Thập Niên 80: Mẹ Kế Nuôi Con Hằng Ngày

Chương 332. An bài 5

Ban đêm, Hứa Đào nằm một mình ở trên giường nhà trọ, trong chăn thiếu mất hai cái lò ấm áp là Triệu Vệ Quốc và Triệu Lệ Nam, Hứa Đào ngủ không yê giấc, nửa đêm còn mơ mơ màng màng bị lạnh tỉnh.
Còn may là Đảo Lộ không lạnh như tỉnh Ôn bên kia, chẳng qua là Hứa Đào đã quen có Triệu Vệ Quốc thôi, không nhịn được nửa đêm có chút nhớ nhung được Triệu Vệ Quốc ôm trong ngực.
Hứa Đào không ngủ ngon, Triệu Vệ Ny cùng gian phòng lại ngủ không tệ, sau nửa đêm cô gái nhỏ còn hơi ngáy lên.
Ở nhà trọ qua một đêm, ngày hôm sau khi tỉnh lại, Hứa Đào hiếm thấy không bám giường, đồng thời, Triệu Lệ Nam cách vách cũng tinh thần phấn chấn đi sang đập cửa.
"Mẹ." Triệu Lệ Nam mặc quần áo tử tế, lúc đứa nhỏ thấy Hứa Đào mở cửa, lập tức ấm ức chu cái miệng nhỏ nhắn nhào lên tố cáo: "Mẹ, cha bắt nạt Tiểu Nam."
"Cha tại sao lại bắt nạt ngươi?" Hứa Đào ôm đứa nhỏ hỏi.
"Cha xấu, ở trong chăn đánh con." Triệu Lệ Nam ôm Hứa Đào sốt ruột nói, bình thường năng lực biểu đạt của đứa nhỏ rất mạnh, thỉnh thoảng cũng sẽ không biết biểu đạt, nhất là lúc tức giận gấp gáp.
"Hửm? Đánh con?" Cái gì mà ở trong chăn đánh con, mẹ già Hứa Đào bày tỏ không hiểu.
"Đúng, đánh cái mông." Triệu Lệ Nam bĩu môi, thấy Triệu Vệ Quốc đứng ở cửa, đứa nhỏ còn hừ hừ nghiêng đầu, thái độ muốn tuyệt giao cùng Triệu Vệ Quốc.
"Sao anh lại đánh con?" Hứa Đào hỏi Triệu Vệ Quốc.
Triệu Vệ Quốc không nhịn được cười khẽ: "Anh chẳng qua là trùm nó ở trong chăn, vỗ mông nó mà thôi."
"Sao lại trùm con ở trong chăn chứ, con mới bây lớn, nguy hiểm cỡ nào." Ý thức an toàn của Hứa Đào lập tức báo động vang dội.
"Anh chỉ đùa giỡn với nó thôi." Triệu Vệ Quốc giải thích.
Triệu Lệ Nam có thể là ở quê quán ăn nhiều trái cây khô nhiều quà vặt cho nên bị táo bòn, tối hôm qua đánh rắm không ngừng.
Mấu chốt là, đứa nhỏ nửa đêm đánh rắm tự làm mình bị thối mà tỉnh cũng thôi, còn cắn ngược chê cha ruột, nói là anh đánh rắm, Triệu Vệ Quốc nhẫn một đêm, buổi sáng khi đứa nhỏ tỉnh lại thì lại đánh rắm, Triệu Vệ Quốc liền không nhịn được, dứt khoát nhét đứa nhỏ vào trong chăn, để cho bản thân cậu bé lãnh hội một chút, uy lực đánh rắm của mình.
"Hừ." Triệu Lệ Nam treo ở trên cổ Hứa Đào, dùng lỗ mũi hừ nhẹ.
"Đoán chừng là nóng trong người." Hứa Đào biết Triệu Lệ Nam đánh rắm cả đêm, có chút buồn cười lại có chút không biết làm sao.
Triệu Lệ Nam tự mình cũng xấu hổ: "Mẹ, là cha, không phải Tiểu Nam." Ánh mắt đứa nhỏ đen láy lanh lợi, cho thấy mình vô tội.
"Đúng, nhất định là cha." Hứa Đào chỉ có thể phụ họa cùng đứa trẻ cãi lại.
Con trai của con cũng rất muốn mặt mũi. Đánh rắm cái gì chứ, nếu không tương lại sao có thể làm tiểu nam chủ được?
Triệu Lệ Nam lấy được sự ủng hộ của Hứa Đào, lập tức vui vẻ treo ở trong ngực Hứa Đào nhẹ nhàng cười, cười có chút xấu hổ.
Triệu Vệ Quốc cũng không phản bác đứa nhỏ, đoàn người dậy sớm đi ăn bữa sáng, sau bữa sáng, lần nữa bước lên đường trở về Dương Thành.
Từ Đảo Lộ lái xe trở về Dương Thành, đường xá khoảng chừng một ngày, xe một đường lảo đảo lắc lư, nửa đường thỉnh thoảng nghỉ ngơi.
Ban đêm Triệu Lệ Nam ngủ ngon, nhưng mà ngồi ở trong xe, nằm ở trong ngực Hứa Đào, theo xe lắc lắc cũng bắt đầu mệt rả rời.
Triệu Vệ Quốc lái xe rất ổn, tối hôm qua Hứa Đào cũng ngủ không ngon, không tự chủ cũng bắt đầu ngủ gà ngủ gật, kết quả mới có hơi buồn ngủ, đứa nhỏ nằm ở trong ngực cô đột nhiên đánh rắm liên hoàn ba lần.
Phốc phốc phốc ——
Đứa nhỏ Triệu Lệ Nam đang lúc nửa tỉnh nửa mê mơ hồ, sau đó mặt ngây ngôc ngửa đầu chớp mắt.
Hứa Đào mở mắt ra, nhìn bộ dáng kia của Triệu Lệ Nam không nhịn được cười khẽ.
"Ngoan, ngủ."
"Dạ dạ." Tròng mắt Triệu Lệ Nam lại ngoan ngoãn khép lại ngủ say.
Hứa Đào mím môi, nhìn đứa nhỏ nằm ở trong ngực cô, ngủ say mơ màng đáng yêu không nhịn được cười.
"Thật sự là nóng trong người rồi." Hứa Đào thổn thức một tiếng, hiểu tối hôm qua Triệu Vệ Quốc không biết làm sao mà chịu được.
Triệu Vệ Quốc cười khẽ: "Tối hôm qua lợi hại hơn, tự mình tỉnh lại cũng thôi, tỉnh lại còn ngại thối.”
Hứa Đào sờ gương mặt đứa nhỏ một cái, mở cửa sổ hóng gió một chút.
Triệu Lệ Nam ngủ say như cũ, ngày hôm qua Triệu Vệ Ny ngủ trên xe, ban đêm cũng ngủ cực tốt, cho nên ban ngày rất tinh thần, Triệu Vệ Cường cũng tạm được, so sánh với trước kia thì trạng thái của anh ta thành thục hơn một chút.
"Tiểu Nam thật đáng yêu." Triệu Vệ Ny cũng mở miệng cười tán dương.
Triệu Lệ Nam vẫn còn ngủ say, cũng không biết là đang mộng đẹp, hay là nghe Triệu Vệ Ny khen mình đáng yêu, trên miệng đứa nhỏ cũng treo nụ cười ngọt ngào.
Bạn cần đăng nhập để bình luận