Thập Niên 80: Mẹ Kế Nuôi Con Hằng Ngày

Chương 452. Trứng gà 2

Lúc Triệu Lệ Nam nhìn thấy Hứa Đào di chuyển một chồng đề luyện tập thật dày đi vào phòng cậu, cậu bé trợn tròn mắt, cậu cương quyết không nói chuyện cuối cùng cũng mở miệng rồi.
“Đây là cái gì?” Ánh mắt Triệu Lệ Nam hoảng sợ.
“Đề luyện tập, con không nhìn ra sao?” Hứa Đào nhíu mày.
Chẳng lẽ bị đánh hỏng, hay là tức giận đến hồ đồ rồi?
Mặt Triệu Lệ Nam vô cùng sầu não, đương nhiên cậu bé nhìn ra, nhưng vấn đề là: “Mẹ đã nói hai chọn một, con bị đánh măng tre xào thịt rồi, mẹ còn định nói một đằng làm một nẻo sao?”
Người lớn có thể quá đáng như vậy ư? Thật sự không cần cân nhắc cậu sẽ suy sụp sao?
“Mẹ là loại người đó sao?” Hứa Đào buồn cười đặt đề luyện tập lên bàn cậu bé.
“Không phải, vậy cái này là cái gì?” Triệu Lệ Nam chỉ đề luyện tập, cậu hoa mắt sao?
“Ờ, cái này, đây là sự động viên yêu thương của mẹ.” Hứa Đào cười giải thích: “Cái này không phải sợ con buồn chán, mua cho con giết thời gian sao. Nếu nói phạt là năm mươi quyển đề luyện tập, trong đây mới ba mươi quyển mà thôi, toán, văn, anh mỗi loại mười quyển.” Hứa Đào nói xong còn cau mày với Triệu Lệ Nam.
“Con không buồn chán, không cần dùng đề luyện tập giết thời gian, cảm ơn ý tốt của mẹ.” Triệu Lệ Nam từ chối thái độ nghiêm túc thận trọng, định đưa đề luyện tập trên bàn ra khỏi phòng.
Ý tốt nhiều như vậy, cậu thật sự không cần!
“Lỡ như con buồn chán thì sao?” Hứa Đào dựa vào bàn sách của Triệu Lệ Nam nói chuyện.
“Ha ha, mới không có lỡ như.” Buồn chán cũng sẽ không làm đề luyện tập giết thời gian đâu!
Trái lại Hứa Đào rất bình tĩnh, gật đầu rồi đi ra khỏi phòng, nhìn Triệu Lệ Nam đem ba mươi quyển đề luyện tập đặt trên bàn bày bình hoa ở hành lang ngoài cửa.
“Xem ra con thật sự không cần những tình cảm chân thành đó của con rồi, ví dụ Garage Kit.” Hứa Đào khoanh tay trước ngực, lắc đầu than thở: “Thôi đi, mẹ vẫn là trực tiếp bảo cha con ném Garage Kit đi thôi!”
Ném?! Muốn ném bỏ Garage Kit của cậu!
“Mẹ, mẹ biết những cái Garage Kit của con đắt cỡ nào không?” Triệu Lệ Nam mở miệng hỏi.
Những thứ mẹ muốn ném đều là tiền ăn vặt và bạn bè thân thiết của cậu.
“Mẹ biết, bộ “Thiếu niên Ninja rùa đột biến” kia hình như cần một hai trăm đồng, năm ngoái con góp tiền tiêu vặt gần một năm, sau đó mặt dày nhờ mẹ Nhan Khê lúc đến Cảng Thành mang về cho con, đúng chứ.” Hứa Đào nhíu mày nói với Triệu Lệ Nam.
Một bộ Garage Kit một hai trăm, cậu bé cũng thật chịu chơi, gần hết tiền lương một tháng của mọi người, nhưng bộ Garage Kit đó làm quả thực tinh xảo, liên kết giá cả với đẳng cấp cũng không kỳ lạ.
“Ừm.” Triệu Lệ Nam đang bên bờ sắp khóc: “Vậy mẹ muốn ném đi đâu có thế nói cho con biết không? Con đi đợt nhặt.”
Hừ! Cậu bé vẫn nói thật, đi đợi nhặt, cô biết cậu bé định nhặt còn cầm đi ném ư? Vậy khác gì với đưa cho cậu, vốn còn tưởng rằng cậu bé sẽ cầu xin cô nữa! Chậc.
“Con đừng nghĩ nhặt được.” Hứa Đào lắc đầu.
“...” Triệu Lệ Nam mím môi: “Vậy làm sai mẹ mới không ném?”
Hứa Đào cười, xem kìa vẫn tự mình cắn câu rồi, cái cô đợi chính là câu này. Tiểu quỷ, còn ngây thơ muốn tức giận với người mẹ già này.
Cô nuôi cậu bé từ lúc hai tuổi đến bây giờ, tính tình cậu như thế nào, cô không hiểu hay không nắm rõ sao.
Hơn nữa cậu bé tức giận đáng yêu, làm cô càng muốn bắt nạt cậu, không biết có tức giận thành cá nóc phồng to không.
“Làm sao để không ném, vẫn còn có cách. Không ném cũng được, mẹ còn có thế trực tiếp trả lại cho con.” Hứa Đào cười.
Triệu Lệ Nam chớp mắt, dựng lỗ tai ngồi chờ tiếp, cậu bé biết, không thể dễ dàng lấy Garage Kit về, có lẽ giá phải trả không nhỏ.
“Như thế này, khi nào con làm hết ba mươi quyển đề luyện tập này, làm đúng chín mươi phần trăm, mẹ sẽ trả lại Garage Kit cho con, tiện thể lại tặng cho con thêm một bộ “Robot đại chiến”, như thế nào? Hứa Đào cười híp mắt nhìn Triệu Lệ Nam.
Đánh một roi cho viên kẹo, cô không tin Triệu Lệ Nam không mắc lừa, cậu bé vẫn luôn nghĩ đến bộ “Robot đại chiến” rất lâu rồi, đáng tiếc cậu không vừa ý bộ chất lượng kém, bộ cậu bé muốn vô cùng đắt.
Triệu Lệ Nam động lòng, suýt chút nữa lập tức đáp ứng, nhưng có thể đã trải qua một lần măng tre xào thịt, sự tin tưởng một trăm phần trăm của cậu bé với Hứa Đào cũng bớt đi một chút.
“Bộ “Robot đại chiến” trong nước hay nước ngoài?” Triệu Lệ Nam thích những thứ đồ này, cũng hiểu biết rất nhiều.
Dương Thành gần Cảng Thành, đồ cậu bé biết cũng nhiều. Hơn nữa ngoài việc cậu không thích đọc sách giáo khoa học sinh bình thường ra, giống với Hứa Đào, những quyển sách đa dạng khác cậu bé đều vui vẻ đọc.
Bạn cần đăng nhập để bình luận