giống như là người đặc biệt trọng nam khinh nữ, nhưng mà tại sao lại đặt tên con gái là Lý Phán Đễ chứ?
Hứa Đào nghi ngờ cũng mở miệng hỏi Quách Bình Bình.
"Ai, tên Phán Đễ là do mẹ chồng của tôi dù thế nào cũng phải đặt tên này, bà nói nếu đứa đầu tiên sinh con gái, nhất định phải đặt tên là Phán Đễ, như vậy phía sau mới có thể thuận lợi mang thai đứa bé trai." Giọng Quách Bình Bình bất đắc dĩ nói.
Bạn cần đăng nhập để bình luận