Thập Niên 80: Mẹ Kế Nuôi Con Hằng Ngày

Chương 9. Đái dầm

Thẳng thắn mà nói mối quan hệ giữ Tiểu Nam và nguyên chủ Tiểu Đào không hòa hợp, thời điểm ở Triệu gia thôn, tiểu gia hỏa này khi ở với bà nội Tống Tiểu Yến, cái miệng nhỏ của bé đô đô nói chuyện nhưng từ lúc ở trên xe lửa tới giờ Tiểu Nam vẫn chưa nói qua một câu, có thể thấy được bé là chán ghét cô.
“….” Tiểu Nam đối diện với câu hỏi của Hứa Đào phải đưa ra đáp án trọng đại ngủ với khiến bé khó xử hết nhìn Triệu Vệ Quốc lại nhìn sang Hứa Đào, đôi mắt ngân ngấn lệ ủy khuất cuối đầu
Bé muốn ngủ cùng bà nội……..
Triệu Vệ Quốc tuy là nam nhân nhưng ít nhiều có thể cảm nhận được sự mâu thuẫn tâm lý của con trai, nhìn ra vẻ mặt ghét bỏ của bé, bị con trai ghét bỏ như vậy nói thật tâm tình anh không tốt xíu nào, nhìn đến nước mắt của con trai, muốn mở miệng răn dạy bé chỉ đành nuốt lại trong bụng.
Đây là con trai của anh nha, hơn nữa con trai vẫn còn nhỏ!!!
“Vậy theo mẹ ngủ được không?” Hứa Đào nhìn Tiểu Nam rối rắm nên không đành lòng tiếp tục hỏi bé nữa.
Tiểu Nam không hổ là nam chủ trong tiểu thuyết, tiểu gia hỏa này rất đáng yêu, trắng noãn sạch sẽ, có thể nhìn thấy nhan sắc này lớn lên hại nước hại dân thế nào rồi, nhưng tính tình có điểm hơi ngượng ngùng nha.
Tiểu Nam cắn môi dùng đôi mắt ướt nhẹp nhìn Hứa Đào, lại nhìn sang Triệu Vệ Quốc, sau đó miễn cưỡng gật đầu.
So với hung thần lão ba thì bé tình nguyện chọn Hứa Đào, tuy rằng Hứa Đào đối xử với bé không tốt nhưng bé nhận thức Hứa Đào nhiều hơn lão ba, trẻ con nào biết tốt xấu nên theo bản năng lựa chọn người quen thuộc với mình nhất.
“Được rồi, nhưng buổi tối Tiểu Nam đừng đái dầm nha” Hứa Đào thuận miệng đùa bé một câu.
Cô biết Tiểu Nam tuổi vẫn còn nhỏ, mới hai tuổi hơn, nói chuyện biểu đạt còn chưa rành, ban đêm lại uống nhiều nước, nên nếu đái dầm là chuyện bình thường.
“Không, không đái dầm” Tiểu Nam lúc đầu ủy khuất mếu máo khóc nên hốc mắt hồng hồng, nghe Hứa Đào nói đái dầm bé liền cảm thấy thẹn thùng, hai cánh tay béo đô đô thị quãn bách nhéo nhéo vạt áo mở miệng đáp, ruốt cuộc cái miệng nhỏ này cũng chịu nói ra một câu.
Hứa Đào nghe bé nói chuyện cảm xúc kinh hỉ nhướng mày, tiểu gia hỏa này rốt cuộc cũng nguyện ý nói chuyện khiến cô cảm thấy vui vẻ.
Tiểu Nam nói chuyện còn mang theo âm thanh mềm mại của trẻ con, tuy rằng bé không nói nhiều nhưng có thể cảm nhận được tư duy của bé thực rõ ràng, khi cùng cô nói chuyện bé có thể nghe hiểu được, lời nói tựa hồ như một đứa trẻ năm tuổi, có thể thấy bé thập phần thông minh, ngoan ngoãn.
“Đi thôi, về phòng ngủ nào” Hứa Đào vươn tay hướng Tiểu Nam ý muốn nắm tay bé
Tiểu Nam thực nghe lời, lập tức từ trên ghế trèo xuống đi đến trước mặt Hứa Đào, nhưng bé lại không nắm lấy tay cô, tự chính chân nhỏ của mình di chuyển về phòng.
Thời điểm nấu nước Hứa Đào có nhìn đến bố cục phòng, bên cạnh phòng bếp là một phòng khác nhỏ, tiếp đến là phòng còn lại, diện tích lớn nhỏ giống nhau, trong đó phòng đầu tiên hẳn là của Triệu Vệ Quốc, bên trong tràn ngập không khí đặc trưng của phòng quân nhân, chăn giường cũng được xếp đến chỉnh tề, Hứa Đào nhìn phòng này lại nhìn tiếp hai phòng trống bên này, trong đó có một phòng kê duy nhất một cái giường, không có trang trí gì thêm, gian còn lại là để đồ vật linh tinh.
Bạn cần đăng nhập để bình luận