Thập Niên 80: Mẹ Kế Nuôi Con Hằng Ngày

Chương 633. -

Mẹ Lại lập tức bày ra gương mặt tươi cười có thể co có thể dãn, còn kéo con gái Lại Phân Phân nói chuyện với Hứa Gia Đống, sự việc còn có đường xoay chuyển.
Trước đó bà ta sống chết không chịu ngồi cùng bàn với người nhà của Hứa Gia Đống, nhưng lúc này bà ta cảm thấy, ngồi một bàn ăn cơm bà ta không để ý chút nào.
Đáng tiếc mẹ Lại đã tính toán sai lầm, trước đó bà ta làm việc đến mức khó coi, hiện giờ muốn xoay chuyển, Hứa Gia Đống cũng không thể theo ý bà ta.
Lại nói trước đây mẹ Lại còn đe dọa muốn Hứa Gia Đống đẹp mặt, vì sao đột nhiên thay đổi thái độ, Hứa Gia Đống há sẽ không biết sao.
Giả dối ngoài mặt, bày ra thẳng thắng trần trụi trước mặt, cũng chính vì vậy, ngược lại ý nghĩ của bản thân Hứa Gia Đống càng thêm kiên định, hai gia đình không thích hợp, tam quan cũng không giống nhau, cuộc hôn nhân tiếp tục cũng rất khó duy trì.
“Chị, anh rể mọi người dẫn cha mẹ và chị dâu mọi người đi ăn cơm trước đi.” Hứa Gia Đống lại nói chuyện với Hứa Đào và Triệu Vệ Quốc.
“Ừm.” Hứa Đào đoán được Hứa Gia Đống định tự giải quyết một mình, trái lại Hứa Đào yên tâm Hứa Gia Đống, lúc này mặt của mẹ Lại cũng đã đánh sưng rồi, bà ta muốn làm gì, sợ là cũng phải cân nhắc, Hứa Đào rất bình tĩnh, cũng không sợ Hứa Gia Đống sẽ thua thiệt.
Đương nhiên cô cũng không tin Hứa Gia Đống sẽ bị mẹ Lại thuyết phục dễ dàng, thực ra Hứa Gia Đống cậu ta rất cố chấp.
Phó Truyền Cần nghe thấy Hứa Gia Đống nói chuyện, liền lập tức mở miệng mời đám người Triệu Vệ Quốc, làm chủ mời khách bằng được.
Phó Truyền Cần là người Hộ Thành, quan hệ cũng đáng tin, ông ta cũng là người quen với quản lý khách sạn, ông ta mở miệng gọi quản lý khách sạn đến, trực tiếp bảo quản lý khách sạn sắp xếp một phòng bao lớn, để mọi người cùng ăn cơm.
“Phó tổng, chẳng phải ngài đến tham gia tiệc cưới của nhà chúng tôi sao?” Mẹ Lại ngượng ngùng lên tên nhắc nhở Phó Truyền Cần, cũng không hy vọng bị vả mặt đến mức mạnh như vậy.
“Không phải.” Phó Truyền Cần cười trả lời đôi mắt mang theo ý chế giễu, không khách khí chút nào.
Còn tiệc cưới sao? Tình hình trước mắt này, còn có tiệc cưới sao?
Trong lòng Phó Truyền Cần biết rõ, cũng không nói nhiều, chỉ dẫn con gái Phó Thanh Hoan khách khí gọi cả nhà Triệu Vệ Quốc đi ăn cơm, một đám người nhanh chóng đi đến phòng bao lớn ngồi xuống.
“Phân Phân, hai chúng ta nói chuyện riêng một chút.” Sau khi Hứa Gia Đống thấy mọi người rời đi, lúc này mới xoay người nhìn về phía Lại Phân Phân lạnh nhạt nói chuyện.
Cậu ta hủy bỏ hôn lễ không chịu trách nhiệm, điều này đối với Lại Phân Phân mà nói là sự tổn thương rất lớn, cho dù đảm nhận chi phí hôn lễ, cũng chắc chắn sẽ tổn thương, điểm này, trong lòng Hứa Gia Đống biết rõ, càng không có ý chối bỏ trách nhiệm.
Cậu ta là đàn ông, đưa ra quyết định, cũng nên nói rõ ràng sự việc với Lại Phân Phân, quyết định này ắt hẳn sẽ tổn thương đến Lại Phân Phân, dẫu sao Hứa Gia Đống quả thực không định tiếp tục quyết định sai lầm này.
Hốc mắt Lại Phân Phân ửng đỏ, cô ấy muốn lắc đầu từ chối, cũng sợ nói chuyện riêng với Hứa Gia Đống, nhưng lại biết, cô ấy không chịu nói cũng không thay đổi được gì.
Cô ấy muốn biết, Hứa Gia Đống muốn nói gì!
“Phân Phân, con nói chuyện với Gia Đống cho tốt, đừng ầm ĩ đến mức khó coi như thế, mẹ đây đi vào trong điều chỉnh vị trí bàn, chắc chắn sẽ không để cho thông gia bọn họ ngồi góc khuất.” Mẹ Lại ghé vào bên tai Lại Phân Phân nói chuyện.
Lại Phân Phân nhìn mẹ Lại, mím môi, trong lòng phát sầu.
Hai người Hứa Gia Đống và Lại Phân Phân đơn độc quay lại phòng trang điểm, Hứa Gia Đống không thoái thác, bóng lưng thanh tú đẹp đẽ của cậu ta khiến cho Lại Phân Phân ở phía sau mê mẩn hồi lâu.
Thời gian hai người ở trong phòng trang điểm nói chuyện với nhau cũng không lâu, thời gian mười mấy phút mà thôi.
Lại Phân Phân cũng khóc đến mức chết đi sống lại, nhưng cuối cùng vẫn không nói lời nào, gật đầu đồng ý với Hứa Gia Đống.
Sau khi Lại Phân Phân đi ra từ phòng trang điểm, Hứa Gia Đống liền trực tiếp đi vào phòng bao ăn uống của khách sạn, không nói gì với cha mẹ Lại bên ngoài, chỉ là gật đầu rời đi.
Lại Phân Phân còn đang mặc áo cưới, nhưng vẫn lấy khăn trùm đầu màu trắng xuống, tay cô ấy nâng đầu, nhớ đến dáng vẻ của Hứa Gia Đống buổi sáng tự mình đeo khăn trùm đầu lên cho cô ấy, người đàn ông ngược sáng xinh đẹp như thế, dựa vào cô ấy gần như thế, ánh mắt cô ấy nhìn cằm cậu ta lúc đó lòng ngực ngọt ngào giống như đã được phết mật.
Đáng tiếc người đàn ông này, sau này không thuộc về cô ấy, không phải người cô ấy có thể dựa vào nữa.
Bạn cần đăng nhập để bình luận