Thập Niên 80: Mẹ Kế Nuôi Con Hằng Ngày

Chương 212. Học xe 5

Bọn tài xế lục tục trở lại dùng cơm, Hứa Đào cũng không gấp gáp, nhìn xe ngừng ở bên kia, Hứa Đào biết, cô phải thừa dịp giờ tài xế ăn cơm mới có thể luyện lái xe một chút, cô không hề quên ý tưởng mình muốn làm bộ học lái xe, cho nên kéo Triệu Vệ Quốc chọn một chiếc xe liền ngồi lên.
"Triệu Vệ Quốc, em có thể học hay không, thì phải nhìn lão tài xế như anh có thể dạy hay không rồi!" Hứa Đào nhìn sang Triệu Vệ Quốc cười nhạo báng.
Triệu Vệ Quốc bất đắc dĩ nằm ở trên cửa sổ, nhìn Hứa Đào tự tin lên xe ngồi yên, ngay sau đó bắt đầu giải thích các loại công cụ trong xe Hứa Đào như là cần số, thắng xe, ly hợp, và cần ga vân vân.
"Trước tiên em học chạy theo đường thẳng đi!" Triệu Vệ Quốc vừa nói, vừa chuẩn bị để cho Hứa Đào chạy đường thẳng mười phút.
Hứa Đào sẽ đần độn mà chạy theo đường thẳng sao? Dĩ nhiên sẽ không, cô liên tục hỏi Triệu Vệ Quốc về tốc độ của mỗi một số ga, mức đầu tiên, mức trung bình, mức thứ hai và vân vân.
Mười phút sau, Hứa Đào bắt đầu chậm rãi lái xe vòng quanh công ty.
"Em, quả thật rất có thiên phú lái xe." Triệu Vệ Quốc nhìn Hứa Đào đã có thể lái lượn quanh sân, không nhịn được khen ngợi.
Quả thật có thiên phú, Hứa Đào ngồi trên xe, cầm lấy cần số, cần thắng vân vân, tất cả đều không khẩn trương, cô rất trấn định nghe anh chỉ huy, anh dạy một lần, cô gần như đều có thể nhớ, anh chỉ cần ngồi ở vị trí kế bên người lái, chỉ điểm cô một chút.
Nói thật, Hứa Đào là học được rất nhanh, anh nói một lần, cô đều có thể nhớ tất cả.
"Cha, mẹ thật là lợi hại." Triệu Lệ Nam ngồi ở trong ngực Triệu Vệ Quốc, nhìn lái xe Hứa Đào, chờ sau khi xe xê dịch, Triệu Lệ Nam liền điên cuồng vỗ tay khen ngợi.
Thật ra thì đứa nhóc cũng thấy qua Triệu Vệ Quốc lái xe, nhưng một chút cũng không kích động, lúc thấy Hứa Đào lái xe, ánh mắt cậy bé giống như là phóng ra ánh sáng vậy, con trai là người ái mộ của Hứa Đào là không thể nghi ngờ.
"Ừ." Triệu Vệ Quốc không có cách nào trái lương tâm mà nói Hứa Đào không lợi hại.
Anh thậm chí còn yên lặng suy nghĩ một chút, trạng thái ban đầu khi anh học lái xe, cũng không dễ dàng giống như Hứa Đào, suy nghĩ không khỏi có chút buồn cười.
"Em có thể chạy nhanh thêm một chút nữa không?" Hứa Đào vẫn luôn dùng tốc độ thấp nhất lái xe, tốc độ gần như là con rùa, sau một chút hơi quen thuộc, Hứa Đào liền hỏi Triệu Vệ Quốc, ngay sau đó không đợi Triệu Vệ Quốc đồng ý, liền trực tiếp đổi số, tăng tốc độ xe.
Nửa giờ sau, Triệu Vệ Quốc hết sức bình tĩnh ôm Triệu Lệ Nam từ trên xe bước xuống.
Hứa Đào cũng hài lòng xuống xe, người bên kia vốn ngồi ở phòng ăn ăn cơm, thật nhiều người đều cầm hộp cơm đứng ở cửa, nhìn Hứa Đào bọn họ bên này.
Ngô Huệ và Quách Bình Bình lấy xong thức ăn cho tất cả tài xế, mặt cũng đầy khiếp sợ đứng ở cửa phòng bếp nhìn Hứa Đào bên này.
"Em dâu quá lợi hại rồi, thật giống như cái gì cũng biết." Ngô Huệ giật mình mở miệng, nhìn Hứa Đào từ trên xe tự tin bước xuống, nghĩ đến hình ảnh xúc động mới vừa rồi khi xe chạy vòng quanh công ty một vòng.
"Ừ, chị dâu quả thật lợi hại." Tần Dục Bân cũng phụ họa mạnh mẽ gật đầu.
Bọn họ là tài xế lái xe, gần như đều từ trong bộ đội ra ngoài, lúc bọn họ học lái xe cũng tốn không ít thời gian, hơn nữa thi bằng lái rất phiền toái, biết lái xe còn chưa đủ, còn cũng phải biết một chút kỹ năng sửa xe.
"Nếu như chị dâu biết sửa xe, cũng có thể đi thi bằng lái rồi." Liêu Đồ Hàng kẹp một đũa thịt xào nuốt sau đó nói chuyện.
"Ừ, bằng lái không dễ thi, biết lái xe cũng không đủ, còn phải sẽ sửa xe." Những người khác cũng lục tục phụ họa.
Bọn họ đều là người bị chuyện thi bằng lái hành hạ, học lái xe có thể còn khá một chút, sửa xe cũng phải biết một chút, nhưng cũng làm khó không ít người.
"Nhưng chị dâu đã rất lợi hại rồi, gần nửa giờ mà đã có thể lái xe lượn quanh một vòng, lợi hại, thật lợi hại."
Triệu Vệ Quốc và Hứa Đào cùng đi trở về, đứa nhỏ Triệu Lệ Nam tốc độ nhanh, mau chạy trở lại hơn so với hai người, vui vẻ mở miệng khoe khoang: "Chú Tần, mẹ cháu biết lái xe, khen ngợi đi khen ngợi đi."
Tần Dục Bân cũng rất thích đứa nhỏ Triệu Lệ Nam này, lập tức cười gật đầu: "Ừ, thật là lợi hại, mẹ của Tiểu Nam lợi hại nhất."
"Dạ dạ." Triệu Lệ Nam nghe được người khác khen ngợi Hứa Đào, vui vẻ đến không được, còn vui vẻ hơn khen chính cậu bé.
"Chị dâu, trước khi chị từng lái xe sao?" Quách Bình Bình thấy Hứa Đào đi tới, mặt đầy ngạc nhiên hỏi cô.
Cô cũng thấy Hứa Đào học lái xe, thật vô cùng hiếm thấy.
"Không biết, chỉ mới vừa học sơ qua một chút." Hứa Đào cười trả lời.
Bạn cần đăng nhập để bình luận