Thập Niên 80: Mẹ Kế Nuôi Con Hằng Ngày

Chương 617. -

Triệu Lệ Nam lại thấy tim đập liên hồi, hô hấp đều ngưng lại, nhanh chóng nhảy vào hồ sen, nhấc cô bé lên, kéo ra ngoài giống như nhổ cà rốt.
“Oa!” Sau khi Triệu Lệ Noãn được kéo lên khắp mặt khắp người đều là bùn của hồ sen, trên mặt đều là bùn lắng đen thùi lùi, đôi mắt cô bé cũng không mở ra, mặt đầy bùn, há miệng khóc.
Bản thân cô bé cũng bị dọa sợ, may mắn lúc này là mùa hè, cả người ướt nhẹp cũng không sao, chỉ là chúi vào trong hồ sen, cảm giác ngạt thở giãy dụa trong đó, khiến Triệu Lệ Noãn hoảng sợ.
Trái tim Triệu Lệ Nam đập thình thịch thình thịch điên cuồng, nghe thấy tiếng khóc của cô bé, hô hấp thở nhẹ nhõm, sau đó buồn cười dùng tay lau bùn trên mặt em gái an ủi: “ Không sao, không sao rồi, ngoan, Noãn Noãn đừng khóc, anh trai ở đây!”
Nếu không cô bé vừa mới chúi vào hồ sen, lúc này vô cùng chật vật, người làm anh trai này cũng bị dọa không hề nhẹ, thực ra Triệu Lệ Nam càng muốn đánh mông cô bé một cái, tiện thể cười nhạo cô bé một chút.
Phải biết vừa nãy khi nhìn thấy cô bé trượt chân chúi xuống hồ sen, trái tim của cậu cũng bị dọa ngừng đập.
May mắn cậu vẫn luôn lo lắng cho cô bé, đi theo ở xa xa nhìn, hai ngày nay cô bé và trẻ con của thôn họ Hứa chơi đùa điên rồi, căn bản đều không để cho Triệu Lệ Nam theo, còn ghét bỏ người anh trai này.
Cậu vẫn luôn không yên tâm, ở xa xa trông cô bé, nếu không lúc này không chừng cô bé đã xảy ra chuyện gì, nghĩ đến đây, Triệu Lệ Nam nghĩ mà sợ.
“Oa, anh trai!” Triệu Lệ Noãn nhắm mắt khóc, khóc lóc cả người dựa vào trên người Triệu Lệ Nam.
Bùn và nước bẩn đều dính cả người Triệu Lệ Nam, Triệu Lệ Nam hơi mắc bệnh sạch sẽ cũng không nói thêm gì, vừa lau bùn trên đầu, trên mặt cô bé, vừa đi vào nhà.
“Hu hu…” Triệu Lệ Noãn khóc thút thít.
Hứa Đào đang ở trong nhà nghỉ trưa, mùa hè ở tỉnh Ôn, huyện Phượng Hoàng của khu Cao Sơn, nhiệt độ vừa phải, không nóng cũng không lạnh chút nào, đúng lúc là thánh địa tránh nóng của mùa hè.
Nhất là đã quen với cái nóng của mùa hè ở Dương Thành, nhiệt độ mùa hè của huyện Phượng Hoàng quả thật chính là một nơi tuyệt vời.
Lúc Hứa Đào mới trở về không thích ứng lắm, nhưng hai ngày nay cũng đã bắt đầu cân nhắc sau này rảnh rỗi, vào mùa hè dẫn Triệu Vệ Quốc và con cái về tỉnh Ôn nghỉ hè.
Như vậy, vừa có thể để cho Triệu Lệ Noãn có cuộc sống tuổi thơ ở thôn quê, cũng có thể cảm nhận được sự khác biệt giữa nông thôn và thành thị, nếu đứa trẻ chưa từng sống cuộc sống ở nông thôn, cũng là một trong những tiếc nuối.
“Oa! Hu hu…” Lúc Hứa Đào đang nằm mơ màng buồn ngủ liền nghe thấy tiếng khóc của Triệu Lệ Noãn truyền đến.
Cô bé cất giọng khóc lóc ồn ào, khóc rất tốn sức.
Hứa Đào kinh ngạc thức dậy ra ngoài, liền nhìn thấy Triệu Lệ Noãn cả người đầy bùn khóc lóc, còn cọ bộ dáng chật vật khiến người Triệu Lệ Nam đầy bùn.
Mà ở của nhà họ Hứa bên kia còn có bốn năm đứa trẻ cả người ướt nhẹp, gương mặt sợ hãi thò đầu vào trong nhà.
“Đây là làm sao vậy?” Hứa Đào đi qua hỏi thăm.
“Chơi bên cạnh hồ sen, không cẩn thận chúi vào trong hồ.” Triệu Lệ Nam giải thích một câu.
Hứa Đào gật đầu, nhìn dáng vẻ của Triệu Lệ Noãn, lại nhìn Triệu Lệ Nam một cái, không khỏi nhớ lại cảnh tượng Triệu Lệ Nam lúc nhỏ chúi vào trong xi măng.
Hai anh em thật sự ăn ý, ngay cả lịch sử tuổi thơ cũng giống nhau như vậy.
Hứa Đào và Triệu Lệ Nam an ủi Triệu Lệ Noãn, mẹ Hứa vội đi nấu nước nóng, lăn qua lăn lại vất vả hơn hai tiếng đồng hồ, mới miễn cưỡng tắm Triệu Lệ Noãn sạch sẽ, tâm trạng được xoa dịu xuống.
Mấy ngày trước Triệu Lệ Noãn đã chơi điên cuồng, cũng không cần anh trai, chúi xuống hồ sen một lần, sau khi tắm rửa sạch sẽ, cô bé cũng ủ rũ, toàn bộ quá trình đều dính vào trong lòng Triệu Lệ Nam không xuống, ngay cả ăn cơm cũng phải dựa vào lòng của Triệu Lệ Nam.
“Noãn Noãn, con đừng treo trên người anh con, ngồi ăn cơm đàng hoàng.” Hứa Đào bất lực nói.
“Không.” Triệu Lệ Noãn lắc đầu, cả người cũng dùng sức nhích vào người Triệu Lệ Nam, rất sợ Hứa Đào sẽ bắt cô bé đi từ trong lòng anh trai.
“Không.” Triệu Lệ Noãn vẫn lắc đầu.
Sau khi chúi xuống hồ sen, Triệu Lệ Noãn có hơi không có cảm giác an toàn, duy chỉ có vùi trong lòng Triệu Lệ Nam mới vui vẻ một chút.
Toàn bộ quá trình mặc kệ Hứa Đào dỗ dành như thế nào cũng không được, Hứa Gia Đống dỗ cũng vô dụng, cha mẹ Hứa vắt óc tìm kế lấy lòng cũng vẫn thờ ơ như vậy.
Bạn cần đăng nhập để bình luận