Thập Niên 80: Mẹ Kế Nuôi Con Hằng Ngày

Chương 475. -

“Đúng vậy! Chủ nhiệm tuyển lính đó nào có được bản lĩnh như thế, nhưng không ai biết, cha anh cũng không dám mạo hiểu như thế, sợ anh vào quân đội rồi, ở được mấy ngày thật sự trả về lại, chỉ có thể nghĩ cách gom tiền đi đút lót, phòng ngừa lỡ như.”
Cha Triệu gửi gắm kỳ vọng làm quân nhân đối với anh rất lớn, cả đời làm nông, thi đại học lại ngừng, hy vọng dựa vào học hành để ra ngoài mong manh, người làm ruộng trong thôn muốn thay đổi tình trạng của thôn, làm quân nhân là cơ hội duy nhất. Không dám thử nghiệm chút sai sót nào, anh có thể hiểu sự bất đắc dĩ của cha anh lúc đó.
“Đợi anh vào quân đội rồi, anh mới biết, chủ nhiệm tuyển quân lính đó, căn bản không có bản lĩnh đó, anh ta cũng chỉ phụ trách tuyển quân lính thôi, quân đội có giữ anh lại không, anh ta không có quyền phát biểu.” Triệu Vệ Quốc cười bất lực.
Coi như biết bị lừa cũng không thể làm gì, tiền lấy chồng của Triệu Vệ Cúc cũng cứ thế đưa vào tay người ta, chuyện này trong nhà vẫn mãi che giấu.
“Triệu Vệ Cúc mười ba tuổi, dùng chuyện hôn sự của mình đổi lấy tương lai của anh, anh biết ơn và thiếu nợ em ấy, anh sẽ cố gắng bù đắp. Mặc dù anh thậm chí không biết, con bé sẽ tiếp nhận bù đắp gì.”
Chuyện này Hứa Đào cũng không đánh giá được, Triệu Vệ Cúc cố chấp không muốn tiếp nhận sự giúp đỡ, cũng không thể đè ép cô ta, thậm chí trực tiếp đem cô ta trói ở Dương Thành, nói cho cô ta biết, bọn họ là muốn bù đắp cho cô ta, biết ơn cô ta, không đành lòng nhìn cô ta sống cực khổ như vậy, vì tốt cho cô ta, cô ta phải chấp nhận.
Sự việc không có cách nào làm như vậy, anh đưa cho với người ta muốn tiếp nhận là hai chuyện, cho dù đối với anh mà nói chỉ là dễ như trở bàn tay.
“Con bé hy sinh, là anh nợ con bé. Mẹ bà ấy làm mẹ ruột, không hợp tiêu chuẩn, khuyết điểm rất nhiều, tính cách cũng không tốt, nhưng đối với mấy anh em bọn anh, bà ấy thật sự đã bỏ ra vô số tâm huyết.”
“Người ta đều sẽ cân đo đong đếm, bà ấy chưa từng đi học, từ nhỏ sống trong môi trường trọng nam khinh nữ, nhưng bà ấy vẫn xứng đáng với thân phận người mẹ, chính là Vệ Cúc cũng không có tư cách nói bà bất công.”
Lúc Triệu Vệ Quốc nói xong, ánh mắt rất nghiêm túc, anh có thể cảm nhận được, Hứa Đào bài xích với tư tưởng trọng nam khinh nữ, nhưng Triệu Vệ Quốc làm con cái anh ấy phải nói câu công bằng thay mẹ ruột của mình.
“Đương nhiên, bà ấy ngậm đắng nuốt cay nuôi dưỡng các anh khôn lớn, em cũng đồng ý bà ấy là một người mẹ tốt.” Hứa Đào gật đầu sẽ không phủ nhận những sự thật này.
“Bà ấy cũng chưa từng bất công với Vệ Cúc, đương nhiên em cảm thấy anh đang nói giúp mẹ, vì anh là người thắng trong ván cờ này.” Triệu Vệ Quốc hiểu rõ Hứa Đào.
Hứa Đào ngay thẳng gật đầu, kỳ thực bản thân Triệu Vệ Quốc cũng hiểu rõ.
“Vậy em có chấp nhận, trong chuyện đính hôn của Vệ Cúc bà ấy thiên vị anh, hy sinh Vệ Cúc. Nhưng nếu là em, em sẽ làm như vậy sao?”
“Có lẽ sẽ.” Dù cô không muốn thừa nhận.
Nhưng nếu trong nhà quả thực cần thay đổi hiện trạng, dưới tình huống không có lựa chọn khác tốt hơn, có lẽ đều sẽ như vậy. Kỳ thực lựa chọn không liên quan đến giới tính, hy sinh cũng có thể không phải là trọng nam khinh nữ.
Chỉ là chuyện của Triệu Vệ Quốc, suy đi tính lại, một bên lực chọn có lợi, là bản năng con người không thể trách được.
“Sau khi đính hôn, nhà họ Ngô gửi gạo đến cho Vệ Cúc, mẹ chưa từng động vào một hạt. Tất cả gạo đều cho mình Vệ Cúc ăn hết, cho dù Vệ Cường và Vệ Lan đói đến cồn cào. Vệ Cúc không đành lòng, chừa lại mấy miếng trong bát cơm của mình cho em trai em gái ăn, mẹ không ngăn cản, đây có tính là thiên vị không?”
Hứa Đào cười gượng gạo: “Quả thực không thể tính.”
“Em có cảm thấy con gái thôn họ Triệu nhiều không?”
“Không nhiều.” Hứa Đào nhớ lại một chút, đàn ông trong thôn họ Triệu nhiều, phụ nữ ít, tỷ lệ rõ ràng không cân bằng, cái này rất rõ.
Triệu Vệ Quốc gật đầu hỏi tiếp: “Vậy thôn họ Hứa thì sao?”
Thôn họ Hứa, Hứa Đào nhớ lại đại khái, quả thực con gái cũng rất ít, cũng vì vậy nguyên chủ ngay cả bạn bè cũng không có, nhưng thôn họ Hứa có hai cô gái trạc tuổi cô.
Nhưng từ nhỏ bọn họ đều bận rộn, giặt quần áo, nấu cơm, cắt cỏ cho lợn, chăm sóc em trai em gái, nào có thời gian ăn không ngồi rồi, nhàn rỗi đến khó chịu giống như Hứa Đào.
“Cũng không nhiều.” Thôn họ Hứa không tính là lớn nhưng cũng không nhỏ, bao nhiêu hộ gia đình cô cũng biết, nhưng quả thực đàn ông trong thôn rất nhiều, phụ nữ lại cô cùng ít.
Nếu dùng số liệu tính tỉ lệ, thì tỷ lệ nam nữ đoán chừng là số liệu vô cùng khác biệt 8:2.
Bạn cần đăng nhập để bình luận