Thập Niên 80: Mẹ Kế Nuôi Con Hằng Ngày

Chương 210. Học xe 3

"Cha cha, cha mua đùi gà cho mẹ ăn." Triệu Lệ Nam khoanh hai tay trước ngực, vẻ mặt nghiêm túc yêu cầu Triệu Vệ Quốc, đáng tiếc tay nhỏ ngắn không phối hợp, hai cái tay chỉ có thể gác trên cánh tay một lên một xuống.
"Là con muốn ăn đùi gà thì có.” Triệu Vệ Quốc buồn cười chọc cậu bé.
"Không phải, cho mẹ ăn." Triệu Lệ Nam lắc đầu: "Ăn đùi gà, mau khỏe."
"Được, buổi tối mua đùi gà cho mẹ ăn." Triệu Vệ Quốc miễn cưỡng phụ họa cùng đứa nhỏ.
"Được rồi." Lúc này Triệu Lệ Nam mới hài lòng buông hai tay nhỏ mập mạp xuống.
Hứa Đào ôm ly nước lớn, một bên uống, một bên nhìn Triệu Vệ Quốc và Triệu Lệ Nam đối thoại, dù là bụng khó chịu, nhưng cũng cảm thấy rất vui vẻ, hai người này, một người là chồng cô, một người là con trai cô. Thật tốt.
"Em uống xong nước đường đỏ thì nằm xuống nghỉ ngơi một hồi, hôm nay đừng viết tiểu thuyết nữa, nghỉ ngơi thật tốt." Triệu Vệ Quốc vừa nói chuyện, vừa cúi đầu nhìn đồng hồ đeo tay một cái: "Anh đợi lát nữa sẽ mang Tiểu Nam tới công ty, đở cho nó ảnh hưởng em nghỉ ngơi, anh sẽ mua cơm trưa đưa về."
"Ừ." Hứa Đào gật đầu.
Vào lúc này cô bị kinh nguyệt hành hạ, ngoại trừ nằm tiêu phí thời gian, những chuyện khác cũng không muốn làm.
"Không đi công ty, con phải ở cùng mẹ." Triệu Lệ Nam nghe hiểu lời Triệu Vệ Quốc, hừ hừ vểnh miệng kháng nghị.
"Không được, con phải đi đến công ty với cha." Triệu Vệ Quốc không cho Triệu Lệ Nam cự tuyệt, đưa tay ôm đứa nhỏ tới, nếu như Triệu Lệ Nam lớn tuổi thêm một chút, bảy tám tuổi, anh cũng không có vấn đề, nhưng mà đứa nhỏ mới hơn ba tuổi, đứa nhỏ ba tuổi hoàn toàn cũng cần người chăm sóc, bỏ ở nhà, không chừng còn phải để cho Hứa Đào chăm sóc cậu bé.
Hứa Đào đau thành như vậy rồi, đứa nhỏ còn ở bên cạnh làm phiền, anh nơi nào chịu để cho tiểu tử thúi này ảnh hưởng Hứa Đào nghỉ ngơi.
"Mẹ." Triệu Lệ Nam lập tức nhìn về phía Hứa Đào.
"Đi đi! Tiểu Nam không phải rất thích xe sao, cùng cha đi công ty chơi xe đi, mẹ ở nhà ngủ." Hứa Đào đặt nước đường đỏ vào trong hộc tủ bên cạnh đầu giường, nghiêng đầu sờ đầu Triệu Lệ Nam một cái trấn an.
"Được rồi!" Triệu Lệ Nam không muốn nhưng dưới sự trấn an của Hứa Đào thì vẫn đồng ý.
"Em uống hết nước đường đỏ đi." Triệu Vệ Quốc đưa tay sờ tóc Hứa Đào một cái, nhìn Hứa Đào uống mấy hớp thì đã yếu ớt buông xuống, cảm thấy không biết làm sao: "Anh biết không ngon, uống nhiều một chút!"
"Được rồi!" Hứa Đào không biết làm sao nhận lấy nước đường đỏ Triệu Vệ Quốc bưng tới, một câu được rồi miễn cưỡng đồng ý giống nhau như đúc với Triệu Lệ Nam.
Triệu Vệ Quốc nghe cô nói xong, không nhịn được câu môi khẽ cười, nhìn nữa cô cầm muỗng canh uống từng miếng từng miếng, rồi còn nhìn sang anh hất hất cằm biểu tình.
Cô gái này ngây thơ giống như Triệu Lệ Nam vậy!
"Mẹ, mẹ uống nhanh, uống rồi cha cha mua đùi gà cho mẹ ăn." Đứa nhỏ thích ăn đùi gà, cảm thấy đùi gà đối với Hứa Đào hẳn cũng rất có sức dụ dỗ.
"Được nha." Hứa Đào có thể nói gì, không có biện pháp, không thể làm gì khác hơn là cố gắng uống, uống xong thì chồng và con trai cũng hài lòng.
Triệu Vệ Quốc mang Triệu Lệ Nam đi công ty, Hứa Đào cũng uống hơn phân nửa nước đường đỏ rồi nằm xuống, bởi vì nước đường đỏ, cả người cô cũng nóng một chút.
Hơn nữa Triệu Vệ Quốc rất cẩn thận tỉ mỉ, sợ c chân ô lạnh, mới vừa rồi lúc mang Triệu Lệ Nam đi bệnh viện, còn cố ý đi nói với y tá muốn lấy mấy chai nước biển không.
Thời đại này mọi người đều rất tiết kiệm, cũng rất biết lợi dụng phế phẩm.
Bình thủy tinh vô nước biển có chất lượng rất tốt, nấu nước nóng rót vào đặt ở trên giường, mùa đông cũng có thể nóng hổi cả đêm, Triệu Vệ Quốc cầm chai về, tỉ mỉ rửa sạch sẻ, rót đầy nước nóng đặt ở dưới chân Hứa Đào.
Hứa Đào cọ cọ chăn ấm áp, thoải mái cảm thán một tiếng, nhắm mắt mơ mơ màng màng ngủ.
Kinh nguyệt viếng thăm, Hứa Đào cũng rất lười biếng, nhưng mà lại gây đau đớn, ngày thứ nhất và ngày hôm hai đặc biệt nghiêm trọng, ngày thứ ba tương đối mà nói thì đã bình thường hơn rất nhiều, trừ mỏi eo đau lưng như cũ ra.
Hứa Đào ở nhà ngây ngô hai ngày, ngày thứ ba đi công ty, bởi vì chỉ còn một ngày nữa là phòng ăn công ty chuẩn bị khai trương rồi.
Tài nấu nướng của hai người Ngô Huệ và Quách Bình Bình cũng vậy, Vương Quyên Quyên lại đơn độc làm việc ban đêm, cho nên vào thời điểm Ngô Huệ và Quách Bình Bình làm món ăn Hứa Đào phải tới canh chừng một chút.
Bạn cần đăng nhập để bình luận