Thập Niên 80: Mẹ Kế Nuôi Con Hằng Ngày

Chương 593. Ổn thỏa 4

Triệu Lệ Nam thành công ôm em gái vào lòng, hai anh em liền trở thành người quan trọng nhất của nhau.
Hai anh em này thật sự đủ đáng ghét, Hứa Đào hít thở sâu, mím môi cảm thán.
“Chậc!” Hứa Đào một tay chống cằm, có chút đau răng, sau đó dựa vào bên cạnh lan can xem kịch.
Triệu Lệ Noãn có thể là vì rất tức giận, không vui, đến giờ đi ngủ, dù buồn ngủ vô cùng cũng đang gượng chống đỡ.
Vừa nãy Hứa Đào còn cho rằng cô bé sẽ nằm ngủ thương tâm bên cạnh cửa sổ, kết quả nhìn thấy Triệu Lệ Nam trở về, cô bé liền hoạt bát, còn dựa vào Triệu Lệ Nam, tố cáo các kiểu, cái miệng nhỏ ba hoa đem tất cả những từ ngữ cô bé biết đều nói ra hết.
Hứa Đào vốn dĩ cũng không hy vọng Triệu Lệ Nam dỗ cô bé ngủ, nhưng nghĩ đến con gái mới hơn một tuổi, không dỗ dường như cảm thấy thật tàn nhẫn.
Trước đây Triệu Lệ Nam hai ba tuổi phải ngủ một mình, cậu bé không chịu làm nũng với cô, lúc đó Hứa Đào cũng không từ chối, cũng rất không nỡ, đổi lại suy nghĩ một chút, Hứa Đào nào nhẫn tâm được.
Rất nhanh Triệu Lệ Nam đã dỗ em gái ngủ, sau đó hỏi Hứa Đào quá trình tối hôm nay, biết em gái có khóc, nhưng không khóc lợi hại như thế, Triệu Lệ Nam mới yên tâm một chút.
Cô bé Triệu Lệ Noãn này rất thông minh lanh lợi, hôm sau Hứa Đào vốn định giở trò cũ, muốn tiếp tục dùng búp bê vải dụ dỗ lừa cô bé, đáng tiếc không thể thành công.
Có thể nhìn ra, Triệu Lệ Noãn rất muốn thay quần áo cho búp bê vải, rất muốn cái này nhưng không thể so được với việc đón anh trai.
Cũng vì vậy, Triệu Lệ Noãn xem hoạt hình xong liền bắt đầu uống sữa, bản thân cũng gấp gáp muốn đi tắm, bôi kem thơm, rất sợ không kịp ra ngoài đón anh trai.
Hứa Đào biết ý nghĩ của cô bé, không theo như ý cô bé, đặt đĩa phim hoạt hình DVD kéo dài, xem “Shin - cậu bé bút chì”.
Triệu Lệ Noãn muốn kiên trì, đáng tiếc Hứa Đào và Triệu Vệ Quốc đều ngồi trên ghế sô pha xem hoạt hình với sự thích thú. Triệu Lệ Noãn uống sữa xong, muốn đi tắm trước, đã gọi hai lần, nhưng cha mẹ không có động tĩnh, cô bé cũng bị phim hoạt hình hấp dẫn theo.
“Con voi con voi…”
“Hì hì…” Lúc Triệu Lệ Noãn xem Shin - cậu bé bút chì, cô bé che miệng cười nhẹ nhàng.
Sau khi xem hai tập nhỏ, thời gian chớp mắt đã kéo đến tám giờ rưỡi.
“Anh dẫn con bé đi tắm, từ từ tắm.” Hứa Đào đụng cánh tay Triệu Vệ Quốc nhắc nhở anh.
“Ừm, được.” Triệu Vệ Quốc gật đầu.
Hứa Đào vốn dĩ muốn tự mình đi tắm, nhưng hôm qua cô đã tắm rồi, cũng đã đắc tội với cô bé.
Hôm nay cô tiếp tục kéo dài thời gian, không chừng cô bé sẽ giận cô.
Hứa Đào cảm thấy những lúc này, vợ chồng cùng một hội, hiển nhiên Triệu Vệ Quốc cũng phải giúp gánh vác một nửa sự tức giận của con gái.
Triệu Vệ Quốc giúp con gái tắm rửa cũng rất có kiên nhẫn, tắm xong, bôi kem thơm cho cô bé, rồi mặc quần áo ngủ cho cô bé.
Triệu Lệ Noãn vốn còn muốn mặc quần áo, Triệu Vệ Quốc cầm đồng hồ nhỏ nhắc nhở cô bé, cô bé nhìn đồng hồ một cái, vẻ mặt liền không dám tin.
Cô bé e là cũng không ngờ tới, con đường đón anh trai tan học buổi tự học tối xa nhất trên thế giới này, vậy mà là con đường của cha mẹ.
Cô bé một tuổi rưỡi, hoàn toàn làm không lại cha mẹ cố ý kéo dài thời gian, một ngày đồ chơi, một ngày phim hoạt hình, đây là chuyện gì vậy?
“Hừ!” Bôi kem thơm xong, phát hiện đã chín giờ cô bé lẩm bẩm nằm trên giường, không định để ý cha và mẹ nữa.
Cô bé khó chịu, bĩu môi nằm xuống, vừa nằm vừa tức giận, vừa nằm vừa tức đến tự ngủ mất. Bình thường cô bé không ngủ, không nằm xuống còn có thể chống đỡ một lúc, hiện tại tức giận đến mức nằm xuống, nào còn có thể chống đỡ được sự kêu gọi của Chu Công.
Quá trình thay đổi Triệu Lệ Noãn dù tương đối phiền phức, nhưng kết quả vẫn rất lý tưởng.
Cuối tuần người nhà họ Triệu tụ họp, Tần Dục Nhu bụng rất to đi qua dưới sự nâng đỡ của Triệu Vệ Cường, thực ra trước Tần Dục Nhu và Triệu Vệ Cường kết hôn, đã từng làm kiểm tra.
Cô cũng biết, kết hôn ba năm không thể sinh, nguyên nhân cũng không ở chỗ cô ấy.
Cũng có thể là vì lý do này, chồng trước cô ấy mới ít nhiều cũng có chút tâm lý, dần dần thay đổi.
“Thím chậm chút.” Hứa Đào nhìn Tần Dục Nhu bước vào nhà nói.
Cô cũng có hơi cảm nhận được, lý do trước đây người nhà cẩn thận với cô là vì sao.
Phụ nữ mang thai mười tháng, lúc cuối thai kỳ sắp sinh, bụng thực sự lớn, đi đường rõ ràng rất chậm, nhưng vẫn khiến người ta lo lắng, lúc nào cũng nơm nớp lo sợ.
“Em không sao.” Tần Dục Nhu cười.
Người nhà họ Triệu ai cũng có chỗ ở riêng, bản thân Tần Dục Nhu cũng dễ sống chung, cô ấy và Triệu Vệ Cường sau khi nước chảy thành sông kết hôn, cuộc sống cũng rất an nhàn.
Cha mẹ Triệu mấy năm nay cũng rất cố gắng làm việc kiếm tiền, tiền bán cải thìa kiếm được, hai vợ chồng già cũng đã mua một căn hộ.
Vợ chồng Triệu Vệ Cúc cũng nhịn ăn nhịn xài, thời gian mấy năm đã mua lại cửa hàng văn phòng phẩm đó từ trong tay Triệu Vệ Quốc, trước đây lúc Triệu Vệ Quốc mua đã tốn một trăm nghìn.
Vợ chồng Triệu Vệ Cúc rất tiết kiệm, còn vay năm mươi nghìn, lấy giá một trăm hai mươi nghìn mua lại từ trong tay Triệu Vệ Quốc.
Cũng vì vậy người trong nhà ai cũng gánh khoản nợ và tiền vay mua nhà, lại không sống cùng nhau, mỗi tháng mọi người dành thời gian tụ họp, quan hệ tương đối cũng rất hài hòa, không xuất hiện vấn đề gì quá lớn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận