Thập Niên 80: Mẹ Kế Nuôi Con Hằng Ngày

Chương 586. Buông tay 2

“Noãn Noãn buồn ngủ, anh trai kể chuyện.” Triệu Lệ Noãn ngoan ngoãn dựa vào bả vai của Triệu Lệ Nam, cảm thấy tủi thân nói ra yêu cầu.
Cô bé mềm mại đáng yêu, bẹp cái miệng nhỏ kể khổ, đôi mắt to đen nhánh, tưởng chừng sắp khóc.
“Anh trai phải học buổi tự học tối không thể dỗ Noãn Noãn ngủ, không có cách nào kể chuyện cho Noãn Noãn, xin lỗi nhé!” Triệu Lệ Nam nói, đồng thời cũng áy náy muốn chết.
Trường học chết tiệt đòi phải làm buổi tự học tối rách nát gì đó, làm cậu cũng không có cách nào dỗ em gái ngủ giống như trước kia, lúc này nhìn thấy bánh bao sữa mềm mại đáng yêu mình dỗ lớn kêu buồn ngủ, Triệu Lệ Nam cảm thấy không kiềm được cáu kỉnh.
“Anh trai…” Gương mặt nhỏ lạnh lẽo của Noãn Noãn cọ vào cổ của Triệu Lệ Nam.
“Mặt Noãn Noãn đều bị thổi lạnh rồi, anh trai ủ một chút.” Bàn tay lớn nóng bỏng của Triệu Lệ Nam lập tức ôm lấy gương mặt của cô bé.
“Ừm ừm, tay anh trai nóng nóng.” Triệu Lệ Noãn gật đầu.
“Ngoan, chẳng phải Noãn Noãn buồn ngủ sao? Dựa vào vai anh trai ngủ một chút có được không?” Triệu Lệ Nam lại sờ đầu cô bé dỗ dành.
Đồng hồ sinh học bình thường của Triệu Lệ Noãn rất chính xác, mỗi ngày đều khoảng tám giờ liền đi ngủ, mí mắt sớm đã lim dim, nhưng vẫn muốn anh trai mình nhớ mong mới kiên trì không ngủ.
“Ừm ừm, Noãn Noãn ngủ một chút.” Triệu Lệ Noãn gật đầu, dẩu môi hôn gò má Triệu Lệ Nam một cái, mới hài lòng nhắm mắt lại ngủ.
“A!” Vẻ mặt mấy bạn gái không xa bên cạnh Triệu Lệ Nam nhất thời tràn đầy hâm mộ.
Nhìn thấy công chúa nhỏ dễ thương đến cạn cả thanh máu hôn anh trai hot boy, hình ảnh náy, có bao nhiêu người có thể chống đỡ nổi chứ?
Hứa Đào cách khoảng cách xa như thế, cũng có thể cảm nhận được kiểu hâm mộ, ghen tị đó.
Dựa vào nhan sắc của Triệu Lệ Nam, thu hút cô gái nhỏ rất bình thường, có thể khiến cậu ôm hôn nâng lên cao, e là cũng chỉ có con bé Triệu Noãn Noãn đáng yêu này.
Triệu Lệ Noãn cũng thật sự thích anh trai, cô bé chống đỡ cơn buồn ngủ thật lâu, đã dựa vào Triệu Lệ Nam ngoan ngoan nhắm mắt lại ngủ.
“Cha, mẹ.” Triệu Lệ Nam bế em gái đi đến bên cạnh xe.
“Chú, dì.” Sau khi Nhan Khê lên cấp hai không học cùng lớp với Triệu Lệ Nam, nhưng cùng trường.
Cô bé càng ngày càng xinh đẹp, duyên dáng yêu kiều, sau khi nhìn thấy Hứa Đào và Triệu Vệ Quốc liền ngoan ngoãn đi qua chào hỏi.
Quả thực giá trị nhan sắc Nhan Khê rất cao, vừa nhìn là kiểu nữ sinh cấp bậc hoa khôi, gia giáo rất tốt, bạch phú mỹ trong tiểu thuyết.
Trước đây Hứa Đào còn cho rằng, Triệu Lệ Nam và Nhan Khê sẽ phát triển thành cái gọi là người yêu thanh mai trúc mã.
Trước đây có lẽ Nhan Khê có chút ý với Triệu Lệ Nam, cô bé trẻ tuổi ngây thơ, đứa trẻ Triệu Lệ Nam này là trai thẳng sắt thép, không thể hiểu được tình cảm thầm mến của cô bé, dần dần, cô bé dường như cũng hết hy vọng.
“Tiểu Nhan Khê lại xinh đẹp hơn rồi!” Hứa Đào nhìn cô bé mỉm cười, đưa tay sờ mái tóc mềm mại của cô bé.
Sau khi sinh con gái, đã trải qua thời kỳ đứa trẻ yếu ớt, hiện tại Hứa Đào nhìn thấy cô bé duyên dáng yêu kiều thì sẽ nghĩ đến dáng vẻ trưởng thành của Triệu Lệ Noãn sau này, không khỏi vui vẻ hài lòng theo.
Nhan Khê được Hứa Đào khen ngợi, mím môi, mặt ngượng ngùng ửng đỏ: “Dì ơi, dáng dấp em gái Noãn Noãn thật đáng yêu!” Nhan Khê cười nhìn Noãn Noãn trong lòng Triệu Lệ Nam, hạ thấp giọng nói chuyện.
Lục Cẩm Phồn và Hứa Đào vẫn luôn giữ liên lạc, quan hệ cũng không tệ, dù số lần chạm mặt Nhan Khê không nhiều, nhưng Nhan Khê cũng biết Hứa Đào đã sinh một đứa con gái.
“Đáng yêu thì đáng yêu, nhưng cũng khiến người ta rất đau đầu đấy!” Hứa Đào cười cảm thán.
Không nuôi con gái không biết mùi vị đau đớn mà vui vẻ này, thật sự rất phức tạp.
Có lúc Hứa Đào bị tuột thanh máu vì con gái đáng yêu, có lúc cũng bị cô bé chọc giận đến đỉnh đầu bốc khói.
Không thể nghi ngờ trẻ con là sự tồn tại thách thức tính tình con người nhất trên thế giới này.
Nhưng dáng dấp Triệu Lệ Noãn thực sự rất đáng yêu, hiện giờ cô bé được một tuổi rưỡi, nói chuyện đi đường đều là lúc ngọt ngào, ngọng nghịu nhất, đáng yêu nhất, dáng dấp cũng thanh tú, được người trong nhà chăm sóc rất cẩn thận, người bên ngoài nhìn vào, cô bé đáng yêu đến tưởng chừng như phạm pháp.
Dần dần Hứa Đào cũng bắt đầu có cảm giác sửa soạn cho búp bê, nói thật, con gái ăn mặc mềm mại, đáng yêu thật sự rất vui vẻ.
Có điều Triệu Lệ Nam càng có kiên nhẫn, người làm anh trai này, mua quần áo cho Triệu Lệ Noãn, mua đến vô cùng chịu khó, cô bé thật sự là từ lúc sinh ra, chính là báu vật trong tay của mọi người, người duy nhất đối xử bình thường, e là chỉ có hai vợ chồng Hứa Đào và Triệu Vệ Quốc.
Máy chụp ảnh của Triệu Lệ Nam, hình chụp đều là Triệu Lệ Noãn, đều chụp lưu giữ lại sự trưởng thành mỗi ngày của cô bé.
“Em gái còn để người ta đau đầu sao ạ?” Vẻ mặt Nhan Khê không tin lắm.
Bạn cần đăng nhập để bình luận