Thập Niên 80: Mẹ Kế Nuôi Con Hằng Ngày

Chương 335. Tự tin 2

"Bà chủ và ông chủ không có ở đây, không thể thương lượng chuyện ở nhờ trước, thật sự xin lỗi, hy vọng cô đừng để ý, tôi sẽ nghĩ biện pháp sớm dọn ra ngoài." Tần Dục Nhu làm người cũng như tên, tướng mạo rất là sạch sẽ, cũng hết sức dịu dàng.
Sau khi biết thân phận của Hứa Đào, Tần Dục Nhu lập tức khách khí giải thích, dường như cũng ở chung khá tốt cùng Vương Quyên Quyên và Tô Mỹ Lệ.
Ấn tượng của Hứa Đào đối với Tần Dục Nhu tạm được, nói chuyện có nguyên nhân, hợp tình hợp lý, ở nhờ cũng có thái độ ở nhờ, không giống vị thiên kim đại tiểu thư trên lầu kia, ở nhờ mà giống như đây là công ty của mình vậy?
"Cô là bà chủ công ty?" Hoàng Kiều Vân chân sau xuống lầu, vừa vặn cũng biết thân phận của Hứa Đào, trong ánh mắt không dám tin, ngay sau đó mở miệng: "Tôi được anh trai an bài ở lại trong phòng nghỉ ngơi, tôi không biết cô là bà chủ, thái độ mới vừa rồi không tốt lắm, cô đừng để ý.”
Hoàng Kiều Vân giải thích một câu, thái độ tràn đầy vẻ tùy ý, giọng vẫn còn phách lối như cũ.
Hứa Đào theo bản năng nảy sinh khó chịu, cô không thích thứ người như Hoàng Kiều Vân, cũng vì vậy, cô cũng không nói gì với Hoàng Kiều Vân, quay đầu nhìn hai người Vương Quyên Quyên: "Mọi người làm việc trước, đợi lát nữa tài xế ca ngày quay trở lại hãy nói."
"Được, bà chủ." Vương Quyên Quyên và Tô Mỹ Lệ lập tức đi đến phòng bếp bận rộn, thời gian cũng không còn nhiều, sắp đến giờ cơm tối, quả thật nên làm việc.
Tần Dục Nhu nhìn Hứa Đào một chút, mím môi có chút hơi ngại ngùng, nhưng lại giống như là trước đây hỏi Vương Quyên Quyên và Tô Mỹ Lệ: "Cần tôi giúp một tay không?"
"Tiểu Nhu, cô giúp chúng ta thêm củi đốt đi." Vương Quyên Quyên gật đầu, sau đó quan tâm hỏi: "Hôm nay ra ngoài tìm được công việc không?"
"Không có, công việc không dễ tìm." Tần Dục Nhu nghĩ đến chuyện việc làm thì có chút ủ rủ lắc đầu, giọng cũng khổ sở.
Tới Dương Thành ba ngày, ra ngoài tìm việc làm ba ngày đều không thu hoạch được gì, ở bên ngoài công việc thích hợp với người phụ nữ quá ít.
"Không sao cả, từ từ tìm." Vương Quyên Quyên trấn an Tần Dục Nhu.
Mặc dù Vương Quyên Quyên bởi vì l chứng bệnh lang ben trên mặt mà có chút tự ti, nhưng cũng vì vậy mà khiến cho Vương Quyên Quyên vô cùng nhạy bén, tình cảm cũng rất cao, luôn rất dễ dàng đọc hiểu ưu tư của người khác, dù không nói lời nào cũng có thể cảm nhận được thái độ hay ác ý của đối phương.
Cô ấy cũng có chút hiểu biết về tính cách của bà chủ Hứa Đào, biết Hứa Đào thích hạng người gì.
Chị gái của Tần Dục Bân, Tần Dục Nhu làm người thật sự không tệ, đối với vết lang ben loang lỗ trên mặt cô ấy cũng không ngại, nếu như nói, Hứa Đào là người phụ nữ đầu tiên không sợ lang ben trên mặt cô ấy thì chị gái Tần Dục Nhu chính là người thứ hai.
Phải biết, ban đầu Tô Mỹ Lệ vốn là người phụ nữ tùy tiện nhưng khi thấy lang ben trên mặt bô cũng lộ ra biểu tình giật mình, Tần Dục Nhu lại không có.
Hơn nữa Vương Quyên Quyên cảm thấy, Hứa Đào và Tần Dục Nhu là kiểu người giống nhau, phương diện xử sự và đối đãi với người khác đều vô cùng có chừng mực, dù là ở nhờ phòng nghỉ ngơi của công ty, trừ ban ngày đi ra ngoài tìm việc làm, lúc cô ấy trở lại công ty thì cũng sẽ chủ động hỗ trợ hai người, đốt lửa, hoặc là hỗ trợ rửa rau, xắt thức ăn.
Cô ấy có thể cảm thụ được, Tần Dục Nhu có thể làm việc, tính cách cũng tốt, so với Hoàng Kiều Vân cao ngạo kiêu căng tốt hơn rất nhiều rất nhiều.
Vương Quyên Quyên cũng không ngốc, cũng biết bà chủ muốn an bài cô bé hàng xóm ngoan ngoãn ngoài kia đi làm ở công ty, cô bé cũng không có chỗ ở, chuẩn bị để cho cô bé ở lại trong phòng nghỉ ngơi công ty.
Trong phòng nghỉ ngơi, tổng cộng chỉ có hai giường, Tần Dục Nhu và Hoàng Kiều Vân đều ở nhờ ở đây, tình huống này, hiển nhiên có một người phải nhường lại vị trí của mình.
Ở giữa Tần Dục Nhu và Hoàng Kiều Vân, Vương Quyên Quyên và Tô Mỹ Lệ khẳng định đều hy vọng là Tần Dục Nhu lưu lại ở nhờ, cũng vì vậy Vương Quyên Quyên gật đầu để cho Tần Dục Nhu hỗ trợ.
Chuyên cần nhiều hơn một chút, bà chủ nhìn thấy, hai người giúp nói tốt một chút, vậy người dọn ra khỏi phòng nghỉ ngơi chính là Hoàng Kiều Vân.
Vương Quyên Quyên suy nghĩ, cô ấy đang đeo đồ che miệng mũi không nhịn được cong môi khẽ cười.
Tần Dục Nhu vén tay áo lên đến phòng bếp hỗ trợ.
Hoàng Kiều Vân đứng ở bên cạnh, có chút khinh thường nhìn mấy người trong phòng bếp một cái, tròng mắt lởn vởn chốc lát, sau đó xoay người đi đến bên cạnh phòng làm việc.
Bạn cần đăng nhập để bình luận