Thập Niên 80: Mẹ Kế Nuôi Con Hằng Ngày

Chương 156. Viết thư 2

Quán cà phê vào những năm tám mươi được coi là một nơi rất sang trọng, đây cũng là nơi lần đầu tiên Hứa Đào dẫn Triệu Lệ Nam đến.
“Mẹ ơi, đẹp quá.” Triệu Lệ Nam đi theo Hứa Đào vào quán cà phê, cậu cũng rất tò mò, cái đầu nhỏ quay quay lại khắp nơi để xem xét.
“Đúng vậy!” Hứa Đào sờ đầu Triệu Lệ Nam rồi dẫn cậu đi theo sự hướng dẫn của phục vụ, đi đến một gian ghế cạnh cửa sổ.
“Xin chào, cô có phải là cô Khách lữ hành không?” Biên tập Phong Viên Viên của nhà xuất bản tỉnh Hải ngồi ở chỗ đó cùng một cô gái trẻ đeo kính mang vẻ mặt kích động.
“Xin chào mọi người, tôi là Khách lữ hành.” Hứa Đào mỉm cười gật đầu.
“Chào cô, mau, cô mau ngồi xuống, cô muốn uống chút gì không?” Phong Viên Viên nhiệt tình mời Hứa Đào ngồi, còn hỏi cô.
Hứa Đào bảo Triệu Lệ Nam ngồi xuống ghế sofa, rồi cô cũng ngồi xuống theo: “Có sữa không? Mang cho tôi một ly sữa.”
“Vâng.” Người phục vụ ghi món, bưng nước cho Hứa Đào xong liền rời đi.
“Hóa ra là cô là cô Khách lữ hành, chúng tôi không ngờ rằng cô còn trẻ như vậy.” Phong Viên Viên kích động nói.
Nhìn từng câu từng chữ trong “Duyên đến gần như thế”, bọn họ còn tưởng rằng người viết cuốn sách này phải là một nhà văn hơn ba mươi tuổi, trưởng thành, hiểu biết nhiều và xinh đẹp.
Hứa Đào cũng giống với tưởng tượng của bọn họ, còn trẻ và xinh đẹp hơn nhiều so với tưởng tượng.
Nhưng khi nhìn thấy Triệu Lệ Nam bên cạnh Hứa Đào, cả hai không khỏi đoán rằng có lẽ Khách lữ hành chỉ là dáng dấp trông trẻ tuổi mà thôi.
“Cô Khách lữ hành, đây là sách “Duyên đến gần như thế” đã xuất bản, chúng tôi mang đến cho cô một bộ, cô xem thử đi.” Phong Viên Viên đặt hai bộ sách lên bàn, đẩy tới trước mặt Hứa Đào.
Hứa Đào nhìn lướt qua bộ sách, cầm lên và lật hai trang.
“Cảm ơn mọi người.” Hứa Đào cảm ơn rồi đặt sách xuống: “Đây là phần mở đầu cuốn sách mới của tôi, khoảng năm mươi nghìn chữ, mọi người cũng có thể đọc thử.”
Hứa Đào nhìn Phong Viên Viên và người biên tập kia, dáng vẻ cả hai đều rất khẩn trương, cô liền hấy ra bản thảo mới đưa cho bọn họ.
“...” Phong Viên Viên lập tức hít sâu một hơi, hai tay nhận lấy bản thảo vừa kích động vừa phấn khởi.
“Tình yêu và hôn nhân tôi mới viết, có hơi ngược.” Hứa Đào giải thích ngắn gọn phong cách sách mới của mình.
Văn ngược những năm này rất nhiều, nhưng không ngược nhiều như thế, mọi người nhìn chung còn phổ biến loại đánh tàn nhẫn, chưa thật sự cảm nhận văn ngược, đọc sách hay xem một bộ phim truyền hình cũng được, triển vọng thị trường văn ngược cũng rất mạnh mẽ.
“Chúng tôi có thể đọc thử trước không?” Phong Viên Viên căng thẳng hỏi.
“Đương nhiên có thể.” Hứa Đào gật đầu.
Cũng không cần đợi mọn họ đọc hết năm mươi nghìn chữ đầu tiên, bọn họ xem đại khái khoảng mười hai mươi nghìn chữ, có lẽ sẽ biết phong cách của cuốn sách này.
Hứa Đào khi viết phần mở đầu sách đều sẽ đi thẳng vào chủ đề, không chỉ chôn vùi vài nội dung chủ đề chính của cuốn sách mà còn khơi gợi cảm tò mò của độc giả.
“Nào, con uống sữa đi.” Sữa mà Hứa Đào gọi đã được đưa lên, khi hai biên tập kích động đọc sách, cô liền bưng sữa cho Triệu Lệ Nam uống.
Cậu nhóc uống rất vui vẻ, sữa đun với đường không hề tanh, mà còn rất ngọt, cậu uống đến khóe miệng có một vòng trắng.
“Mẹ ơi, ngon quá.”
“Vậy con uống thêm đi.” Hứa Đào sờ gương mặt của cậu, mỉm cười dịu dàng.
“Mẹ cũng uống đi.” Hiện tại Triệu Lệ Nam rất thích chia sẻ, tự mình uống, tự mình nếm thử những thứ mình thích, và cũng muốn để Hứa Đào nếm thử mùi vị.
“Ừm, ngon lắm. Mẹ không uống nữa, Tiểu Nam tự mình uống đi!” Trước đây Hứa Đào là một người rất sạch sẽ, cũng rất ghét những đồ uống bị người khác uống qua.
Nhưng bây giờ, khi Hứa Đào đối với Triệu Lệ Nam và Triệu Vệ Quốc, những tật xấu khác người đó dường như đều hết, sữa mà Triệu Lệ Nam đã uống, cô ấy cũng sẵn lòng thử một miếng.
“Dạ vâng.” Hai tay Triệu Lệ Nam bưng cốc, uống sữa ừng ực.”
“Hu hu…” Hai người Phong Viên Viên và nữ biên tập kia cùng nhau đọc tiểu thuyết mới, mới đọc được chừng mười mấy phút, nữ biên tập đeo kính đã Không kìm được bắt đầu khóc.
Hứa Đào nhíu mày? Đây là không chịu ngược được sao?
Cô còn chưa bắt đầu viết hết mình mà đã bị ngược khóc rồi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận