Thập Niên 80: Mẹ Kế Nuôi Con Hằng Ngày

Chương 225. Lắc đầu 6

Từ khi đồng ý cho Trương Thục Phân đổi công việc, Hứa Đào đang chờ đợi ngày vả mặt này, Trương Thục Phân vẫn luôn không tới, trong lòng Hứa Đào còn có chút đáng tiếc.
Ban đầu phương thức làm việc của Trương Thục Phân cũng khiến Hứa Đào rất khó chịu, Trương Thục Phân đã thề chân thành sẽ không hối hận như thế nào.
Hứa Đào lúc ấy đã biết, Trương Thục Phân sẽ hối hận, nhưng cô cũng không nói quá nhiều với người ngu xuẩn, cũng lười so đo cùng Trương Thục Phân.
Nửa tháng này, Trương Thục Phân đều rất an tĩnh, cô còn tưởng rằng Trương Thục Phân coi như còn muốn giữ chút mặt mũi, cũng không có để ý, người trên đời, cũng không nhất định phải vả mặt mới được, nhưng không nghĩ tới, Trương Thục Phân vẫn mặt dày tới cửa cười nói với cô.
"Em dâu, cô ấy chỉ nói lung tung, cô không cần để ở trong lòng." Khâu Điền Dũng mở miệng áy náy nói.
Hứa Đào nhìn Khâu Điền Dũng một chút, không trả lời, cô rất đồng tình với Khâu Điền Dũng, có thể nhìn ra được, Khâu Điền Dũng cũng không muốn như vậy, nhưng Trương Thục Phân cũng quả thật rất kiên trì.
Cho nên anh ta không biết làm sao, vợ là do mình lấy về nhà, đứa trẻ cũng có, người ở thời đại này, phàm là không phải hoàn toàn không ở cùng được nữa, còn có thể nhịn một chút, cũng sẽ không ai có ý niệm ly dị.
Nhưng mà Khâu Điền Dũng làm một đàn ông như vậy, tùy Trương Thục Phân càn rỡ như vậy, cũng thực có chút mềm yếu.
Có thể nhìn ra tính cách Khâu Điền Dũng không hề mềm yếu, chẳng qua là cân nhắc tương đối nhiều, ai bảo Trương Thục Phân là vợ anh ta, anh ta không cân nhắc cho mình, dù sao cũng phải suy nghĩ một chút cho con trai.
"Em dâu, tôi biết ban đầu là mí mắt tôi nông cạn, là tôi sai. Thật ra thì lão Khâu nhà tôi vẫn luôn không muốn đổi công việc, là tôi nhất quyết nháo muốn anh đổi, anh cũng sợ tôi nháo, mới bất đắc dĩ đồng ý. Tôi biết, làm chuyện như vậy, để cho mọi người không vui vẻ, đều do tôi, nhưng cô có thể nể tình Vệ Quốc và lão Khâu là chiến hữu hay không, năm sau để cho lão Khâu đi chạy xe taxi!" Trương Thục Phân vừa nói, nhận trách nhiệm lên trên người mình.
Thật ra thì cô ấy cũng biết trong chuyện này cô ấy có toàn bộ trách nhiệm, trong lòng hiểu rõ, cũng bằng lòng gánh vác trách nhiệm, chỉ hy vọng Khâu Điền Dũng có thể đổi công việc trở về, dù sao cô ấy không cần mặt mũi, bồi tội cũng được, cười xòa cũng tốt, cô ấy cũng nguyện ý.
"Không được." Hứa Đào vẫn phản bác trở về một câu.
Bất kể Trương Thục Phân nói đáng thương thế nào, Hứa Đào cũng sẽ không thương hại cô ấy, đường là cô ấy chọn, ban đầu lúc đổi công việc, nói chuyện như đương nhiên, bây giờ tuyệt đối không thể thương lượng đường sống.
"Anh Dũng, công việc chạy xe vận tải tạm được, chính là chạy đường dài, thỉnh thoảng giúp dỡ hàng rất mệt mỏi, anh bằng lòng nhiều chạy đường dài, tiền lương một tháng cũng không thấp hơn chạy xe taxi." Triệu Vệ Quốc mở miệng nói với Khâu Điền Dũng.
"Vệ Quốc, tôi đều biết." Khâu Điền Dũng gật đầu, thật thà gãi đầu: "Mọi người đừng nghe vợ tôi nói lung tung, công việc này tôi sẽ không đổi, chạy xe vận tải cũng rất tốt."
"Ừ." Triệu Vệ Quốc gật đầu một cái.
Thấy thái độ của Khâu Điền Dũng, Triệu Vệ Quốc cũng yên tâm một ít, những tâm tư đó của phụ nữ, Triệu Vệ Quốc không hề quan tâm, nhưng thái độ của Hứa Đào thì Triệu Vệ Quốc rõ ràng, anh không ngại Khâu Điền Dũng tới chạy xe taxi, nhưng mà ban đầu Trương Thục Phân đến tìm Hứa Đào, Hứa Đào cũng không bằng lòng.
Hứa Đào cũng không phải là người tính tình tốt, càng không biết nhẫn nhịn Trương Thục Phân, Triệu Vệ Quốc rất hiểu, nếu như không phải nể mặt mũi của anh, lần trước chuyện đổi công việc, Hứa Đào cũng sẽ không đồng ý, hơn nữa sẽ trực tiếp không cho Khâu Điền Dũng làm.
Hứa Đào giống như không thích nuông chìu người trưởng thành, không, cô hẳn là trừ thằng nhóc Triệu Lệ Nam này ra, hoặc là trừ trẻ con ra, cô đối với người trưởng thành, gần như đều là thái độ không dễ dàng tha thứ.
Bởi vì cô cảm thấy, người trưởng thành phải vì hành động của mình mà gánh vác trách nhiệm.
"Tốt cái gì mà tốt, năm sau nếu như ông chủ bán xe hàng, anh còn chạy xe vận tải cái gì." Trương Thục Phân trực tiếp đỏ mắt khóc.
Khâu Điền Dũng vừa nghe đến Trương Thục Phân khóc lóc, tâm tình cũng rất không vui vẻ: "Em xong chưa, trước khi tới em nói là hỏi em dâu một chút, em dâu không đáp ứng thì thôi, bây giờ muốn làm gì? Cố ý gây chuyện xấu hổ mất mặt sao?"
Khâu Điền Dũng không muốn đến tìm Triệu Vệ Quốc nói chuyện đổi công việc, ban đầu anh ta đã không không biết xấu hổ mà đổi công việc, nếu không phải Trương Thục Phân nháo, hôm nay anh ta cầm tiền lương về nhà, cô ấy thấy hơn ba trăm đồng tiền, lại bắt đầu khóc nháo, anh ta khuyên can mãi, Trương Thục Phân ở nhà cũng đã đồng ý thật tốt, bây giờ đến nhà người ta lại trở quẻ.
"Em dâu, cầu xin cô, cô để cho lão Khâu nhà tôi trở lại chạy xe taxi đi!" Trương Thục Phân khẩn thiết nhìn Hứa Đào.
Hứa Đào lạnh lùng nhìn cô ấy một chút, vẫn lắc đầu.
Bạn cần đăng nhập để bình luận