Thập Niên 80: Mẹ Kế Nuôi Con Hằng Ngày

Chương 677. -

Đồng thời bọn họ cũng tin tưởng, công ty và khách sạn của bọn họ, hai vợ chồng họ rời đi nửa tháng, có lẽ cũng sẽ vận hành ổn định, nếu rời khỏi chủ liền xảy ra chuyện, vậy mời nhiều nhân viên như thế, tốn nhiều tiền lương như thế không có ý nghĩa rồi.
Mục đích chủ yếu là vì đi cùng Triệu Lệ Noãn, cũng gần một nửa mục đích là vì nhân cơ hội ném công việc đi hoàn toàn, hai vợ chồng học đều chuẩn bị thả chậm bước kiếm tiền, bắt đầu tận hưởng cuộc sống.
Hiện giờ tiến hành từng bước, kiếm tiền cũng đủ tiêu, hiển nhiên cũng có thể nghỉ ngơi một chút rồi.
Hai vợ chồng liên lạc tin nhắn với Triệu Lệ Nam, sau khi nhân lúc Triệu Lệ Noãn ngủ, thắp nến ở trong đêm chọc vỡ mấy mụn nước lại nhô ra ở lòng bàn chân cô bé, cẩn thận bôi thuốc.
Hứa Đào cũng lau người cho Triệu Lệ Noãn một chút, để cho cô bé ngủ không đến nỗi dính dớp.
Triệu Lệ Noãn đồng ý đi học đàng hoàng, Hứa Đào vẫn luôn cho rằng Triệu Lệ Noãn đồng ý là vì nhất thời kích động, có lẽ sáng sớm hôm sau sẽ phản kháng, thậm chí sẽ làm nũng, cũng sẽ khóc lóc vô cùng ầm ĩ.
Hứa Đào cũng đã chuẩn bị hao tổn tâm tư sẵn cho ngày hôm sau, nhưng Triệu Lệ Noãn lại ngoài dự liệu, cũng không khiến cho cô thất vọng.
Sáng sớm hơn bốn giờ, thời tiết bên ngoài vẫn lờ mờ như cũ, Hứa Đào gọi Triệu Lệ Noãn từ trong giấc mơ tỉnh dậy.
Có thể nhìn ra cô bé vô cùng buồn ngủ, nhưng cũng không khóc lóc ầm ĩ, sau khi cô bé bị gọi dậy, cô bé ngồi dậy tóc cũng có chút lộn xộn tán loạn, nhìn Hứa Đào chớp mắt, đưa tay gạt tóc của mình một chút.
“Mẹ, bế con.” Triệu Lệ Noãn chu mỏ làm nũng với Hứa Đào.
“Được.” Hứa Đào ngồi trên giường, bế Triệu Lệ Noãn xuống, cần thận mặc quần áo cho cô bé.
“Mẹ ơi, mẹ đã mua quần áo mới cho Noãn Noãn sao?” Triệu Lệ Noãn híp mắt có chút buồn ngủ, nhưng cũng nhìn thấy quần áo mới bình thường Hứa Đào mua cho cô bé.
Áo, giày và quần đều là Hứa Đào và Triệu Vệ Quốc sáng hôm qua xuống núi mua, toàn bộ đều là quần áo mua ở cửa hàng trên đường phố của thị trấn, giá cả vô cùng rẻ, chất lượng và vải vóc cũng rất bình thường.
Sau khi Triệu Lệ Noãn sinh ra, điều kiện trong nhà tốt, lúc năm chín mấy, lúc rất nhiều đứa trẻ nhà người ta đều còn không uống nổi sữa bột, đói đến mức dùng nước cơm thay thế, tã dùng một lần Triệu Lệ Noãn đều là tã dùng tốt nhất nhập khẩu ở Cảng Thành.
Gia Đình bình thường đều không có cách nào nuôi tinh tế như vậy, cũng vì thể, tất cả quần áo và đồ dùng sau này của Triệu Lệ Noãn, toàn bộ đều không hề rẻ.
Lúc quyết định đến tỉnh Xuyên trải nghiệm cuộc sống, bọn họ không cố ý thu dọc quá nhiều quần áo mang đến cho Triệu Lệ Noãn, vốn dự định sau khi đến bên này mua sau, mua quần áo bình thường mà bình thường bọn trẻ mặc, cũng để cho Triệu Lệ Noãn thích nghi với điều kiện cuộc sống bình thường của những đứa trẻ bình thường.
“Ừm, đây là phần thưởng mẹ mua cho con, khen thưởng Noãn Noãn của chúng ta ngoan ngoãn đi học, mẹ rất vui.” Hứa Đào nói chuyện phiếm.
“Thật sao?” Vẻ mặt Triệu Lệ Noãn ngạc nhiên mừng rỡ, nhìn quần áo có kim tuyến lấp la lấp lánh đáng yêu, cảm thấy quần áo vô cùng xinh đẹp.
Trẻ con cũng không hiểu chất lượng và giá cả thế nào, chỉ đơn giản cảm thấy thích, Hứa Đào cố ý mua quần áo tương đối trẻ con, không ngờ, Triệu Lệ Noãn vẫn thật sự thích kiểu này.
Nhưng cũng có thể hiểu được, bé gái đối với thứ đồ lấp lánh bling bling, dường như đều không có sức chống lại bao nhiêu.
“Ừm.”
“Cảm ơn mẹ, Noãn Noãn rất thích.” Số lần Triệu Lệ Noãn được khen ngợi không nhiều, cô bé vốn có có chút ý muốn bỏ cuộc giữa chừng, bởi vì lúc này hai chân nhỏ của cô bé còn đau xót mỏi nhừ.
Nhưng Hứa Đào cười híp mắt nói là khen thưởng, chút tâm tư đó của Triệu Lệ Noãn liền tiêu tan.
“Thật tốt.” Triệu Lệ Noãn giúp cô bé mặc quần áo xong, còn hôn trán cô bé một cái.
Sự thương yêu của Hứa Đào đối với con cái, từ trước đến giờ đều xuất phát từ nội tâm, chỉ là sau khi sinh Triệu Lệ Noãn, sức khỏe của cô kém đi rất nhiều, tinh thần thể lực cũng không ổn, cho nên rất nhiều buổi sáng, Hứa Đào đều không thể dậy sớm, càng không gọi Triệu Lệ Noãn thức dậy, cũng chưa từng cẩn thận mặc quần áo cho cô bé.
Những việc này thường không phải mẹ Triệu thì chính là Triệu Lệ Nam, bằng không vẫn còn có Triệu Vệ Quốc.
Sau khi sinh Triệu Lệ Noãn, Hứa Đào thật sự không lãng phí tâm tư nhiều, cũng không giống Triệu Lệ Nam trước kia, Triệu Vệ Quốc làm việc, cuộc sống lúc đầu của Triệu Lệ Nam chính là chơi đùa và ở cùng Hứa Đào.
“Mẹ, Noãn Noãn vui lắm, Noãn Noãn thích mẹ.” Triệu Lệ Noãn cười, giơ tay sờ kim tuyến trên quần áo, ôm cổ Hứa Đào làm nũng nói thích Hứa Đào.
Bạn cần đăng nhập để bình luận