Thập Niên 80: Mẹ Kế Nuôi Con Hằng Ngày

Chương 406. Thấy đủ 1

Nhan Khê nhìn về phía cô giáo Trần bên cạnh: "Cô giáo, em có thể về nhà sao?"
"Cô giáo Trần, tôi quen biết mẹ của Nhan Khê, biết con bé ở nơi nào, vừa vặn thuận tiện đưa cô bé về nhà." Hứa Đào nói với cô giáo Trần.
"Được, vậy bạn học Nhan Khê cũng đi về trước đi." Cô giáo Trần gật đầu một cái.
Lúc này Nhan Khê mới ngoan ngoãn đeo ba lô cùng Hứa Đào về nhà.
"Cô giáo, chúng ta cũng muốn về nhà, cô nhìn xem trời cũng tối rồi, bụng em thật là đói." Lưu Hào Kiệt giơ tay lên ôm bụng nói chuyện.
"Em đứng ngay ngắn cho tôi.” Cô giáo Trần chỉ Lưu Hào Kiệt nghiêm nghị cảnh cáo.
Hứa Đào nghe được Lưu Hào Kiệt nói chuyện, vừa ra đến trước cửa, ánh mắt không nhịn được nhìn về phía Nguy Chấn Vũ bên cạnh.
Một đứa trẻ chỉ mới mười tuổi, ưu tư âm trầm như vậy, thật là hiếm thấy.
Hứa Đào suy nghĩ, tâm tình phức tạp mang Nhan Khê đi ra khỏi phòng làm việc.
Nhan Khê mười một tuổi dáng dấp rất đẹp, cô gái duyên dáng yêu kiều đi theo bên cạnh Hứa Đào.
Lục Cẩm Phồn đã sớm nhận được thông báo của cô giáo nhưng vẫn đến muộn, mấy người Hứa Đào đi đến cửa trường học, Lục Cẩm Phồn mới lững thững đến.
"Mẹ." Nhan Khê đi mấy bước, chạy đến bên người Lục Cẩm Phồn.
"Xin lỗi, mẹ tới trễ, cô giáo không tức giận chứ?" Lục Cẩm Phồn hỏi Nhan Khê.
"Không có." Nhan Khê lắc đầu một cái.
Lục Cẩm Phồn thở phào, ngay sau đó hỏi Hứa Đào liên quan tới chuyện đã xảy ra, sau khi biết được con gái bị khi dễ, lại nhìn tóc đuôi ngựa của Nhan Khê một chút.
"Cũng thật quá phận, làm sao có thể kéo tóc của bạn học nữ chứ?" Lục Cẩm Phồn nhíu mày.
Lúc ban đầu Hứa Đào và Lục Cẩm Phồn lui tới không hề mật thiết, nhưng quan hệ cũng không tệ lắm, hơn nữa, Triệu Lệ Nam và Nhan Khê học ở trường tiểu học cùng một khu, Lục Cẩm Phồn lại bởi vì công việc, thường xuyên mời khách đến Kim Nam Hiên ăn cơm, cũng từ từ quen thuộc.
Lục Cẩm Phồn là người Hương Cảng, nói thật, Hứa Đào thật bất ngờ, bởi vì Lục Cẩm Phồn hoàn toàn không có một chút khẩu âm của Hương Cảng nào. Hơn nữa cô ấy còn là một người mẹ độc thân, chuyện liên quan tới cha của Nhan Khê, cô ấy chưa bao giờ đề cập tới, Hứa Đào cũng không hỏi.
Chỉ biết là Lục Cẩm Phồn kinh doanh đồ trang điểm, cũng làm ăn thật lớn.
Lúc ban đầu, thời điểm Hứa Đào cưỡi xe đạp đưa Triệu Lệ Nam đi nhà giữ trẻ, Lục Cẩm Phồn cũng đã lái Santana màu bạc, như vậy có thể thấy, Lục Cẩm Phồn thật sự không đơn giản.
Phái nữ, độc lập nuôi dưỡng đứa trẻ, còn mở ra một công ty đồ trang điểm, ngay cả Hứa Đào từng có tiền lệ làm ra hành vi to gan cũng tự thẹn không bằng.
"Ngày mai mang Nhan Khê đi tiệm làm tóc sửa một chút, tóc của cô bé dài, bị kéo một chút cũng không sao." Hứa Đào nói chuyện.
"Đúng, sửa tóc một chút liền tốt, Tiểu Khê bảo bối đừng buồn được không?" Lục Cẩm Phồn sờ đầu một cái Nhan Khê.
“Dạ." Nhan Khê gật đầu.
Lục Cẩm Phồn thấy con gái quả thật không buồn, lúc này mới dắt tay Nhan Khê đi ra ngoài, đồng thời nói cám ơn với Triệu Lệ Nam: "Dì thay Nhan Khê cám ơn Tiểu Nam."
"Không cần cám ơn." Triệu Lệ Nam trả lời một câu.
Trong tròng mắt Lục Cẩm Phồn đều là ý cười, sau đó nhìn về phía Hứa Đào: "Tháng sau ngày 9 Kim Nam Hiên giúp tôi để dành phòng yến hội, công ty tôi khai trương tròn tám năm, chuẩn bị an bài cho các nhân viên mở họp hàng năm."
"Được." Hứa Đào đối với việc đặt bàn trước ở phòng yến hội Kim Nam Hiên đặt trước cơ bản đều nắm chắc: "Tôi để dành phòng Nam Sơn cho cô."
"Được, chẳng qua là phải giảm giá cho tôi đó.” Lục Cẩm Phồn gật đầu đùa giỡn với Hứa Đào.
"Dĩ nhiên." Hứa Đào tiếp lời.
Lục Cẩm Phồn cũng coi là khách hàng VIP của Kim Nam Hiên, không nói hôm nay hai người là quan hệ bạn bè thân thiết, chỉ riêng mấy năm này Lục Cẩm Phồn ủng hộ Kim Nam Hiên, Hứa Đào cũng sẽ giảm giá cho cô ấy.
"Vậy cứ quyết định như thế, công ty tôi còn một đống chuyện chờ tôi tới xử lý, hẹn gặp lại." Lục Cẩm Phồn kéo Nhan Khê đi ra cổng trường thì liền vội vả rời đi.
"Được, hẹn gặp lại." Hứa Đào đưa mắt nhìn hai mẹ con Lục Cẩm Phồn lên xe, ngay sau đó mới đi về phía xe nhà mình.
Ở chỗ ngồi phía sau, Hứa Đào nhìn Triệu Lệ Nam an tĩnh: "Bạn học Triệu Lệ Nam, đánh nhau thua rồi, cảm thụ như thế nào?"
Vẫn không tránh được số mạng bị vặn hỏi giễu cợt, Triệu Lệ Nam than thở một tiếng.
"Bọn họ là hai người." Giọng Triệu Lệ Nam bình tĩnh: "Thắng không anh hùng, con thua không phục."
"Còn không phục, thắng thua có quan trọng như vậy sao?" Hứa Đào nhíu mày.
". . ." Triệu Lệ Nam nhất thời có chút chột dạ, chuyện liên quan đến mặt mũi nam tử hán, đương nhiên là quan trọng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận