Thập Niên 80: Mẹ Kế Nuôi Con Hằng Ngày

Chương 320. Cười 5

Triệu Hòa Phong quá kiêu ngạo, ỷ vào cha anh ta, hoàn toàn không đặt Triệu Vệ Cường vào mắt, nếu không có Triệu Vệ Quốc ở đó, còn không biết xử lý sự việc như thế nào nữa!
Ông già Triệu Kim Duệ đó, là người khôn ngoan, Triệu Hòa Phong lại ngang ngược phóng túng, còn có năm người chị gái ở trên, nghe nói đều gả đi rất tốt, Triệu Hòa Phong làm con trai độc nhất của Triệu Kim Duệ, rất được cưng chiều, từ nhỏ đã ngang ngược, hỗn xược, Hứa Đào rất ghét loại người này.
“Anh cũng nói với Vệ Cường rồi, để qua mấy ngày chú ấy theo chúng ta đến Dương Thành chạy taxi.” Triệu Vệ Quốc nói xong, lại nói tới chuyện này với Hứa Đào.
“Được đó!” Hứa Đào tiếp tục gật đầu.
Dẫu sao năm sau Công ty Đào Viên sẽ duy trì tăng lượng xe chiếm lĩnh thị trường, cũng sẽ tiếp tục tuyển thêm người, nếu hôn sự của Triệu Vệ Cường không xảy ra vấn đề, làm việc trong nhà máy ở thị trấn cũng không tệ, ổn định.
Nhưng hiện tại chuyện Tôn Phương gây ra, để Triệu Vệ Cường ở quê nhà sẽ không ngóc đầu lên được, Hứa Đào cảm thấy, theo bọn họ đến Dương Thành lái taxi quả thực cũng tốt hơn, vừa có thể tránh khỏi lời đồn đại, còn kiếm được tiền, chắc chắn cũng tốt hơn nhiều so với nhà máy ở thị trấn.
Con người thoát ra khỏi thế giới hạn chế, tầm mắt và thế giới quan cũng sẽ được mở mang theo dù chỉ là chạy taxi một khoảng thời gian ở Dương Thành, nhưng cả người Triệu Vệ Cường đều sẽ lột xác, từ nhỏ Triệu Vệ Cường đã trải qua rất thuận lợi rồi, cuộc sống dường như chưa từng trải qua khó khăn gì, mới có thể không nhìn thấu Tôn Phương.
“Chú ấy đến Dương Thành, anh sẽ sắp xếp nhà trọ cho chú ấy, giống như những nhân viên khác trong công ty.” Triệu Vệ Quốc có chừng mực, anh nói với Hứa Đào.
Dù Triệu Vệ Cường là em trai anh, có thể cho anh ta cơ hội, nhưng không thể có đặc quyền.
“Những cái này đều không có vấn đề.” Thực ra ấn tượng của Hứa Đào đối với Triệu Vệ Cường rất tốt, dù cảm thấy anh ta hơi ngu ngốc, nhưng cũng vì chưa từng bị thua thiệt, không biết phòng bị với người khác.
Nhưng quả thực, Triệu Vệ Cường làm việc vẫn rất có chừng mực, anh ta thuận theo Tôn Phương, nhưng chuyện cô và Triệu Vệ Quốc mở công ty taxi, Triệu Vệ Cường không tiết lộ câu nào với Tôn Phương.
Nếu không với tính cách của Tôn Phương, biết cô và Triệu Vệ Quốc thiếu một khoản nợ ba trăm nghìn, hoặc là, thái độ của cô ta hoàn toàn sẽ không ganh đua như trước đây.
Như vậy có thể thấy Triệu Vệ Cường cũng không phải rất ngốc, anh ta vẫn là người thông minh.
Chỉ cần người không đi đến mức hết thuốc chữa, cũng biết ngăn chặn tổn hại kịp thời, Hứa Đào cho rằng vẫn còn có thể cứu vãn được.
Người này làm sai rời đi, chưa chắc là chuyện xấu!
“Nước lạnh rồi.” Triệu Vệ Quốc cảm nhận được nhiệt độ nước dưới chân Hứa Đào, đổi một chậu nước sạch cho cô, đợi Hứa Đào rửa sạch xong còn lau chân cho cô.
Hứa Đào ngâm chân xong nằm lên giường, dựa vào Triệu Vệ Quốc dần ngủ thiếp đi.
Sáng sớm ngày hôm sau, Triệu Vệ Quốc nhờ mẹ Triệu nướng mấy cái bánh nướng lớn, rồi lái xe chở Triệu Vệ Cường đến thị trấn.
Triệu Vệ Cường vốn qua mùng sáu mới quay lại nhà máy làm việc, nhưng nếu đã quyết định nghỉ việc đến Dương Thành với Triệu Vệ Quốc, Triệu Vệ Cường liền xin nghỉ thêm ba ngày, nghe theo sự sắp xếp của Triệu Vệ Quốc.
Ở tỉnh Ôn nhà máy nhiều, xưởng giày cũng nhiều, Triệu Vệ Cường làm việc ở một xưởng giày, nhưng giày họ làm là giày vải quân đội cho dân lao động bình thường, bán rất chạy, giày vải quân đội vừa bền vừa chắc, là sự lựa chọn hàng đầu của rất nhiều công nhân, nông dân làm việc, cũng coi như là xưởng giày lớn trong thị trấn.
Chỉ có điều chất lượng giày dép những năm này đều rất tốt, một đôi giày vải quân đội, đoán chừng có thể mang rất nhiều năm, còn mang không hỏng không rách, đế gân bò thật sự khó mài mòn, cũng vì vậy công việc của Triệu Vệ Cường cũng coi như không tệ.
Triệu Vệ Cường đến xưởng xin nghỉ, Triệu Vệ Quốc liền lái xe đến xưởng giày da của Triệu Hòa Phong bắt đầu hỏi thăm.
Triệu Hòa Phong bị Triệu Vệ Cường đánh cho mặt mũi bầm dập, vốn sau Tết phải quay lại làm việc, nhưng anh ta ngại mất mặt cũng xin nghỉ rồi, ngược lại cũng thuận lợi cho Triệu Vệ Quốc hỏi thăm tin tức.
Triệu Vệ Quốc lái xe, cũng tốn tiền mình, mua hai gói thuốc lá Lợi Quần nhẹ nhàng nhét vào tay của người gác cửa xưởng giày da, khéo léo hỏi không ít chuyện thường ngày.
Bạn cần đăng nhập để bình luận