Thập Niên 80: Mẹ Kế Nuôi Con Hằng Ngày

Chương 126. Quá mệt mỏi 1

“Mặc kệ.” Triệu Vệ Quốc thoải mái trả lời Hứa Đào một câu: “Ngày mai hẵng dọn.”
Hiện tại anh cảm thấy, so với việc thu dọn bát đũa, anh càng muốn thu thập Hứa Đào hơn, hiển nhiên thu thập cô dễ hơn, cũng khiến anh có hứng thú hơn.
Hứa Đào chớp mắt từ chối: “Không được, trời nóng nực, không dọn sáng mai sẽ thối chết.”
Trời này, sao có thể để những đồ ăn này qua đêm được.
Hứa Đào cũng không cho Triệu Vệ Quốc lười biếng, kéo anh cùng nhau nhanh chóng dọn dẹp bát đũa. Triệu Vệ Quốc không còn cách nào, chỉ có thể giúp đỡ. Người đàn ông đã uống nhiều rượu, không hoàn toàn say, nhưng cũng không tỉnh táo lắm.
Hứa Đào và Triệu Vệ Quốc cùng nhau dọn dẹp tất cả bát đũa, rửa sạch xếp ở bếp xong cũng đã hơn nửa tiếng rồi.
Hứa Đào mệt tới nhe răng há miệng, mùi khói dầu lượn lờ suốt cả ngày, cô mệt đến mức không thể đứng thẳng người được, còn phải nấu nước tắm nữa.
Thật ra Triệu Vệ Quốc cũng không say hoàn toàn, nửa say nửa tỉnh giúp đỡ Hứa Đào đang bận rộn.
“Anh xách nước nóng giúp em.” Triệu Vệ Quốc nhìn Hứa Đào dùng lò than nấu nước nóng. Người đàn ông ân cần giúp đỡ.
Hứa Đào thấy vậy cũng không từ chối, dù sao một thùng nước nóng lớn quả thực rất nặng, mà Triệu Vệ Quốc đã muốn giúp đỡ, Hứa Đào cũng vui vẻ. Cô vui vẻ ôm khăn lông và đồ ngủ đi theo Triệu Vệ Quốc ra phía sau.
“Được rồi, anh ra ngoài đi!” Hứa Đào thấy Triệu Vệ Quốc xách nước nóng qua đặt ở nhà vệ sinh, liền phất tay đuổi người đàn ông đi một cách rất lạnh lùng.
Cảm giác dùng xong liền vứt đi!
Triệu Vệ Quốc nhìn Hứa Đào nhướng mày, nhìn cô để đồ ngủ và khăn lông lên cái giá bên cạnh, đợi lúc Hứa Đào quay người lại, người đàn ông tự ý cúi người đến gần, môi mỏng lắp kính đôi môi đỏ mọng kiều diễm ướt át.
“A.”
Hứa Đào không ngờ rằng Triệu Vệ Quốc sẽ tấn công bất ngờ, nụ hôn của người đàn ông vừa nóng bỏng vừa chan chứa tình cảm, hoàn toàn không cho Hứa Đào bất kỳ cơ hội nào để suy nghĩ, đè cô vào tường mặc sức chiếm lấy.
Hứa Đào bối rối nghĩ, người đàn ông này đột nhiên rất bá đạo và rất gợi cảm, nhưng có thể không ở nhà vệ sinh không.
Cái trò chơi Kabedon trên tường phòng tắm này, nếu đổi lại làm trong truyện tổng tài bá đạo, có thể rất lãng mạn và đẹp đẽ, nhưng lúc này là những năm 80, nhà vệ sinh là kiểu ngồi xổm còn có mùi, dù Hứa Đào chú ý giữ vệ sinh, nhưng nó vẫn là nhà vệ sinh, không thơ mộng một chút nào!
“Đừng!”
Hứa Đào bực bội lấy lại suy nghĩ, nhưng không hôn người đàn ông, cô đặt tay lên vai Triệu Vệ Quốc để ngăn người đàn ông vén quần áo cô.
“Cùng nhau tắm nào.” Triệu Vệ Quốc đề nghị với đôi mắt sáng ngời và tràn đầy mong chờ.
Không cần phải kích thích như vậy! ! !
Hứa Đào trừng mắt: “Không được, với điều kiện tồi tệ này, trò bữa tiệc trong phòng tắm này em không tiếp nhận được! Hơn nữa còn không có bồn tắm lớn, không có gương soi toàn thân, quả thực là không hoàn mỹ chút nào! Anh đi ra ngoài cho em!” Hứa Đào nói xong liền đuổi người.
Triệu Vệ Quốc không hiểu được hoàn toàn ý nghĩa trong lời nói của Hứa Đào, anh chỉ biết, anh rất muốn làm một số chuyện kích thích cùng Hứa Đào.
“Thử xem sao?” Chuyện tắm cùng nhau gì đó thật sự rất tốt nha.
“Triệu Vệ Quốc, anh đi ra ngoài đi.” Hứa Đào tỏ vẻ nhõng nhẽo, mới không thể để người sói này được như ý.
Bữa tiệc nhà vệ sinh gì đó, Hứa Đào thân là người đứng đắn phải tỏ vẻ nghiêm túc từ chối.
Triệu Vệ Quốc đành chịu, bị Hứa Đào đẩy từ nhà vệ sinh ra ngoài, người đàn ông chỉ có thể trơ mắt nhìn cánh cửa nhỏ kia đóng lại, đưa tay lên sờ mũi một cái, người đàn ông cũng không vội đi, khả năng nghe của anh cực tốt, anh đứng ở cửa bình tĩnh lắng nghe tiếng nước, tiếng tắm rửa trong nhà vệ sinh.
Tất cả đều rất kích thích.
Triệu Vệ Quốc sâu sắc cảm thấy rằng có một số thứ không nhìn thấy, đều là những thứ bổ não, càng khiến anh hưng phấn, không sai, hiện tại anh rất hưng phấn.
Thậm chí có một loại kích thích anh đá tung cánh cửa trước mặt này.
Lúc Hứa Đào tắm xong mở cửa ra, thì nhìn thấy Triệu Vệ Quốc còn đứng ở cửa, người đàn ông nhìn cô chằm chằm với ánh mắt đáng sợ, giống như con hổ đói khát mười mấy năm vậy.
Trong lòng Hứa Đào thầm kêu không ổn, cũng nhìn ra sự sốt ruột của người đàn ông, trong tay còn cầm quần áo, chuẩn bị đặt vào bồn rửa tay để ngày mai ngủ dậy giặt, nhưng nhìn thấy Triệu Vệ Quốc đã biến thành người sói, khom người đưa tay nhấc cô lên, gác cô lên vai anh, bị anh ung dung vác lên sải bước đi vào phòng.
Hứa Đào cúi đầu, nhìn thấy nhịp chân của Triệu Vệ Quốc, từ tốc độ của người đàn ông cũng đủ để nhìn ra, anh rất nóng vội.
“Triệu Vệ Quốc, anh chưa tắm đấy!” Hứa Đào vỗ lưng người đàn ông.
Cô tắm rửa sạch sẽ, thơm tho là vì đi ngủ, nghỉ ngơi, không phải vì tắm rửa sạch sẽ để anh giày vò.
Bạn cần đăng nhập để bình luận