Thập Niên 80: Mẹ Kế Nuôi Con Hằng Ngày

Chương 628. -

Từ góc nhìn của bà ta, Lại Phân Phân khóc lóc cầu xin chính là đã góp sức cho Hứa Gia Đống, khiến cậu ta chắc chắn Lại Phân Phân không nỡ bỏ bà ta, mới khiến cho bà ta càng thêm bị động, bị con rể tương lai tóm được cái gáy, đây thật sự phiền muộn.
Cũng mãi cho đến giờ phút này, mẹ Lại vẫn cảm thấy Hứa Gia Đống chỉ là đang càn rỡ uy hiếp, cũng không phải thật sự định hủy hôn.
Cho dù cậu ta là sinh viên đại học danh tiếng, nhưng suy cho cùng là người trẻ tuổi từ vùng khác đến, ở Hộ Thành này, nói lớn không lớn, nói nhỏ cũng không nhỏ, nhà bọn họ ít nhiều cũng có chút mạng lưới giao thiệp, thật sự muốn ra khỏi phòng, hủy hôn, tương lai của cậu ta cũng gần như nên chấm dứt rồi.
Hôm nay Hứa Gia Đống thật sự dám khiến cho nhà bọn họ khó xử, vậy chính là gây thù chuốc oán, bà ta đánh cược tính mạng, cũng muốn Hứa Gia Đống chật vật cuốn gói khỏi Hộ Thành.
Sinh viên đại học danh tiếng thì làm sao, chẳng qua là người nhà quê không có tiền không có thế mà thôi.
“Cha, mẹ, mọi người đi đi.” Hứa Gia Đống dìu đỡ mẹ Hứa, định rời khỏi phòng trang điểm.
Mắt mẹ Hứa ửng đỏ, kéo cánh tay Hứa Gia Đống khuyên cậu ta: “Gia Đống, mẹ và cha con không ăn cơm nữa, con cố gắng hoàn thành hôn lễ với Phân Phân là được, con là đàn ông, không thể khiến nhà gái khó xử ở giờ phút quan trọng này.”
Mẹ Hứa khó chịu nhưng suy cho cùng vẫn muốn khuyên Hứa Gia Đống bỏ ý nghĩ đi, vì một vấn đề chỗ ngồi ăn cơm làm ầm ĩ đến mức hủy bỏ hôn lễ, làm hỏng một mối hôn sự, nhìn từ phía mẹ Hứa, không đáng.
Nếu mẹ Hứa sớm biết đến tham gia hôn lễ là tình hình như vậy, chắc chắn sẽ không chịu đến Hộ Thành.
Bọn họ không đến Hộ Thành thì sẽ không xảy ra chuyện này, cuối cùng vẫn là người làm cha mẹ bọn họ làm cho con trai mất mặt.
Mặc dù không nói gì, không làm gì, nhưng thân phận và sự tồn tại của bọn họ đã khiến cho phía sui gia xem thường.
“Mẹ, thật sự không được.” Hứa Gia Đống lắc đầu bất đắc dĩ.
Có một số việc có thể nhịn, nhưng có một số thật sự không được.
Hứa Đào ở bên cạnh nhìn Hứa Gia Đống, dáng dấp Hứa Gia Đống trưởng thành có chút đẹp trai, rất có phong cách của Kim Thành Vũ thời còn trẻ, cả người cũng mang theo khí chất thu hút người khác.
Nếu nói Triệu Vệ Quốc là trưởng thành chững chạc, bởi vì cuộc đời quân nhân khiến cho cả người đều có khí chất chính trực mạnh mẽ, nhìn thấy anh thì có thể cảm nhận được Triệu Vệ Quốc là một người vô cùng đáng tin cậy.
Vậy Hứa Gia Đống chính là thuộc về kiểu đàn ông thanh tú đẹp đẽ, trong sự bình tĩnh lại xen lẫn khí chất của người trí thức, tính cách lạc quan lại sầu muộn, nhưng lại pha lẫn hòa hợp hoàn hảo cảm giác giữa lịch sự và cặn bã.
Cả hai đời trước sau Hứa Đào vì thích cái đẹp đã từng nhìn rất nhiều anh đẹp trai, ánh mắt cô vô cùng kén chọn, nhưng cũng phải thừa nhận, đàn ông như Hứa Gia Đống, nếu thân phận không phải chị em, chắc chắn cô sẽ rất thích.
Cái loại khí chất thanh tú đẹp đẽ cố hết sức kiềm chế trên người cậu ta, phá bỏ sự bình tĩnh của cậu ta, loại người này, cậu ta đánh vỡ tất cả phòng bị trên người vì bạn, nổi điên vì bạn, thất thường vì bạn, yêu đến mức không dao động, mê mẩn, chỉ nghĩ tới thôi cũng chắc chắn kích thích.
Cũng vì thế, Hứa Đào cảm nhận được, em trai Hứa Gia Đống đối với Lại Phân Phân chỉ là mức độ thích mà thôi, cũng không đến yêu.
Cậu ta dường như còn chưa học được yêu người khác, cảm giác dường như có chút cặn bã.
Nhưng Hứa Đào lại dường như có thể hiểu được vì sao lại như vậy, quả thực điều kiện của Lại Phân Phân thật sự không xứng với Hứa Gia Đống, người khiến cho Hứa Gia Đống mất khống chế, tâm trạng sụp đổ nổi điên, chắc chắn sẽ không phải một người mềm yếu đến không có chủ kiến.
Kết hôn cũng tốt, tình yêu cũng được, chỉ có thế lực tương đương mới có thể hứng thú.
Nếu không chênh lệch một phương diện, trong thời gian ngắn không có vấn đề, thời gian dài mà nói, hiển nhiên không có cách nào dài lâu, Hứa Gia Đống cần một người phụ nữ có thể ổn định được cậu ta, hiển nhiên không phải Lại Phân Phân.
“Mẹ, con cháu tự có phúc của con cháu, Gia Đống thằng bé trưởng thành rồi, thằng bé biết bản thân nên quyết định như thế nào.” Hứa Đào an ủi đỡ một bên cánh tay mẹ Hứa.
Bạn cần đăng nhập để bình luận