Thập Niên 80: Mẹ Kế Nuôi Con Hằng Ngày

Chương 333. An bài 6

Lái xe hai ngày, mặc dù đường xá xa xôi, nhưng cho dù xa xôi cỡ nào thì cũng cuối cùng sẽ tới. Từ tỉnh Ôn đến Dương Thành, trải qua hơn một ngày một đêm, chạng vạng tối năm giờ mùng mười tháng giêng mới đến công ty Đào Viên.
Hứa Đào bọn họ mướn nhà chỉ có hai căn phòng, một nhỏ phòng chứa đồ lặt vặt còn chưa thu dọn, mặc dù Triệu Vệ Ny tuổi tác còn nhỏ, nhưng ở nhà cũng không thích hợp, Triệu Vệ Cường, Triệu Vệ Quốc chuẩn bị để cho anh vào ở nhà trọ của tài xê trong công ty Đào Viên.
Hứa Đào đang suy tư sau này nên an bài cho Triệu Vệ Ny ở đâu, tạm thời trước hết chuẩn bị để cho cô ở lại công ty, dù sao thì nhà trọ ở công ty Đào Viên cũng được thu dọn, cũng đặc biệt có một gian phòng nghỉ ngơi cho phụ nữ, trong nhà trọ là giường hai tầng.
Trong đó một giường hoàn toàn trống không, tạm thời để cho Triệu Vệ Ny ở một thời gian ngắn, cũng thuận tiện để cho Triệu Vệ Ny ở trong phòng bếp công ty hỗ trợ một chút, học vài thứ.
Trình độ học vấn của Triệu Vệ Ny là tốt nghiệp tiểu học, muốn tự mình đơn độc đi tìm một phần công việc thích hợp không dễ dàng, nhưng mà người cũng mang đến Dương Thành, phải phụ trách tới cùng.
Mặc dù Hứa Đào tạm thời không có quá nhiều dư định, cũng không biết an bài Triệu Vệ Ny thế nào, nhưng cũng biết, năm nay cô có không ít dự định mới, hơn nữa cũng không thể để cho Triệu Vệ Ny không thể làm được chuyện gì.
Nghĩ tới đây, Hứa Đào tự mình cũng không khỏi không nhịn được than thở, đều do đứa nhỏ Triệu Vệ Lan kia.
Trong công ty Đào Viên, tháng này người làm ca ngày là Vương Quyên Quyên và Tô Mỹ Lệ, chạng vạng tối, đã sắp đến giờ cơm, Tô Mỹ Lệ và Vương Quyên Quyên đều ở bên trong phòng bếp bận rộn.
"Anh, nơi này chính là công ty xe taxi sao?" Triệu Vệ Cường ôm Triệu Lệ Nam, nhìn bãi đậu xe công ty hỏi.
"Ừ." Triệu Vệ Quốc gật đầu.
Sau khi Triệu Vệ Ny xuống xe, cô gái nhỏ liền giữ khuôn phép ở một bên, cô ấy vốn ăn bận quần áo bông chất phác, có thể nhìn ra được cô ấy cũng tò mò, nhưng vẫn không nhìn đông nhìn tây, thành thật đi theo sau lưng Triệu Vệ Quốc và Hứa Đào vào trong công ty.
"Ông chủ, bà chủ trở lại rồi." Vương Quyên Quyên và Tô Mỹ Lệ ở trong phòng bếp bận bịu xào thức ăn, nghe được âm thanh xe, thấy thời gian còn sớm, cho là có tài xế trở lại trước thời hạn, liền từ cửa sổ nhìn ra phía bên ngoài, khi nhìn thấy Triệu Vệ Quốc và Hứa Đào thì cũng vui vẻ cười lên.
Qua năm mới, trên mặt Vương Quyên Quyên đeo đồ che miệng mũi và cái mũ như cũ, lúc nói chuyện vẫn rất nhẹ nhàng nhỏ nhẹ.
"Trở lại." Hứa Đào cười nhìn Vương Quyên Quyên và Tô Mỹ Lệ một chút: "Mọi người chuẩn bị cơm tối cho nhân viên sao?"
"Đúng vậy bà chủ." Tô Mỹ Lệ rất là lưu loát xắc thức ăn đáp lời.
"Đây là hai vị nhân viên ca ngày trong tháng này ở phòng ăn nhỏ của công ty, Vương Quyên Quyên và Tô Mỹ Lệ." Hứa Đào giới thiệu cho Triệu Vệ Ny và Triệu Vệ Cường ở sau lưng.
Sau này Triệu Vệ Ny và Triệu Vệ Cường cũng sẽ đi làm ở công ty, tự nhiên cũng phải biết.
Hứa Đào chủ động giới thiệu hai người, lại giới thiệu Triệu Vệ Cường và Triệu Vệ Ny ở sau lưng: "Đây là Triệu Vệ Cường, là em trai của Vệ Quốc, em chồng tôi. Đây là một em gái nhỏ nhà hàng xóm, tên là Triệu Vệ Ny, sau này cô ấy cũng sẽ tạm thời ở hỗ trợ phòng bếp nhỏ của công ty, mọi người chiếu cố cô ấy một chút."
"Được rồi bà chủ." Vương Quyên Quyên và Tô Mỹ Lệ đồng thời gật đầu.
Liên quan tới chuyện an bài cho Triệu Vệ Ny, ở trên đường Hứa Đào đã nghỉ xong, cũng nói với Triệu Vệ Ny, trước tiên sẽ an bài cô ấy ở công ty, để cho cô ấy giúp làm cơm trong phòng bếp, cũng sẽ trả tiền lương.
Triệu Vệ Ny đối với lần này rất cảm kích cũng rất vui vẻ, cũng mới biết được Hứa Đào và Triệu Vệ Quốc lại mở một công ty ở Dương Thành, thật sự là lợi hại.
Mặc dù Triệu Vệ Ny không đi học bao nhiêu, nhưng cũng thật biết điều rất hiểu chuyện, biết tự mình đi theo Hứa Đào một đường tới Dương Thành là phiền phức lớn, cho nên vẫn luôn thành thật nghe theo an bài của Hứa Đào.
"Xin chào hai chị." Triệu Vệ Ny nhìn Vương Quyên Quyên và Tô Mỹ Lệ cười cười.
Mấy người thăm hỏi sức khỏe xong, ngay sau đó Hứa Đào nhìn Triệu Vệ Ny: "Đi thôi, Vệ Ny, chị dẫn em đi đến nơi nghỉ ngơi nhìn xem một chút."
Hứa Đào nói với Triệu Vệ Ny xong, quay đầu lại nói với hai người Vương Quyên Quyên: "Cô ấy không có chỗ ở, tạm thời sẽ ở trong phòng nghỉ ngơi của công ty."
"Bà chủ. . ." Vương Quyên Quyên và Tô Mỹ Lệ hai mắt nhìn nhau một cái, xoắn xuýt mở miệng gọi Hứa Đào lại.
"Làm sao vậy?" Hứa Đào dừng lại bước chân.
"Trong phòng nghỉ ngơi có người đang ở." Vương Quyên Quyên mở miệng giải thích một câu, trên mặt có chút lúng túng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận