Thập Niên 80: Mẹ Kế Nuôi Con Hằng Ngày

Chương 168. Thú vị 3

Triệu Lệ Nam sốt ruột bảo vệ đồ ăn, đáng tiếc không bảo vệ được, đứa nhỏ vươn hai cái to vừa nhỏ vừa béo che đĩa, nhưng Triệu Vệ Quốc vẫn thành công nhét hết hai miếng táo còn trong đĩa vào miệng.
Rộp rộp, ăn xong.
“Ừm, quả táo này rất ngọt.” Sau khi ăn xong, Triệu Vệ Quốc còn vừa lòng phát ra cảm giác thỏa mãn sau khi ăn xong.
“……” Triệu Lệ Nam đều sắp bị tức đến khóc: “Cha hư!” Đã ăn táo của cậu, còn ăn sạch sẽ.
“Táo cha mua, cha không thể ăn sao?” Triệu Vệ Quốc giơ tay chọc chọc đầu con trai, đối với việc Triệu Lệ Nam nói anh là cha hư, anh cũng không phủ nhận.
Dù sao so với Hứa Đà, anh đúng là không có nuông chiều cậu.
“Con đi méc mẹ.” Đứa nhỏ uất ức, ôm cái đĩa không còn miếng táo nào, tủi thân đi về phía nhà vệ sinh, đứa nhỏ biết Hứa Đào đang ở trong nhà vệ sinh tắm rửa.
“……” Triệu Vệ Quốc há hốc mồm, còn tủi thân như thế cơ à: “Triệu Lệ Nam, con đứng lại.”
Anh chính là phụng mệnh ăn táo, còn muốn cáo trạng, cáo trạng có ích sao? Triệu Vệ Quốc tức giận mở miệng gọi đứa nhỏ lại.
“Hừ.” Triệu Lệ Nam hừ hừ một tiếng, trực tiếp ôm đĩa ngồi xổm ở cửa nhà vệ sinh, rũ đầu, làm một cây nấm lớn đáng thương.
Triệu Vệ Quốc bị tính tình của con trai mình làm cho tức cười, đi qua, một tay nắm lấy cổ đứa nhỏ, xách nó lên.
“Ha ha ha, cha.” Triệu Lệ Nam bị xách lên liền lập tức cười ha ha, Triệu Vệ Quốc một tay xách đứa nhỏ, một tay ôm bụng đứa nhỏ, xoay người liền ôm Triệu Lệ Nam về phòng khách.
“Con trai làm sao có thể nhỏ mọn như vậy, cha chỉ là ăn một quả táo của con mà thôi.” Triệu Vệ Quốc quở trách đứa nhỏ, hoàn toàn không có bao nhiêu gánh nặng tâm lý.
“Nhưng cha đã ăn hết rồi.” Trong tay Triệu Lệ Nam còn ôm đĩa không, uất ức cúi đầu, hai mắt đẫm lệ mông lung bẹp miệng.
Cậu chỉ ăn có hai miếng táo là hết sạch, niềm vui cũng bị hành động ăn sạch táo của cha mình mà biến mất sạch.
“Ngày mai cha đền cho con một quả táo lớn hơn nữa, được chứ!” Triệu Vệ Quốc véo cái má mềm mại đầy thịt của đứa nhỏ, đây là thay đổi rõ ràng nhất của đứa nhỏ từ khi nó tới Dương Thành.
Mấy tháng ngắn ngủn, dáng người trở nên mượt mà, lại còn cao hơn một chút, tính cách cũng khoát đạt hơn rất nhiều.
“Vậy được rồi!” Đứa nhỏ cũng không phải người khó dỗ, nghe thấy Triệu Vệ Quốc nói, đền cho cậu một quả táo lớn hơn nữa liền miễn cưỡng gật đầu.
Nhà họ Triệu bởi vì một quả táo, hai cha con giận dỗi, nhà họ Tôn lại bởi vì một quả táo mà trở nên ấm áp.
Thạch Đầu cầm quả táo không nỡ ăn, sau khi mang về nhà cắt ra cùng cha mẹ ăn, Tôn Đồng Hải cùng Phạm Thu Mai đều nếm được hương vị của táo.
“Quả táo thật ngọt, đáng tiếc em trai ăn không hết.” Thạch Đầu cười, cầm nửa quả táo vừa ăn vừa nói.
Tôn Đồng Hải cũng là lần đầu tiên ăn táo, nhìn vợ và con trai bởi vì một quả táo mà ăn thật sự vui vẻ, Tôn Đồng Hải có chút áy náy ôm bả vai Phạm Thu Mai: “Thu Mai, anh sẽ nỗ lực, nỗ lực để em và con có cuộc sống tốt, muốn ăn táo thì mua ăn.”
“Ừm, em tinh anh.” Phạm Thu Mai hốc mắt hồng hồng gật đầu, dựa vào trong lồng ngực chồng.
……
Xác định xong ngày mốt chuyển nhà, ngày hôm sau sau khi Hứa Đào viết xong tiểu thuyết, nhàn rỗi liền bắt đầu thu dọn hành lý, đem một số đồ dùng không cần thiết mấy dùng thùng giấy hoặc là túi da rắn đóng gói vào.
“Mẹ, chuyển nhà, con gà con của con làm sao bây giờ?” Triệu Lệ Nam ở trong sân chơi, mỗi ngày vẫn bận rộn công việc xúc đất, hơn nữa theo con gà con lớn lên, công việc xúc đất của Triệu Lệ Nam cũng trở nên càng thêm rườm rà.
Hứa Đào có thói ở sạch, lúc nhìn thấy đất trồng rau trong sân có phân gà, cô liền bắt đầu lẩm bẩm giết gà ăn thịt.
Triệu Lệ Nam hiện tại nuôi gà đã sinh ra tình cảm với nó, Hứa Đào cứ nói muốn ăn thịt gà, đứa nhỏ liền lo lắng vô cùng, còn tiến hành tẩy não ba con gà con, dặn chúng ngoan ngoãn đừng ị phân lung tung.
Bạn cần đăng nhập để bình luận